Chương 8: Chiếc tóc giả

Hoắc Phong vốn tưởng rằng cha mình coi trọng Vu Tang Tri như vậy, nghe nói muốn theo đuổi cô, nhất định sẽ nghĩ rằng chuyện vui! Ông chắc chắn sẽ mong đợi hắn kết hôn với Vu Tang Tri ! Chắc chắn sẽ ủng hộ hắn! Khẳng định sẽ thay đổi 360 độ!

Ai biết…

Vài giây sau, đôi mắt của Hoắc Minh Sơn mở to, nước dãi bắn tứ tung , "Sao mày dám theo đuổi nó! Loại cặn bã ! Đồ đê tiện! Tiểu tử thối!!

Hoắc Phong: "..." phụ thân? :D

"Tao cảnh cáo mày, tránh xa những học sinh đứng đầu lớp ta ra!"

Hoắc Minh Sơn không chỉ biểu quyết phản đối mà còn dùng ngón tay đập mạnh cây chổi, uy hϊếp Hoắc Phong, "Tao mà biết được mày có mưu đồ gì nữa thì mày đừng hòng về nhà!!!"

Hoắc Phong lúc này thật sự không nói nên lời.

Giám định hoàn tất, không phải cha ruột!

Hoắc Minh Sơn nặng nề khịt mũi, sau khi đe dọa và cảnh cáo, ông xoay người rời đi.

Hoắc Phong ánh mắt nhìn thẳng phía bóng lưng ông rời đi, nhìn chằm chằm, chằm chằm ...

Đột nhiên, Hoắc Phong từ phía sau chạy tới, giơ tay giựt bộ tóc giả trên đầu Hoắc Minh Sơn!

"Chậc chậc" một tiếng, Hoắc Phong ném bộ tóc giả ra xa mười mét.

Thời gian lại đứng yên ...

"HOẮC PHONG!!!!"

Hoắc Minh Sơn rống to một tiếng, mấy sợi tóc trên trán hoàn toàn lộ ra, phảng phất trong gió! ~~

Lúc đó, Hoắc Phong đã bôi dầu vào lòng bàn chân rồi chạy ra xa trăm mét.

“Ranh con! Về nhà ngươi đẹp mặt!”

Trên không trung, tiếng gầm thét đau khổ của Hoắc Minh Sơn vang vọng.

Hoắc Phong một hơi chạy mấy trăm mét, trực tiếp chạy tới nơi mà Hoắc Minh Sơn sẽ không bao giờ đuổi kịp, mới ngừng thở dốc.

Hừm ... da vẫn khá vui.

Không ai có thể gọi Hoắc Phong là đồ cặn bã. Cha hắn cũng không ngoại lệ.

Vì vậy, sau khi bị xúc phạm như vậy, Hoắc Phong cuối cùng cũng dám dạy cho cha mình một bài học. :>>

Chỉ là hắn không biết mười anh em còn đang ở trong lùm cây cười ngả nghiêng, chuẩn bị ngả...

Bởi vì, không ai biết, vào ngày thường, Hoắc Minh Sơn, người luôn đẹp trai và ăn mặc thời trang, thế mà lại là hói nửa đầu!!