Chương 6: Soái ca

" Reng, reng, reng "

Tiếng điện thoại trong túi áo Hạ Hạ reo liên tục, giọng nói quen thuộc vang lên:

- Hạ Hạ, con đã có tiền chưa? Thằng Út nó gấp lắm con ạ!

Cô nghe điện thoại mà run cả người, mím chặt môi.

- Dạ, dạ.. con...

Khương Tuấn đứng kế bên giựt phăng chiếc điện thoại trong tay cô:

- Cháu là bạn trai của Hạ Hạ, cô cho cháu địa chỉ, trong vòng 20 phút. Tiền sẽ gửi đến ngay.

-12b50, đường S, căn hộ số 5 - Giọng người phụ nữ nghẹn ngào, mừng rỡ.

Anh tắt máy, nhìn người trợ lí.

- Nghe rõ không?

Người đàn ông hiểu ý nhanh chóng rời đi gửi một số tiền khá lớn đến gia đình cô.

.....

- Cảm ơn, tiền tôi sẽ tìm cách trả lại anh! - Hạ Hạ trầm giọng.

- Tôi muốn em trả ngay thì sao? -

- Anh... anh..? Số tiền lớn như vậy? Sao có thể?? Anh muốn tôi bán thân à??

- Cũng được, vậy em bán thân cho tôi.! Đi thôi..- Khương Tuấn vừa nói vừa kéo tay Hạ Hạ lên xe..

______________________________

Trời về khuya, lạnh giá ~~

Hai người đi dạo trên một con phố đi bộ. Cơn gió thoáng qua làm người ta có cảm giác đến buốt:

- Về đi! Mai tôi còn đi học đấy!

-....

- Anh ngốc à? Về đi, lạnh mà ~

-..

Khương Tuấn vẫn không nói gỉ làm cô bực nhọc ngồi bệt xuống đường.

- Không đi, không đi, không đi nữa! Lạnh, lạnh, lạnh ~

Anh nhìn cô, khóe môi khẽ động. Cái khăn choàng cổ được chuyển về cô, cả cái aoq khoác da đen cũng được anh cởi ra. Anh khuỵnh người xuống trước mặt cô:

- Em không đi thì tôi cõng. Nhanh rồi về xe mau còn về nhà.

Cô vui sướиɠ nhảy tấp lên người anh:

- Hảo! Là anh muốn làm soái ca, tôi cho anh tội nguyện

#Di