Chương 69

Chuyện Nghiêm Tu Lãng bị một đám lưu manh du côn cầm gậy đánh đập bị mấy người nhà lầu ở ngay gần đó quay lại gửi lên các nền tảng video nổi tiếng.

Trong đó có mấy phút ngắn ngủi quay mặt về phía ống kính, nếu nhìn qua sẽ không nhận ra là ai, thế nhưng dân mạng quá thần thông quảng đại, Nghiêm Tu Lãng trước kia quay phim còn từng gặp phải cảnh tương tự, rất nhanh đã bị người ta bới ra.

Không bao lâu sau, tin tức Nghiêm Tu Lãng bị đánh đã được đưa lên hotsearch Weibo.

Bạo! Một người ngày xưa từng là đỉnh lưu lại biến thành một đối tượng bị đánh hội đồng ngay giữa phố. Tin tức này lập tức hot rần rần, cái tên Nghiêm Tu Lãng cũng xuất hiện trên rất nhiều nền tảng.

Nghiêm Tu Lãng thực sự không nghĩ ra được, sau khi mình rời khỏi ngành giải trí lại được tiếp tục lên hotsearch theo một phương thức như vậy.

Lúc anh ở trong phòng bệnh tỉnh lại, cũng chẳng có tâm tư quan tâm hotsearch trên mạng về anh lúc này đã hot thế nào, anh chỉ nhìn qua cái hai cái đùi bọc thạch cao của mình, cả người tê dại.

Có cảnh sát nhân dân tới cửa để thu thập thông tin, Nghiêm Tu Lãng mới như tỉnh lại ở trong mộng, một mực chắc chắn lần này anh bị đánh không phải là bất ngờ, chắc chắn là có người cố ý chỉ điểm!

Chỉ là lúc anh nói ra là có người cố ý chỉ điểm, cảnh sát nhân dân cũng nói luôn cho anh biết về kết quả điều tra, "Đúng vậy, Nghiêm tiên sinh, lần này anh bị đánh đích thật là có người phía sau chỉ điểm, mà kẻ chủ mưu phía sau kia, anh chắc chắn cũng quen biết, là Hạ Gia Ngôn và Lý Vạn Phi."

Đang muốn nói người sai khiến đám lưu manh đánh anh lần này chắc chắn là Nghiêm Mẫn Hành hoặc là Hạ Tuyên Dương, Nghiêm Tu Lãng trong lúc nhất thời đờ đẫn cả người.

Anh thực sự không nghĩ ra, kẻ tìm người đánh anh lại là đôi gian phu da^ʍ phu Hạ Gia Ngôn và Lý Vạn Phi kia! Tiện nhân!

"Lý Vạn Phi phụ trách ra mặt tìm người, Hạ Gia Ngôn phụ trách bỏ tiền, bỏ ra hai vạn tệ thuê mấy tên du côn lưu manh. Tiền thuốc men anh nằm viện, hai người bọn họ đồng ý bao hết, còn bồi thường cho anh phí tổn thất tinh thần. Nghiêm tiên sinh có thể chấp nhận đồng ý giải quyết riêng, hoặc là kiên trì tố tụng, nhưng tôi sáng kiến cho anh phương pháp tốt nhất là giải quyết riêng. Dù sao Hạ Gia Ngôn hiện tại cũng bị què chân phải, anh ta hiện tại cũng đang mang mang thai, đơn phương cũng kiên trì nhận định đứa con trong bụng anh ta là của anh. Anh ta nói, nếu anh kiên trì tố cáo thì anh ta sẽ lập tức phá thai."

Thật ra mọi người cũng đều biết, là đứa con này cũng có khả năng không phải là của Nghiêm Tu Lãng

Lịch sử đen bị nhắc lại, Nghiêm Tu Lãng lập tức đen mặt.

Đương nhiên, bởi vì hiện tại khắp khuôn mặt anh đều đã bị bầm dập, rất là khó coi, nên sắc mặt có tốt hay không kỳ thật cũng không nhìn ra được.

Việc Hạ Gia Ngôn bị Lý Vạn Phi tìm người đánh gãy chân phải, sau đó giam lỏng trông giữ, Nghiêm Tu Lãng cũng biết, Hạ Gia Ngôn còn lén lút dùng điện thoại bảo mẫu gửi cho anh tin nhắn, cầu anh vì nể tình đứa trẻ mà cứu anh ta.

