Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Chàng Tiên Cá Của Nhân Vật Phản Diện

Chương 64

« Chương TrướcChương Tiếp »
Nghiêm Tu Lãng thực sự không ngờ. Một Hạ Gia Ngôn mà anh xưa nay không coi ra gì, chỉ coi đối phương như là công cụ sinh con, vậy mà đối phương lại dám đội nón xanh cho anh!

Bởi vì là minh tinh, vì phòng ngừa người khác mượn cớ nên Nghiêm Tu Lãng khá là chú ý đến phương diện sinh hoạt cá nhân của mình.

Hạ Gia Ngôn là người đàn ông đầu tiên của anh, cũng có thể nói là người duy nhất.

Mặc dù Nghiêm Tu Lãng thầm nhớ thương Hạ Tuyên Dương, nhưng anh cũng chỉ dám để ở trong lòng mà thôi.

Mà Hạ Gia Ngôn dựa vào anh lấy được không ít tài nguyên, lại dám lén lút ở sau lưng anh, gian díu với cái tên Lý Vạn Phi đối đầu với anh!

Đầu tiên khi còn có quan hệ mập mờ với anh thì đã không thanh không bạch với Lý Vạn Phi, sau này khi xác định tình cảm với anh xong còn đao thật thương thật với Lý Vạn Phi, còn dám bắn vào trong!

Nghiêm Tu Lãng vô cùng hoài nghi, đứa con trong bụng Hạ Gia Ngôn thực sự là con của anh sao?

Nếu như chuyện Hạ Gia Ngôn cắm sừng anh chỉ có một mình anh biết thì vì đứa con, để có thể càng nhanh chiếm được quyền kế thừa ở Nghiêm gia, Nghiêm Tu Lãng có lẽ sẽ còn nhẫn nhịn một chút, tạm thời nhận đứa con này.

Nhưng hôm nay, chuyện Hạ Gia Ngôn cắm sừng anh, toàn thể cư dân mạng đều biết... Nghiêm Tu Lãng cảm giác mặt mình đều bị ném đi hết rồi.

Lý Vạn Phi từ trên xuống dưới, từ trong ra ngoài đều không bằng anh. Khuôn mặt, gia thế, tiền tài, năng lực, đã rất nhiều năm rồi cũng không thể sánh được bằng anh!

Nghĩ đến việc mình và một cái người buồn nôn như thế cùng chung một bạn trên giường, Nghiêm Tu Lãng thật sự cảm thấy buồn nôn đến mức mà bữa tối tối qua ăn xong suýt nữa thì nôn ra.

Nghiêm Tu Lãng đang ở nước ngoài quay quảng cáo, lập tức gọi điện thoại bảo bảo mẫu ở nhà sửa lại mật mã khóa trong căn hộ cao tầng của anh ở Hương Giang Uyển, còn bảo thu dọn đóng gói đồ của Hạ Gia Ngôn ném ra cửa, đuổi anh ta cút đi.

Hạ Gia Ngôn muốn giải thích, nói ban đầu anh ta cũng là vì muốn có cơ hội tiếp cận anh, sau này thì không ngờ lại bị Lý Vạn Phi quay video lại uy hϊếp, mới bất đắc dĩ làm tiếp.

Nói tất cả những thứ này đều là Nghiêm Mẫn Hành cố ý, làm ra vì muốn ly gián tình cảm hai người bọn họ.

Đối với chuyện này, Nghiêm Tu Lãng chỉ cười lạnh nói: "Anh ta thành công rồi, tôi vốn dĩ không có bao nhiêu tình cảm với cậu, hiện tại, nhìn cậu thì chỉ càng thấy buồn nôn, tôi nhìn thấy cậu là liền cảm thấy bẩn! Về sau cậu tự giải quyết cho tốt, đừng xuất hiện ở trước mắt tôi nữa, cũng đừng vọng tưởng ỷ vào biết một chút nhược điểm của tôi là có thể uy hϊếp tôi, có một số việc nếu cậu ra ngoài nói lung tung... Hừ, cậu sẽ không muốn trải nghiệm hậu quả sau đó đâu."

Nghiêm Tu Lãng không nói rõ là nếu như Hạ Gia Ngôn làm lộ chuyện của anh ta ra thì sẽ như thế nào, nhưng chỉ cần ngẫm lại, Nghiêm gia vì tranh quyền đoạt thế, chuyện thuê người gϊếŧ người mà cũng có thể làm được thì có cái gì mà không làm được chứ?

Hơn nữa, trên tay Hạ Gia Ngôn cũng không nắm giữ chứng cứ nào mang tính then chốt. Còn chuyện của Nghiêm Mẫn Hành, Nghiêm Tu Lãng vốn cũng không tham dự quá là nhiều, chuyện duy nhất mà anh ta làm chỉ là đưa bảy viên trân châu giả có chứa vật chất có hại và phù chú nguyền rủa vào trong nhà Nghiêm Mẫn Hành. Chuyện này chính Hạ Gia Ngôn cũng tham dự vào, mà anh còn là người cầm trân châu.

