Chương 3: Tin Đồn Tình Yêu

Tại lớp của Phương Hoseo, mọi người đang bàn tán xôn xao một chủ đề gì đó.

“Phương Hoseo, cậu đang hẹn hò với Thư Jeon hả?”-Kiwi

Phương Hoseo không trả lời.

“Cậu không nói gì có nghĩa là đúng rồi”-Kiwi

Phương Hoseo vẫn không có phản ứng gì.

Giờ sinh hoạt tại hội trường A, tập trung toàn bộ sinh viên của 4 lớp luật, có lớp của Phương Hoseo và Thư Jeon trong đó.

Thư Jeon đi vào hội trường thì thấy Phương Hoseo đang ở đó và Thư Jeon lại chỗ cậu ấy.

“Này Phương Hoseo, chuyện mọi người nói cậu với tớ hẹn hò không phải lỗi của tớ đâu nhé, cậu đừng có buồn tớ đó”-Thư Jeon

“Tôi chẳng quan tâm việc đó”-Phương Hoseo

“Nói là đang hẹn hò với cậu, cậu cũng không quan tâm sao?”-Thư Jeon

“Đó không phải do tôi nói”-Phương Hoseo

“Vậy cậu không giận mình đúng không?”-Thư Jeon

Phương Hoseo chỉ im lặng.

Thư Jeon vui vẻ quay về chỗ lớp mình, ngồi cạnh Yumi.

Ngày hôm sau, tại lớp của Phương Hoseo, một bạn nữ học chung lớp đã đưa cho cậu ấy một cuốn giáo trình.

“Phương Hoseo cậu đưa cuốn giáo trình này cho Thư Jeon giúp tớ nhé”-Bạn nữ



“Sao tôi phải đưa”-Phương Hoseo

“Vì cô ấy là bạn gái của cậu, mà cuốn giáo trình này là của cô ấy, cô ấy bỏ quên ở thư viện tớ nhặt được đó”-Bạn nữ

Phương Hoseo đành bó tay với bạn nữ.

Giờ giải lao, tại lớp của Thư Jeon, Phương Hoseo đang đứng tại cửa lớp, chợt Phương Hoseo lên tiếng.

“Này bạn gái”-Phương Hoseo

“Hả? Cậu kêu mình?”-Thư Jeon

“Đúng. Ra đây”-Phương Hoseo

Thư Jeon bước nhanh ra cửa.

Phương Hoseo đưa nhanh cuốn giáo trình cho Thư Jeon và quay người đi thẳng về lớp.

“Cảm...ơn cậu”-Thư Jeon

Thư Jeon cảm thấy trong lòng vui lạ thường.

Ngày Đặc Biệt

Thư Jeon đang đứng trước nhà của Phương Hoseo, cô ấy đã bấm chuông cửa mấy lần mà chẳng thấy ai ra mở cửa cả.

15 phút sau, Thư Jeon mới thấy Phương Hoseo xuất hiện.

“Cậu tới đây làm gì?”-Phương Hoseo



“Hôm nay là sinh nhật tớ, tớ muốn ăn sinh nhật cùng cậu, cậu có thể ra ngoài một lát cùng tớ không?”-Thư Jeon

“không thích, cậu đi với người khác đi.”-Phương Hoseo

“Năn nỉ cậu đấy, một lần này thôi.”-Thư Jeon

“Tôi nói không muốn rồi, cậu về đi.”-Phương Hoseo

“Không về, tớ sẽ ở đây chờ cậu.”-Thư Jeon

“Tuỳ cậu vậy.”-Phương Hoseo

Phương Hoseo đi vào nhà, bỏ mặc Thư Jeon một mình ở ngoài cửa nhà cậu ấy.

1 tiếng trôi qua, Thư Jeon bây giờ đã ngồi xuống cạnh cửa nhà Phương Hoseo, cô ấy đang ngồi nhìn những cành hoa dại trước mặt mình, bỗng Phương Hoseo mở cửa nhà và cậu ấy đi ra ngoài, Thư Jeon liền đi theo cậu ấy.

Phương Hoseo đã đi vào một tiệm bán quà lưu niệm, cậu ấy mua một chú gấu nhỏ, trông thật xấu xí, đúng là gu thẩm mỹ của những bạn trai với gấu bông thật là có vấn đề mà.

Cầm món quà mới mua đưa cho Thư Jeon.

“Của cậu đấy, cậu về nhà đi, tôi không có thời gian đi chơi vì còn phải làm bài tập.”-Phương Hoseo

“Cảm ơn cậu, vậy lúc khác mình đi chơi nhé!”-Thư Jeon

“Được, sinh nhật vui vẻ.”-Phương Hoseo

“Hi, mình về đây, tạm biệt.”-Thư Jeon

“Tạm biệt.”-Phương Hoseo

Có những thứ không làm không có nghĩa là không muốn làm, không làm chỉ vì e ngại một điều gì đó, vì chưa thật sự chắc chắn. Có những thứ không nói ra, không phải vì ghét bỏ, không nói vì không muốn người khác biết được cảm xúc thật sự của mình, vì lo lắng người khác biết những gì mình nghĩ. Khi thật sự vui thì bạn hãy cười nhé, khi bạn cảm thấy quá ghét thì hãy tức giận thật nhiều, đừng che giấu cảm xúc của mình, hãy thể hiện cảm xúc của mình để những người bên cạnh bạn hiểu bạn hơn, Phương Hoseo, cậu ấy đang che giấu điều gì.