Chương 265

Lưu ý: Bản cam kết vẫn đang trong quá trình sửa đổi và bổ sung.

Ký tên:

Nguyễn Hoàng Gia Khánh

Tôi ngó bản cam kết của Khánh, cảm thấy cứ bất thường chỗ nào đấy:

"Sao mà mấy cái điều khoản này toàn có lợi cho mày thế?"

"Làm gì có?" Khánh liếc tôi, nó có vẻ rất hài lòng với nội dung bản cam kết, "Tao thấy nó rất công bằng."

"Điều 6 này, mày ghi chú thêm vào cho tao." Tôi nhoài người ra bàn, chỉ vào tờ giấy chi chít chữ, "Không được ghen tuông vớ vẩn, phải bình tĩnh tìm hiểu rõ ngọn ngành trước."

Khánh bĩu môi, cúi đầu viết bổ sung, lẩm bẩm:

"Còn gì nữa không?"

"Còn, đưa đây tao viết thêm!"

Vì bản cam kết vớ vẩn của Khánh mà tôi với nó cãi nhau cả đêm, mãi mới hoàn thiện hai bản, một bản Khánh cầm, một bản tôi cầm. Chúng tôi trở về phòng ngủ khi trời rạng sáng, hai đứa ngủ tới gần trưa, đã không săn được mây còn lỡ mất buổi đi chợ Đà Lạt của cả lớp.

Ngoài mặt tôi chê ý tưởng của Khánh trẻ con, nhưng khi cùng Khánh soạn "cam kết tình yêu", tôi thực sự rất hạnh phúc. Trở về Hải Phòng, tôi đọc lại bản cam kết thật kỹ, vừa đọc vừa cười, sau đó cất cẩn thận trong tủ.

Trong phim Kung Fu Panda, nhân vật Oogway từng nói: "Yesterday is history, tomorrow is a mystery, but today is a gift. That"s why it is called the present." Tôi không biết tương lai sẽ ra sao, có thể ngày mai chúng tôi sẽ chia tay, có thể tháng sau, năm sau, hoặc nếu may mắn, tôi và Khánh sẽ ở bên nhau cả đời, đó là chuyện chẳng ai có thể chắc chắn. Nhưng thế thì đã sao? Điều duy nhất tôi có thể nắm chắc là lúc này đây, tình cảm của chúng tôi rất tốt, cả hai đứa đều nghiêm túc và hết lòng vun đắp để hướng tới "tương lai" cho mối quan hệ này. Với tôi, như vậy là đủ.

Hết.

Hà Nội, 14/3/2023