Chương 6: Một người ngoài hành tinh khác

Trở lại căn phòng đã xa cách ba tháng, Nhậm Sênh Tiêu nhất thời còn cảm thấy không quen. Ngẩng đầu nhìn lên, trên đầu không còn là biển sao giăng đầy, xung quanh cũng không còn người ngoài hành tinh thích quấn quít lấy cô nữa.

Giải quyết xong vấn đề ở trường học, cô mệt mỏi ngồi trên ghế salon ngẩn người. Cửa ban công không đóng, gió lạnh từ bên ngoài thổi vào, cô rụt cổ, cảm thấy thiếu thiếu thứ gì đó, suy nghĩ hồi lâu mới phát hiện, hóa ra thiếu anh chàng Kai, người thích biến thành khăn quàng cổ quấn trên người cô.

Sau khi trở về, việc đầu tiên cô làm là đi hỏi thăm tư liệu về người hiến tim, nhưng không tìm được bất kì manh mối nào, cuối cùng, cô đuổi Kai đi. Với năng lực của mình, anh chàng chắc chắn có thể tìm được bác.

Nhậm Sênh Tiêu nghĩ, có lẽ họ sẽ không gặp lại nhau nữa, tựa như cô phải quay về Trái Đất, mà Kai cũng phải về nhà. Vì thế, cho dù ba tháng qua, Kai muốn nói gì đó với cô, cô đều giả vờ như không hiểu, dùng thái độ như vậy để từ chối anh chàng.

Tuy nhiên, tình cảm không thể rạch ròi như lý trí. Tình cảm là thứ, lúc trả giá thì im lặng, bản thân mình cũng không phát hiện ra.

Cùng lúc đó, Kai – người đáng lý phải rời đi từ lâu, thật ra đang đứng tại một góc sáng sủa trên ban công, biến thành giọt nước mưa đọng trên lan can, lóe ánh sáng màu lam u buồn.

Hiện tại, anh chàng không muốn nghĩ đến chuyện người bác chưa từng gặp mặt của mình rốt cuộc ở đâu, yêu cầu của cha cũng không còn quan trọng nữa, anh chàng chỉ cảm thấy vô cùng đau lòng: Cô gái mình thích không muốn gặp mình nữa, cô ấy muốn đuổi mình đi.

Hai người, một người bên trong một người đứng ngoài, đều cùng ngẩn người. Ba ngày lại trôi qua, trong một buổi chạng vạng, Nhậm Sênh Tiêu về nhà, bỗng nhiên phát hiện một cái đĩa bay đang dừng trong phòng, một quả cầu nước khổng lồ nửa trong suốt đang đứng trên đĩa bay.

Ban đầu Nhậm Sênh Tiêu tưởng đó là Kai, trong lòng lập tức vô cùng vui sướиɠ, nhưng ngay sau đó cô liền thấy khác lạ. Cô có cảm giác, quả cầu nước này tuy giống Kai nhưng không phải anh chàng.

“Shasina, nghe nói em muốn đào hôn, em không muốn gả cho anh đến thế sao? Nhưng chuyện này không phải do em quyết định.” Một giọng nam trầm thấp vang lên, tiếp theo Nhậm Sênh Tiêu chưa kịp nói câu nào liền được trải nghiệm cảm giác bị hút vào đĩa bay của người ngoài hành tinh.

Lại thêm một người ở hành tinh W nhận nhầm cô là Shasina, nghe cách nói của người này, có lẽ anh ta là vị hôn phu của cô Shasina kia.

Quý ông này hiển nhiên không hòa nhã lễ phép như Kai, sau khi Nhậm Sênh Tiêu bị anh ta ném vào đĩa bay, liền phát hiện cảnh tượng bên ngoài biến hóa trong nháy mắt, hai người đã rời khỏi Trái Đất, hơn nữa càng ngày càng xa.

“Anh gì ơi, tôi thật sự không phải Shasina.”

“Trước khi nói dối hãy thu lại tiết tố tỏa ra từ trái tim bên phải của mình đi Shasina, hừ.”

