Chương 10: Bát Cháo

Lâm Hạ không đáp lại anh, ngược lại cô ta liếc nhìn phó nhóm bên cạnh anh ấy bằng ánh mắt lùng.

Bởi vì địa điểm tổ chức bữa thịt nướng này do anh ta phụ trách.

Phó nhóm hiển nhiên không ngờ tới chuyện này, hắn biết mình đuối lý, cúi đầu không dám nói.

Lúc trước đề nghị ăn nướng, anh ta nghĩ đến nơi này đầu tiên vì nó gần trường học lại tiện lợi.

Sao có thể biết được hoạt đông của hội sinh viên lại trùng ngày với họ.

Hai chị em Mộc Niên Mộc Cận tính bát quái nổi lên trong nháy mắt, đánh giá từ kinh nghiệm buôn chuyện nhiều năm của họ.

Họ chắc chắn có chuyện gì đó ở đây!

Lâm Hạ thật ra rất muốn đổi địa điểm, nhưng hôm nay có nhiều người ở đây, trong khoảng thời gian ngắn không biết đi đâu tìm chỗ nướng.

Chu Mộ Tề có thể thấy được dòng chữ không tình nguyện hiện rõ trên mặt cô, cố ý nói khích: " Lâm Hạ, em cứ trốn tránh như vậy, anh còn nghĩ em nhớ mãi không quên anh đấy"Lâm Hạ: "Da mặt anh dày như vậy không xây tường thì tiếc lắm"

Chu Mộ Tề sờ sờ mặt mình: "Tường mà đẹp trai như này thì đi đường em sẽ đυ.ng phải mất!"Lâm Hạ nghiến răng nói: "Tôi sẽ trực tiếp đập tường, anh có tin hay không?"

Kỹ năng khịa nhau của hai người ngang nhau khiến các sinh viên đều cảm thấy choáng váng.

Đường Tinh Chu người vẫn chưa lên tiếng, lúc này mới mở miệng, giọng điệu bình tĩnh: "Được rồi, chú ý địa điểm đi"

Hai người lúc này mới phát giác ra hiện tại đang ở đâu, một số sinh viên đang ở đó lập tức tản ra.

Đan Ý cùng đám bạn ở ký túc chìm vào đám người, chỉ nghe thấy Mộc Niên tấp giọng nói: "Vẫn là Chu thần lợi hại"

Chỉ với một câu đã dập tắt ngọn lửa chiến tranh ngay lập tức.

Thấy cuộc chiến tranh đã lắng xuống, phó nhóm mới dè dặt nói: "Trưởng nhóm, chúng ta có đổi địa điểm không?"

Lâm Hạ không cần nghĩ ngợi, liền đáp: "Không đổi, vẫn ở chỗ này."

Cô vì cái gì phải đổi, đổi rồi lại còn bị người nào đó nói là chột dạ.

Vì thế hội sinh viên cùng clb âm nhạc cứ như vậy đều ngồi ở vị trí nướng của công viên.

Bọn họ ngăn cách nhau bởi một quầy nướng thịt trống, giống như phân chia vĩ tuyến 38, đều không vượt qua ranh giới của nhau.

Bởi vì số lượng người đông, nên clb âm nhạc chia thành hai quầy nướng.

Đan Ý và ba người trong ký túc xá cùng ngồi vào một chỗ, cô cầm dụng cụ và nguyên liệu nướng thịt mà mình đã chuẩn bị từ trước, trực tiếp để lên bàn.

Sau khi than cháy, cho thịt đã ướp sẵn lên vỉ nướng, lật qua lật lại nhiều lần, quét nước sốt lên,...

Hai chị em Mộc Niên Mộc Cận thấy một loạt động tác thuần thục của Đan Ý thì không khỏi sợ hãi.

"Nhìn vẻ mặt này của Đan Ý, tớ không biết nên ghen tị với cô ấy hay là thịt trong tay cô ấy đây"

"Tớ cảm thấy tội lỗi khi ăn thịt mà cậu ấy nướng quá."