Lúc ấy, Nghiêm Tu Lãng cảm thấy Hạ Gia Ngôn dám cắm sừng anh, bị đánh gãy chân cũng là đáng đời! Anh chỉ đáp lại bốn chữ "Cậu nằm mơ đi" rồi liền cho số điện thoại của đối phương vào danh sách đen.

Bây giờ, không biết Hạ Gia Ngôn dùng biện pháp gì, mà có thể thuyết phục được Lý Vạn Phi tìm người đánh anh.

Kỳ thật căn bản không cần Hạ Gia Ngôn tốn nhiều miệng lưỡi, chỉ riêng việc anh và Lý Vạn Phi là đối thủ một mất một còn không đội trời chung, anh hiện tại còn không có Nghiêm gia chống lưng, có Hạ Gia Ngôn xúi giục, Lý Vạn Phi cũng không buông tha cho anh.

Nghĩ đến Hạ Gia Ngôn lúc trước qùy liếʍ nịnh bợ anh, anh muốn gì thì đều sẽ làm cho, bây giờ lại dám ở cùng cái tên gian phu Lý Vạn Phi kia, dùng số tiền chia tay anh cho anh ta tìm người đánh anh, còn đánh gãy hai cái đùi của anh, đã vậy còn tùy tiện nói là sẽ trả tiền thuốc men cho anh, Nghiêm Tu Lãng thực sự giận đến mức ngực cũng đau.

Đương nhiên, chủ yếu là l*иg ngực của anh cũng chịu mấy quyền nặng nên vốn dĩ cũng đã rất đau rồi.

Nghiêm Tu Lãng tức muốn rách cả mí mắt, cực kỳ phẫn nộ, rất muốn nói anh kiên quyết không đồng ý giải quyết riêng! Anh không muốn lấy đống tiền bẩn của Hạ Gia Ngôn!

Nhưng mà, trên người anh chỉ còn mười vạn tệ tiền mặt, có lẽ sẽ không đủ trị hai cái đùi. Anh thật sự không nên từ chối để Hạ Gia Ngôn bồi thường, hơn nữa, anh đã phải chịu đánh rồi, tại sao đối phương lại không phải bồi thường.

Nghĩ đến đứa con trong bụng Hạ Gia Ngôn có thể là con của anh, mà với trạng thái nghèo túng bây giờ của anh cũng không thể nào tìm được một nhân ngư nào có thể đồng ý sinh con cho mình, nếu như Hạ Gia Ngôn phá thai thì anh cũng sẽ tuyệt hậu.

Nghiêm Tu Lãng tức thì tức, cuối cùng vẫn khuất phục hiện thực: "Tôi sẽ nhận bồi thường."

Anh đề nghị một số lượng rất lớn, nhưng mà bị Lý Vạn Phi và Hạ Gia Ngôn cự tuyệt, song phương vì chuyện tiền mà cãi cọ thật lâu, cuối cùng kết quả thương định là tiền thuốc men của Nghiêm Tu Lãng, Lý Vạn Phi và Hạ Gia Ngôn sẽ bao hết, mặt khác sẽ bồi thường cho anh ta năm mươi vạn " phí tổn thất tinh thần " .

Nghiêm Tu Lãng cảm thấy cực kỳ khuất nhục, lúc trước Hạ Gia Ngôn chỉ theo anh một quãng thời gian mà anh còn cho Hạ Gia Ngôn một nơi để ở, một chiếc xe, một vài tài nguyên, sau khi biết được anh ta mang thai còn lập tức cho anh ta năm trăm vạn "tiền mặt ban thưởng". Nói ngắn gọn, anh cũng đã phải chi cho Hạ Gia Ngôn hơn ngàn vạn.

Bây giờ anh bị đánh mặt mũi bầm dập, hai chân bị gãy, nhưng chỉ nhận được năm mươi vạn.

Quá thảm rồi, thật sự là quá thảm rồi!

Nhưng mà Nghiêm Tu Lãng đau toàn thân, quan trọng nhất lòng anh cũng giận đến mức sắp nổ tung.

Nếu như lúc trước người anh hận nhất là Nghiêm Mẫn Hành thì bây giờ người anh hận nhất lại thành Hạ Gia Ngôn.

