"Đại tiểu thư, có muốn tắm không? Anh đi xả nước cho em?"
Tôi nắm lấy tay Lục Thanh Dã và kéo mạnh, hắn ngã vào lòng tôi.
Tôi thuận thế ghé sát tai hắn nói: "A Dã, đêm nay ngủ với em đi."
Đôi tai Lục Thanh Dã đỏ bừng lên.
Hắn chống người lên, nuốt nước bọt, cố gắng nói: "Đại tiểu thư, không được."
Tôi biết hắn động lòng, bởi vì mỗi câu nói, mỗi hành động của tôi.
Thì ra, hắn vẫn luôn cẩn thận thích tôi, cho nên kiếp trước mới lựa chọn tự tử vì tôi.
Nước biển đêm khuya chắc lạnh lắm nhỉ?
Tôi nghĩ tới việc mình thờ ơ với hắn nhiều năm như vậy, vành mắt đỏ hoe: "A Dã, ôm em đi, em lạnh."
Hắn luống cuống, nghe lời ôm tôi vào lòng.
Tôi ôm lại hắn, hơi ngước đầu, đôi môi cọ nhẹ lên yết hầu của hắn.
Cơ thể hắn run lên, khàn giọng nói: "Đại tiểu thư, đừng như vậy, anh không thể bình tĩnh ôm em được, hức......”
Tôi dừng lại, nói với Lục Thanh Dã: "A Dã, nếu thích thì phải hành động, không thử sao biết không hợp chứ?"
Ánh mắt giằng co, hắn thở dài: "Đại tiểu thư, em là trăng sáng trên trời, anh chỉ là hạt bụi dưới đất, chúng ta sinh ra đã có khoảng cách rồi."
Tôi biết, ý của hắn là hắn không xứng với tôi.
Bố tôi luôn coi trọng việc môn đăng hộ đối, từ bé tới giờ tôi và Lục Thanh Dã nghe nhiều thành quen.
Nếu không phải xảy ra tai nạn ở kiếp trước, thì tôi cũng nghĩ, tôi sẽ lấy một người môn đăng hộ đối với mình.
Tôi lẩm bẩm: "Hạt bụi cũng có thể bay lên trời, chẳng phải ánh trăng sáng cũng chỉ chiếu trên mặt đất thôi sao."
Tôi nhìn thấy ánh sáng trong mắt Lục Thanh Dã, như thể những lời nói của tôi đã khích lệ hắn.
Nhưng trong chớp mắt, ánh sáng trong mắt hắn mờ đi.
Có lẽ hắn nghĩ, ngày mai tôi và Thẩm Trăn đính hôn rồi.
Hắn nghĩ mọi thứ đã quá muộn rồi, nhưng một chút vẫn chưa muộn.
Tôi khẽ nói: "Đi xả nước giúp em nhé."
"Được." Hắn đứng dậy giúp tôi xả nước tắm.
Trưa ngày hôm sau, là tiệc đính hôn của tôi và Thẩm Trăn.
Tiệc đính hôn được tổ chức tại khách sạn 5 sao của gia đình hắn, chỉ có bố mẹ và mời họ hàng hai bên.
Kiếp trước, vào ngày này tôi và Thẩm Trăn đã quyết định kết hôn, 3 tháng sau tổ chức hôn lễ.
Tiệc đính hôn vừa bắt đầu, tôi đứng lên nói: "Bác trai bác gái, xin lỗi, cháu không muốn đính hôn với Thẩm Trăn, chuyện hôn nhân đại sự, cháu muốn suy nghĩ cẩn thận hơn."
Họ hàng hai bên nghe vậy đều sững sờ, mặt Thẩm Trăn cũng biến sắc, "Sương Nhiễm, chúng ta lớn lên cùng nhau, cũng hiểu rõ nhau, em còn muốn suy nghĩ gì nữa?"