Đan Ý đem thịt đã nướng chín để vào đ ĩa của Mộc Niên và Mộc Cận, Ôn Di Ninh cuối cùng là cho mình: "Ăn đi, ăn xong tớ lại nướng tiếp"Hai chị em Mộc không chút khách khí gắp ăn.

Có tội hay không có tội, cứ ăn trước rồi nói sau.

Đan Ý chia cho các cô xong, lại tiếp tục lật thịt, động tác không ngừng.

Mộc Niên Mộc Cận vốn cũng muốn hộ trợ, nhưng lòng thì có mà sức không đủ, vì không có nhiều cái kẹp để lật.

Hơn nữa kỹ thuật nướng thịt của hai bọn họ một lời khó nói hết, quyết định vẫn không nên cản trở Đan Ý.

Trong lúc chờ thịt chín, Mộc Niên nhìn xung quanh, ánh mắt không tự chủ được rơi xuống hội sinh viên phía đối diện.

"Nữ sinh ngồi bên cạch Chu thần là ai vậy, sao tớ thấy hơi quen mắt?"

Mộc Cận cùng nhìn theo ánh mắt của cô ấy, liếc mắt một cái đã nhận ra người kia: "Mạnh Tử Lâm, hình như là khoa ngoại ngữ, nghe nói đang theo đuổi Chu thần..."

Mộc Niên: "Khó trách, lại giúp Chu thần nướng thịt"

Động tác nướng thịt hơi khựng lại.

Bất quả chỉ là một hai giây, rồi rất nhanh khôi phục lại.

Ôn Di Ninh nhìn thấy động tác của cô, đưa tay ra vỗ nhẹ Mộc Niên và Mộc Cận ánh mắt ra hiệu.

Hai chị em lúc này mới hậu tri hậu giác, không nói nữa.

Đan Ý cảm nhận được không khí đột nhiên trầm mặc, cũng đoán được nguyên nhân là gì.

Cô trước sau vẫn cúi đầu nướng thịt, dùng giọng nói bình tĩnh nói: "Không cần kiêng dè tớ, các cậu cứ nói tiếp đi"

Các cô nào có dám nói tiếp.

Lúc này càng bình tĩnh, thì lại càng quỷ dị.

Một lát sau, chung quanh truyền đến một chút âm thanh xao động.

Đan Ý vừa mới đem thịt đã chín ra đ ĩa, cảm thấy có gì đó không thích hợp, lúc này mới ngẩng đầu lên.

Đường Tinh Chu không biết lúc nào đã đi tới bên này, cách một quầy nướng, vừa vặn đứng đối diện với cô.

Đan Ý nhìn thấy anh, trong đầu không tự giác nhớ tời lời vừa rồi của Mộc Niên và Mộc Cận.

Ngực như bị chặn lại bởi một cục bông.

Mùi thịt nướng trước mặt cũng trở nên không thơm nữa.

Cô sớm nên nghĩ đến việc anh hoàn hảo như vậy, khẳng định trong trường cũng có người theo đuổi anh.

Đường Tinh Chu không để ý đến ánh mắt bát quái của mọi người xung quanh, vươn tay muốn cầm lấy cái đ ĩa trong tay Đan Ý.

Đan Ý không chịu buông tay, tư thế như muốn bảo vệ thành quả lao động của chính mình.

Cô nhắc nhở anh: "Anh đi nhầm chỗ rồi, hội sinh viên ở bên kia"

"Không đi nhầm"

Đường Tinh Chu nắm cổ tay cô bằng tay trái, tay còn lại ngăn cản động tác của cô.

"Thịt ở đây thơm hơn"

Anh nói những lời này, ánh mắt nhìn chằm chằm cô...

Sene Ng: Mình đọc xong bộ Chanh chua, thấy cp phụ của cặp này cũng có truyện mà chưa full nên mình edit tiếp nhé<33