Bởi vì anh tự biết, ngày xưa là anh có lòng hại Nghiêm Mẫn Hành nên Nghiêm Mẫn Hành tìm anh tính sổ cũng là chuyện đương nhiên, nhưng Nghiêm Tu Lãng tự nhận là mình hết lòng quan tâm giúp đỡ với Hạ Gia Ngôn, mà Hạ Gia Ngôn không những bắt anh đội nón xanh, mà hiện tại còn dám lấy oán trả ơn.

Thượng thiên tốt nhất phù hộ đứa con Hạ Gia Ngôn sinh ra là con của anh, nếu không, anh nhất định sẽ làm cho Hạ Gia Ngôn trải nghiệm một chút, cái gì gọi là hối hận!

Còn cả tên gian phu Lý Vạn Phi nữa, cũng tuyệt đối không thể buông tha!

Nghiêm Tu Lãng co quắp nằm ở trên giường, lòng tràn đầy căm hận nghĩ nghĩ.

Mà ở bên ngoài, trong bệnh viện tư nhân nào đó, Hạ Gia Ngôn cùng đi với bảo mẫu và hai vệ sĩ, hoặc nói đúng hơn là bị ba người đó giám sát, đang tiến hành kiểm tra.

Về phần vết thương kia, chính là đùi phải của anh bị người của Lý Vạn Phi đánh gãy, bây giờ đang bọc thạch cao, kéo theo cái chân tổn thương, muốn chạy thì thực sự không thể nào chạy, thậm chí đến cả đi đứng bình thường cũng phải dựa vào xe lăn, gậy gộc.

Lúc trước khi biết người yêu của Hạ Tuyên Dương là người tàn phế, lòng anh tràn đầy cảm giác khinh thường và tự cảm thấy mình ưu việt, bây giờ, chính anh lại biến thành người tàn phế.

Đúng là mỉa mai!

Nhưng mà, chỉ cần nghĩ đến Nghiêm Tu Lãng đã từng chướng mắt anh, vứt bỏ anh bây giờ cũng thành phế nhân, trong lòng Hạ Gia Ngôn tràn đầy khoái ý.

Còn một điều nữa chính là, trải qua khoảng thời gian được anh ôn nhu cẩn thận và nịnh bợ lấy lòng, thái độ của Lý Vạn Phi đối với anh đã mềm mại hơn không ít.

Mặc dù Lý Vạn Phi không thể nào cưới anh, nhưng vì nể tình anh là nhân ngư cấp A hi hữu nên vẫn cố ý coi anh là tình nhân.

Hạ Gia Ngôn trước kia vô cùng chướng mắt Lý Vạn Phi, nhưng hôm nay, anh ta là lựa chọn tốt nhất của anh. Trước khi gặp được người bao nuôi tốt hơn, Hạ Gia Ngôn quyết định là sẽ đi theo Lý Vạn Phi.

Về phần trước kia khi Hạ Gia Ngôn lên trên mạng tìm những loại thuốc kia về mua, bị cảnh sát bắt được thu hết, còn phạt anh một khoản tiền, bây giờ tiền trên tay Hạ Gia Ngôn cũng không dư thừa bao nhiêu.

Cũng may vì anh đã đồng ý là về sau sẽ đi theo Lý Vạn Phi, nên Lý Vạn Phi cũng hứa là sau khi anh sinh đứa trẻ ra sẽ giúp anh giải quyết phí bồi thường vi phạm hợp đồng.

Hạ Gia Ngôn làm xong một loạt kiểm tra, bị bảo mẫu đẩy vào phòng làm việc của bác sĩ.

Bác sĩ nhìn bản báo cáo kiểm tra, cau mày nói: "Hạ tiên sinh, hình như là anh tiêm vào người sản phẩm kim châm thai không chính quy nên đã dẫn đến triệu chứng mang thai giả, không phải là mang thai thật."

Hạ Gia Ngôn: "Cái gì? Làm sao có thể? Tôi đã mang thai hơn hai tháng rồi mà."

Mặc dù thời gian mang thai phản ứng của anh không mãnh liệt bằng những người đàn ông mang thai khác, ví dụ như nôn nghén, thích ngủ, ăn nhiều hơn một chút, nhưng Hạ Gia Ngôn chỉ cho rằng nguyên nhân là do mình gần đây gặp phải biến đổi lớn, tâm trạng suy sụp mà thôi.

Hơn nữa, anh gần đây ăn rất nhiều, ngủ cũng rất nhiều, chủ yếu là toàn ở trong nhà, nhàn rỗi vô cùng, cộng thêm tâm tình không tốt, Hạ Gia Ngôn cũng không nhịn được mà rượu chè và ăn uống quá độ.

