Chương 25

Nó tỏ ra ngạc nhiên hết cỡ.

"Làm sao mà mày phát hiện ra được?"

"Vì mày vẫn còn non lắm." Tôi điêu đấy, chẳng qua tôi chỉ nói bừa thế thôi, ai ngờ nó diễn thật. Trình độ diễn xuất đỉnh cao của nó mà không vào Sân Khấu Điện Ảnh thì hơi phí, tôi làm gì đủ trình nhìn ra.

Khánh vẫn không thôi kinh ngạc.

"Sao mày lại nhận ra được nhỉ. Trước đây mày từng bị nhiều thằng trap lắm đúng không?"

"Mày đoán xem." Tôi trả lời một câu lửng lơ. Thực ra tôi đã yêu đương bao giờ đâu, nhưng nếu nói thế với nó thì nó sẽ cười chetme tôi mất.

"Ba à? Hay năm? Nhưng mà nhìn mày thế này, khéo mày toàn đi trap người ta."

"Nhìn tao thế nào?" Tôi nhíu mày hỏi lại.

Gia Khánh nghiêm túc ngắm nghía đánh giá tôi, nó nhận xét:

"Xinh, ngoan, ngây thơ, đúng gu nhiều thằng."

------------------

Từ ngày khỏi covid tớ cứ lag lag, kiểu không thể nhớ ra được từ để viết í :<

___________

Đọc truyện xong đừng quên vote - bình luận - đề cử - donate mạnh mạnh giúp tác giả/ dịch giả nhé.

Ấn theo dõi trang chủ cá nhân "Hủ Ngốc" để cập nhật chương nhanh nhất.

Link: https://truyenhdt.com/author/httpswww-facebook-comphamthi-thuha-9003/

---------------

Một chương đặc biệt được viết dưới góc nhìn của badboi Nguyễn Hoàng Gia Khánh.

------------------

Châu Anh ngẩng đầu lên nhìn tôi, đôi mắt đen láy mở to ra hết cỡ, trông vừa hoang mang vừa bối rối. Đệch, chỉ riêng ánh mắt này thôi đã đủ để khối thằng đổ đứ đừ rồi, làm sao mà tôi lại không để ý đến Châu Anh dù tôi với nó ngồi cùng bàn tận hơn một tháng liền nhỉ? Bất cẩn quá.

"Mày có chắc là mày đang nhận xét về tao không đấy?" Châu Anh ngập ngừng hỏi tôi, trên mặt hiện rõ vẻ nghi ngờ.

Con gái biết rõ mình đẹp thường rất hấp dẫn, nhưng những cô nàng không nhận ra vẻ đẹp của bản thân lại càng cuốn hút hơn. Châu Anh rất xinh, không phải kiểu xinh đại trà như những cô nàng hotgirl bây giờ, nó đẹp một cách cổ điển, kín đáo, dịu dàng, càng nhìn càng thấy cuốn.

Thực ra thì tôi không tin trên đời này lại có người nào đẹp mà không nhận ra vẻ đẹp của mình cả, đặc biệt là con gái. Chỉ là có nhiều cô nàng sẽ làm ra vẻ mình không ý thức được điều đó, trong lúc thoải mái tận hưởng những đặc ân mà chỉ người đẹp mới có. Nhưng mà, tôi lại không nhìn ra được sự giả tạo ấy trên người Châu Anh. Nó chưa bao giờ cố gắng phô bày vẻ đẹp của bản thân, cũng chưa từng tỏ ra ngây ngô không nhận ra mình xinh như thế nào.

Châu Anh quả thật rất đặc biệt.