Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Chào Em, Chúng Ta Kết Hôn Đi!

Chương 1

Trường đại học H, ký túc xá nam, phòng 404.

Lạc Liên Vân và Thư Đình Ngọc đang định chợp mắt thì cửa phòng đột nhiên mở ra, là Trì Vọng.

Trì Vọng đi vào, nhìn thấy sàn nhà bẩn, cậu không nhịn được nói.

"Thư Đình Ngọc, hôm nay tới lượt anh trực, sao anh không quét dọn phòng?"

Thư Đình Ngọc đã nằm xuống, nhưng vừa nghe Trì Vọng nói như vậy, hắn vội vàng bò dậy khỏi giường đi lấy cây lau nhà.

"Anh đi lau ngay đây."

Trì Vọng đi ra ban công lấy ấm nước thì nhìn thấy bộ quần áo Lạc Liên Vân thay hôm qua ở trong chậu đã bắt đầu bốc mùi vì thời tiết nóng nực.

Lạc Liên Vân kéo chăn mỏng lên che đầu cũng không trốn được Trì Vọng.

"Lạc Liên Vân, anh xuống giặt đồ đi, đã bắt đầu có mùi rồi."

Lạc Liên Vân, "…"

Lạc Liên Vân không hề phản kháng, hắn bò dậy khỏi giường và thành thật đi giặt quần áo tối qua.

Trì Vọng ở trong phòng không lâu, cậu rót một ly nước đầy, giám sát Thư Đình Ngọc lau nhà xong thì mới hài lòng rời đi, trước khi rời đi còn nói với Lạc Liên Vân và Thư Đình Ngọc.

"Lát em về sẽ mang trà đá cho các anh."

Thư Đình Ngọc vội vàng nói.

"OK OK OK, em nhớ về sớm một chút, ba giờ chiều còn có tiết."

Trì Vọng đáp rồi rời đi.

Lạc Liên Vân giặt quần xong xong đem phơi rồi lại nằm xuống.

Phòng ký túc xá vốn dành cho bốn người nhưng chỉ có ba người ở đây, người thứ tư là con nhà giàu, sau khai giảng thì dọn ra ngoài, nghe nói đã mua nhà bên ngoài.

Trong ba người, Trì Vọng thật ra là người nhỏ tuổi nhất, kết thúc năm một thì tròn mười tám tuổi, nghe nói trước kia nhảy lớp, lúc mới vào trường, khuôn mặt non nớt tròn ủm, lúc cười lên rạng rỡ đến mặt trời cũng phải thẹn thùng.

Mặc dù nhỏ hơn bọn họ một tuổi nhưng cách làm người và đối nhân xử thế của Trì Vọng lại khác hẳn các bạn cùng lứa nên Lạc Liên Vân cùng Thư Đình Ngọc đều bất tri bất giác nghe theo lời Trì Vọng.

Ký túc xá nam ít hay nhiều cũng sẽ có chút lôi thôi, Lạc Liên Vân và Thư Đình Ngọc mặc dù rất đẹp trai nhưng thói quen sinh hoạt lại không tốt lắm, đồ xả bừa bãi, quần áo để qua đêm mới giặt, giày dép chất thành một đống lộn xộn.

Trì Vọng thì khác, cậu ăn ở sạch sẽ và có chút rối loạn ám ảnh cưỡng chế, ban đầu còn rụt rè vì là người lạ, nhưng sau này thân quen thì không còn kiêng nể, lúc nào cũng yêu cầu cả hai đảm bảo phòng ký túc xá sạch sẽ ngăn nắp.

Nói trắng ra, Thư Đình Ngọc luôn cảm thấy Trì Vọng bây giờ khá giống mẹ mình, không ngờ lên đại học rồi vẫn còn cảm giác đang ở trong vòng tay mẹ.