Bởi vì ăn quá nhiều động quá ít, dù nhân ngư là thể chất không mập, anh ta vẫn bị mập thêm một vòng, bởi vì hấp thụ đường quá nhiều còn bỏ bê tập luyện, làn da cũng dần kém đi rất nhiều.

Nói tóm lại, giá trị nhan sắc vốn bảy tám phần biến thành chỉ còn bốn năm phần, thực sự là bị bộ dạng béo ú hủy đi tất cả.

Hạ Gia Ngôn chỉ có thể tự an ủi mình, mang thai trở nên béo và biến dạng cũng là rất bình thường.

Dù Nghiêm Khải Sơn và Đái Anh Huệ đã vào tù, Nghiêm Tu Lãng cũng nghèo túng, nhưng nếu đây chính là chắt trai hoặc là chắt gái dòng chính Nghiêm gia thì Hạ Gia Ngôn vẫn cảm thấy đứa bé này rất đáng được sinh ra, người khác có lẽ không quan tâm, nhưng ông cụ Nghiêm thì không thể nào mặc kệ được, anh đưa đứa bé đi đến Nghiêm gia, ông cụ Nghiêm chắc chắn sẽ cho anh một khoản tiền coi như đền bù.

Nhưng mà, Hạ Gia Ngôn thực sự không nghĩ đến, anh lại mang thai giả, nói cách khác, anh không hề mang thai?

Trên tay không còn bao nhiêu tiền, Hạ Gia Ngôn lập tức luống cuống, anh hoảng không phải là đã mất con, mà là bùa hộ mệnh, thẻ phát tài đã mất.

Nghiêm Mẫn Hành và Hạ Tuyên Dương còn có thể điều tra ra chuyện anh mua cấm dược ở trên mạng, nói rõ bọn họ vẫn luôn nghiêm mật kiểm soát hành động của anh.

Mà lúc trước anh ba phen mấy bận muốn hại Hạ Tuyên Dương, Nghiêm Mẫn Hành ngoại trừ có tiết lộ mấy chuyện bẩn thỉu của anh và phong sát anh thì tạm thời còn chưa trả thù bằng cách nào khác, đây nhất định là vì nể tình anh có thể đang mang thai đứa con của Nghiêm Tu Lãng.

Nghiêm Mẫn Hành và Nghiêm Tu Lãng dù có đối địch với nhau thế nào thì đứa trẻ con vẫn vô tội.

Ỷ vào đứa trẻ trong bụng, Hạ Gia Ngôn mới có thể tạm thời trốn được một kiếp.

Chờ anh sinh xong đứa con, Nghiêm Mẫn Hành cho dù muốn trả thù anh, thì vì nể tình đứa con cũng sẽ không quá đáng.

Nhưng hôm nay anh lại biết đứa trẻ đó căn bản không tồn tại? !

Làm sao lại như vậy được? !

Hạ Gia Ngôn vội vàng hỏi bác sĩ: "Chuyện gì xảy ra thế, có phải kết quả kiểm tra bị nhầm rồi hay không? Ông nhìn bụng tôi xem, rõ ràng đã to ra, tôi chắc chắn là đang mang thai!"

Bác sĩ đẩy kính mắt nói: "Cái kim châm thai tạo thành mang thai giả này nếu mang thai chưa đầy một tháng thì quả thực sẽ có thể dẫn đến kết quả kiểm tra sai lầm, nhưng bây giờ đã hai tháng, hiệu quả của thuốc thay cũ đổi mới, kết quả kiểm tra không thể nào phạm sai lầm được nữa. Còn bụng của anh to lên, thuần túy chỉ là vì lên cân mà thôi. Nếu như Hạ tiên sinh không tin, có thể đi đến bệnh viện khác kiểm tra lại xem."

Hạ Gia Ngôn hốt hoảng, anh biết rõ, tin tức mình mang thai giả không bao lâu nữa sẽ đến được chỗ Nghiêm Mẫn Hành.

Lòng Hạ Gia Ngôn tràn đầy lo sợ và không yên, bác sĩ lại tiếp tục nói: "Hơn nữa, loại kim châm thai giả mà anh tiêm vào người còn phá hư túi mang thai của anh, làm giảm đi năng lực sinh dục, về sau khả năng mang thai của anh sẽ trở nên rất thấp rất thấp. Nếu như nói, nhân ngư cấp A bình thường phát tình, tỉ lệ kỳ mang thai sẽ là 60, bây giờ anh đã bị biến hóa chỉ còn 0.001, còn thấp hơn cả bán nhân ngư phân hóa thất bại."

