Chương 53

Nói thật thì hội "quyền lực" lớp tôi thằng nào cũng thừa visual và khí chất để làm nam chính, nhưng mà tính hợp tác của chúng nó không cao, vì vậy tôi đã chọn thằng "dễ nói chuyện" nhất. Lúc chơi cùng đám con trai, Đặng Long thế nào tôi không biết, nhưng bình thường nó rất lịch sự và ga lăng với con gái, không bao giờ phân biệt đối xử dựa trên ngoại hình hay độ nổi tiếng của đứa con gái đấy. Quan trọng là, có vẻ như nó thấy có lỗi sau vụ đem tôi làm cá cược, cho nên tôi vừa ngỏ lời, nó liền đồng ý luôn.

Đừng hỏi tôi Nguyễn Hoàng Gia Khánh ở đâu, tôi xóa nó ra khỏi cuộc đời rồi.

Đùa thôi, dạo này Music Club có dự án mới nên hôm nào Khánh cũng bận ở lại tập luyện, nhờ thế nó mới may mắn không bị tôi lôi đi đóng kịch. Tôi làm sao có thể dễ dàng bỏ qua cho nó sau khi đem tôi ra làm trò đùa như thế được.

Sau cái hôm tôi "vô tình" phát hiện ra vụ cá cược của chúng nó, Khánh đến tận nhà hẹn tôi ra nói chuyện. Thái độ của nó vô cùng thành khẩn, đến mức tôi cảm thấy có chút ngạc nhiên.

"Châu Anh, cho tao 5 phút thôi." Lúc tôi ra khỏi nhà, Khánh vươn tay kéo nhẹ cổ tay tôi, nó khẩn khoản nhìn tôi, ánh mắt long lanh và thành thật đến nao lòng. Nhưng mà, tôi vẫn nhìn ra cái gì đó không thật. Nó chỉ muốn giảm bớt cảm giác có lỗi chứ không phải đến đây vì tôi.

Tôi rút tay ra, khẽ chớp mắt, cố gắng để mắt mình phủ một tầng hơi nước (từ sau lần kia, tôi không dám chơi dại bôi dầu gió lên mắt nữa), sau đó tôi ngẩng đầu lên nhìn nó, cắn nhẹ môi dưới, yếu ớt lên tiếng:

"Mày muốn gì?"

"Tao muốn xin lỗi và giải thích." Gia Khánh rũ mắt, nói với giọng đều đều "Tao biết việc đem mày ra cá cược là tao sai, tao không biện hộ, cũng không mong mày sẽ bỏ qua. Nhưng mà tao chưa bao giờ có ý định làm mày buồn, tao định sẽ nhận thua sau đó làm bạn với mày..."

"Với mày, tình bạn bắt đầu từ trò đùa à?" Tôi tiến lên một bước để nhìn thẳng vào mắt nó, bình tĩnh cắt ngang "Mày nghĩ tao có thể làm bạn với người đem tao ra để mua vui à?"

Gia Khánh hơi sửng sốt vì sự ngoa ngoắt trong lời nói của tôi, nó vội giải thích:

"Không phải, Châu Anh, tao vẫn luôn trân trọng và quý mến mày, trước giờ tao chưa từng làm bạn với con gái, có thể mày không tin, nhưng mà tao lại thực sự muốn làm bạn với mày..."

"Gia Khánh, tao đã coi mày là bạn bè, tao đã nghĩ rằng mày khác hẳn với thằng Quân, tao tưởng mày là một người tử tế, có trách nhiệm và biết suy nghĩ." Tôi mỉm cười ngắt lời nó, nhưng ánh mắt buồn chơi vơi "Có lẽ tao nhầm rồi."