Nhậm Sênh Tiêu đau đầu, người hành tinh W đại khái đều giống nhau? Không thể nhìn mặt phân biệt, chỉ dựa vào hơi thở để nhận biết, chẳng lẽ họ không cảm thấy bất tiện ư?

“Anh gì ơi, anh có thể kiểm tra thử, trái tim này không phải của tôi, tôi chỉ là một người Trái Đất mà thôi.”

“Hửm?”

Quả cầu nước không lồ tỏa hơi thở lạnh băng tiến tới gần, tách ra một sợi tơ mỏng áp lên ngực Nhậm Sênh Tiêu, sau đó anh ta nghiến răng nghiến lợi nói: “Quả nhiên không phải!”

Nhậm Sênh Tiêu thở phào nhẹ nhõm, vừa định nói, nếu không phải hãy đưa tôi về, ai ngờ l*иg ngực chợt đau nhói, lúc này cô mới biết người nọ trực tiếp vươn rất nhiều sợi tơ chui vào l*иg ngực cô.

“Nếu đã không phải Shasina, vậy tôi sẽ thu hồi trái tim thuộc về cô ấy.”

Cơn đau mãnh liệt khiến trước mắt Nhậm Sênh Tiêu trở nên tối đen, không thể thốt nên lời. Cô không ngờ anh ta sẽ đột nhiên làm vậy, bị moi tim, bản thân mình chắc chắn sẽ chết, cô không sợ chết, chỉ là thấy có chút hối tiếc, nếu biết sinh mệnh của mình chỉ ngắn ngủi như vậy, cô sẽ không từ chối Kai.

Trong cơn mê, Nhậm Sênh Tiêu nghe thấy giọng nói của Kai, dường như anh chàng vừa thét lên câu gì đó, giọng điệu tức giận mà cô chưa từng nghe bao giờ.

Giống hai hôm trước, Kai trở lại nhà Nhậm Sênh Tiêu, chuẩn bị lặng lẽ nhìn lén cô, lại phát hiện trong phòng ngoài Nhậm Sênh Tiêu còn có hơi thở của người hành tinh W. Nhậm Sênh Tiêu bị bắt đi rồi! Kai hoảng hốt, bất chấp mọi thứ, lập tức men theo hơi thở truy tìm.

Lúc cưỡng chế xâm nhập đĩa bay của Ninh Lãng, anh chàng vừa lúc thấy Ninh Lãng moi một quả tim từ l*иg Nhậm Sênh Tiêu. Đó là tim của bác Shasina, nhưng nếu không có trái tim, con người sẽ chết.

Thấy đầu Nhậm Sênh Tiêu rũ xuống, Kai lập tức xông tới gạt Ninh Lãng ra, không kịp nghĩ ngợi liền xé mở nguyên hình của bản thân, đào ra một trong hai quả tim đang đập, vừa cẩn thận vừa lo lắng đặt vào l*иg ngực Nhậm Sênh Tiêu, ôm cô vào lòng để khiến vết thương khép lại nhanh hơn.

“Kai? Cậu đang làm gì vậy?” Ninh Lãng cầm trái tim phải của Shasina, nhìn Kai một cách nghi ngờ, vô cùng khó hiểu.

Sau đó, chỉ thấy Kai, người từ trước đến nay luôn ôn hòa điềm tĩnh buông cô gái người Trái Đất đã hô hấp dần vững vàng trong lòng xuống, tấn công về phía Ninh Lãng. Dáng vẻ lạnh lùng kia, hệt như thật sự muốn gϊếŧ anh ta.

“Cậu điên rồi! Kai!”

“Nếu cô ấy chết, tôi sẽ gϊếŧ anh!”

Người hiền lành một khi nổi giận sẽ rất đáng sợ, Kai đạp vỡ nửa đĩa bay của Ninh Lãng, mang thân thể thương tích giày vò anh ta một trận, rồi đưa Nhậm Sênh Tiêu lúc này còn đang hôn mê trở về Trái Đất.