Bán nhân ngư phân hoá thất bại, tỉ lệ mang thai là 0.01.

Hạ Gia Ngôn nghe được tỉ lệ sinh dục 0.001, cả người đều không tốt, như này so với không thể sinh nữa thì có gì khác nhau?

Bác sĩ vẫn còn tiếp tục bổ đao: "Bởi vì túi mang thai của anh đã bị hư, cho dù miễn cưỡng mang bầu thì đứa con cũng có khả năng không quá khỏe mạnh."

Nhân ngư ngoại trừ hi hữu và vô cùng đẹp ra thì quan trọng nhất chính là năng lực sinh dục tuyệt hảo và chất lượng tốt.

Nhưng mà, anh bây giờ chẳng những giá trị nhan sắc hạ xuống, còn gần như không thể mang thai, mà dù có mang thai cũng không thể khỏe mạnh.

Hạ Gia Ngôn chỉ cảm thấy những giá trị quan trọng nhất của mình đều đã mất hết rồi.

Hạ Gia Ngôn lẩm bẩm nói: "Sớm biết thì tôi đã không đi đến mấy phòng khám bệnh tư nhân cỡ nhỏ để tiêm kim châm thai rồi."

Bệnh viện chính quy bán một cái kim châm thai phải 300 vạn, còn khó hẹn trước, xếp hàng phải xếp tới ba tháng sau. Mà anh thấy được trên quảng cáo một bệnh viện tư nhân cỡ nhỏ, trên đó chỉ cần 250 vạn, hơn nữa còn có sẵn thuốc chích.

Hạ Gia Ngôn lúc ấy vội vã muốn mang thai, lại ham được hời nên đã đi đến bệnh viện tư nhân cỡ nhỏ này để tiêm kim châm thai. Ai ngờ lại là hàng giả!

Hạ Gia Ngôn hết sức tức giận, lập tức bảo bảo mẫu và vệ sĩ cùng đi cùng mình đến bệnh viện kia, anh phải bắt đền!

Nhưng mà, khi anh đến địa chỉ của bệnh viện kia thì lại phát hiện bệnh viện bọn họ đã dọn đi rồi, chỗ vốn dĩ là phòng khám bệnh biến thành một tiệm net.

Hạ Gia Ngôn bị tức đến mức tâm can tỳ phổi thận đều đau, anh bỏ ra 250 vạn, số tiền đó không chỉ trôi theo dòng nước, mà còn hủy hoại năng lực sinh dục của anh!

Sớm biết không thể dựa vào trẻ con để đòi tiền Nghiêm gia, anh đã không nên nhất thời xúc động, tìm người đánh Nghiêm Tu Lãng, còn đồng ý bồi thường cho anh ta năm mươi vạn, phải biết, trên tay anh cũng chỉ còn lại đúng năm mươi vạn.

Mà giờ tình huống Hạ Gia Ngôn cũng không chỉ bi thảm có như thế.

Chờ anh trở lại căn phòng nhỏ hai phòng có một phòng khách, Lý Vạn Phi đã chờ ở đó.

Anh ta đương nhiên là đã biết được kết quả kiểm tra sức khoẻ của anh.

Lý Vạn Phi cười lạnh nói: "Mang thai giả? Cho dù tôi muốn buông tha cho cậu thì Nghiêm Mẫn Hành cũng không thể nào buông tha cho cậu."

Hạ Gia Ngôn vẫn còn băng bó thạch cao ở chân, liền nhào tới, ôm lấy Lý Vạn Phi: "Van cầu anh, Lý Vạn Phi, hiện tại chỉ có anh có thể bảo vệ em, cầu xin anh cứu em!"

Lý Vạn Phi căm ghét đẩy Hạ Gia Ngôn ra: "Tôi vốn cũng không tiếc nguy cơ đắc tội với Nghiêm Mẫn Hành mà dự định nuôi cậu, chính là vì coi trọng vẻ ngoài của cậu, và cả năng lực sinh dục của nhân ngư cấp A chất lượng tốt. Cậu cũng không nhìn một chút xem mình bây giờ đã biến thành dạng gì rồi? Còn thần tượng tuyển tú nào nữa chứ, bây giờ giá trị nhan sắc cũng không bằng một người bình thường ở bên ngoài, còn mất đi khả năng sinh đẻ, tôi còn giữ cậu lại làm gì?"

Lý Vạn Phi nói xong, vốn là muốn rời đi, ai ngờ, Hạ Gia Ngôn bị quẳng xuống đất lại ôm lấy chân của anh ta.

Hạ Gia Ngôn nói: "Em có biến dạng thế nào thì cũng là nhân ngư cấp A hi hữu, anh Lý, van cầu anh, đừng vứt bỏ em."

Lý Vạn Phi trực tiếp đạp một cước mạnh mẽ vào bụng Hạ Gia Ngôn: "Đừng tưởng là tôi không biết, cậu chỉ muốn lấy tôi ra làm tấm bia đối phó với Nghiêm Mẫn Hành, cút mau!"

Hạ Gia Ngôn che lấy cái bụng đau nhức, lòng tràn đầy hận ý.

Anh trước kia hận nhất là Hạ Tuyên Dương đoạt mất danh tiếng của anh, bây giờ lại hận mấy kẻ trước kia dỗ ngon dỗ ngọt với anh, nhưng khi anh sa cơ lại trở mặt vô tình vứt bỏ anh, Nghiêm Tu Lãng và Lý Vạn Phi.

Nếu như có thể, anh hận hai cái tên cẩu nam nhân này đi chết đi!

Về phần trả thù Hạ Tuyên Dương và Nghiêm Mẫn Hành, Hạ Gia Ngôn không dám suy nghĩ nữa, bọn họ bây giờ đã là người mà anh không thể với tới, anh thậm chí còn không thể gặp được bọn họ.

Một bên khác, nhận được tin tức Nghiêm Tu Lãng bị thương nằm viện, và Hạ Gia Ngôn giả mang thai, Nghiêm Mẫn Hành lập tức nói những tin tức này cho Hạ Tuyên Dương biết.

Đối với tin tức này, phản ứng của Hạ Tuyên Dương chính là tiếc nuối: "Kế hoạch trùm bao tải đánh Nghiêm Tu Lãng một trận cũng chưa kịp thi hành thì đã bị Hạ Gia Ngôn và Lý Vạn Phi vượt lên trước rồi."

Nghiêm Mẫn Hành bình tĩnh nói: "Chuyện đó thì chờ Nghiêm Tu Lãng xuất viện, chúng ta lại tìm người đánh anh ta một trận."

Hạ Tuyên Dương: "Tiền thuốc men chúng ta có thể bồi, nhưng năm mươi vạn phí tổn thất tinh thần thì đừng nghĩ! Cái giá tiền này quá cao, phải ép một chút!"

Nghiêm Mẫn Hành: "Vậy, nhiều nhất cho hắn năm vạn?"

Hạ Tuyên Dương: "Em cảm thấy có thể ít hơn chút nữa, 250 tệ không thể nhiều hơn nữa."

Nghiêm Mẫn Hành: "Có thể."

Biết được tin tức Hạ Gia Ngôn giả mang thai, Lý Vạn Phi cũng không để ý tới anh ta nữa.

Nếu Hạ Gia Ngôn đã không còn mang thai thì cũng đã đến lúc anh ta phải trả giá rồi.

Hạ Gia Ngôn trước kia, đầu tiên là vụиɠ ŧяộʍ thả trân châu giả bên trong có chất kịch độc và phù chú nguyền rủa xuống dưới ghế sa lon nhà bọn họ, sau này còn mua thuốc cấm ở trên mạng chuẩn bị mưu hại Hạ Tuyên Dương. Bởi vì chứng cứ không đủ, hơn nữa anh ta cũng chỉ có suy nghĩ chứ chưa biến thành hành động nên không đủ để tố tụng.

Nhưng bảo Hạ Tuyên Dương xem như không có chuyện gì mà buông tha cho anh ta thì không có khả năng.

Lấy ơn báo oán, lấy gì báo đức?

Hạ Tuyên Dương đề nghị: "Hay là đánh gãy luôn chân trái của anh ta đi rồi đưa đến bệnh viện, cho vào cùng một phòng bệnh với Nghiêm Tu Lãng? Để cho bọn họ gặp lại nhau, chó mèo cắn nhau."

Đối với chuyện này, Nghiêm Mẫn Hành tỏ ra hết sức ủng hộ: "Được, anh sẽ lập tức sắp đặt."