Cuối cùng, Nghiêm Tu Lãng nói một câu: "Năm trăm vạn hai ngày trước tôi cho cậu coi như là phí chia tay. Chờ cậu sinh xong đứa con, tôi sẽ tìm mấy trung tâm y tế đến giám định thân nhân, nếu xác nhận được là con của tôi thì tôi sẽ phụ trách nuôi nó, rồi cho cậu thêm một khoản phí an trí, còn cái khác thì đừng suy nghĩ đến làm gì."

Nói xong, Nghiêm Tu Lãng liền trực tiếp cúp điện thoại, Hạ Gia Ngôn lại gọi tới, phát hiện mình đã bị kéo vào danh sách đen.

Wechat cũng bị kéo vào danh sách đen.

Nửa đêm, Hạ Gia Ngôn ôm hành lý của mình, ngồi ở trên hành lang căn hộ cao tầng ở Hương Giang Uyển, nhìn chằm chặp vào tên của mình trên hotsearch Weibo, còn cả mấy câu bình luận chửi bởi của đám cư dân mạng và lời chế giễu.

Lần đó, trong toilet ở Quán cơm thân mật của lão Ngô, chuyện của anh và Lý Vạn Phi gần như là do Hạ Tuyên Dương ghi âm lại!

Mà video, chắc chắn là Nghiêm Mẫn Hành vận dụng quyền đặc biệt của mình mà lấy được!

Hạ Tuyên Dương quả nhiên là khắc tinh của anh!

Hạ Gia Ngôn đỏ vành mắt, lẩm bẩm: "Hạ Tuyên Dương, tại sao mày còn chưa chết đi? Mày đáng chết! Đáng chết! Nếu mày chết thì tốt rồi!"

Cũng không lâu lắm, liền có bảo vệ tới cửa, mời Hạ Gia Ngôn lập tức rời đi, nói là chủ xí nghiệp Nghiêm Tu Lãng tiên sinh đã hủy bỏ tư cách vào ở của anh.

Trước kia đắc chí vừa lòng, trong lòng luôn cho rằng mình sẽ trở thành một chủ nhân khác của căn hộ này, Hạ Gia Ngôn bây giờ chỉ cảm thấy trời như sắp sập xuống.

So với hận Nghiêm Mẫn Hành và Hạ Tuyên Dương thủ đoạn tàn nhẫn, Hạ Gia Ngôn càng thống hận Nghiêm Tu Lãng hơn. Có câu một ngày phu thê trăm năm ân ái, bọn họ cùng ở dưới một mái hiên thời gian lâu như vậy, anh còn mang thai con của anh ta. Vậy mà Nghiêm Tu Lãng nhẫn tâm như thế, mới chỉ biết chuyện này mà đã vội vã đuổi anh ra khỏi cửa.

Hơn nữa, anh còn thống hận Lý Vạn Phi, nếu không phải người kia lợi dụng và uy hϊếp thì sao anh có thể nguyện ý làm loại chuyện đó với tên đàn ông xấu xí như thế cơ chứ?

Bây giờ hết thảy đều xong rồi!

Hạ Gia Ngôn vô cùng chật vật, thu dọn một chút quần áo và trang sức tương đối quý giá, rời khỏi Hương Giang Uyển, đón xe về căn hộ mà trước kia Tinh Kỳ Entertainment cung cấp cho anh ở.

Chỉ là nơi này cũng không phải là nơi có thể ở lâu, Nghiêm Tu Lãng đã cực kỳ chán ghét anh, chắc chắn sẽ không để anh tiếp tục ở trong công ty nữa.

Bây giờ thanh danh của anh đã tệ thành như vậy, ở ngành giải trí cũng không thể tiếp tục làm được gì, nói không chừng còn phải bồi giao một khoản phí lớn để bồi thường vi phạm hợp đồng.

Quả nhiên, hôm sau trời vừa sáng, người đại diện đã gọi điện thoại đến, nói công ty muốn hủy hợp đồng, cộng thêm tiền mà những đại ngôn anh từng nhận thì phí bồi thường vi phạm hợp đồng mà anh phải bồi thường lên đến hơn bảy triệu.

Hai mắt Hạ Gia Ngôn tối đen, trên người anh tổng cộng cũng chỉ có hơn bốn trăm vạn, đây là tiền mà Nghiêm Tu Lãng cho anh hai ngày trước, anh lấy đâu ra hơn bảy triệu?

Hạ Gia Ngôn cúp điện thoại, kéo người đại diện vào danh sách đen.

Anh thu thập một chút thứ gọi là đáng giá, lập tức rời khỏi chỗ ở công ty.

Chuyển số tiền trong tài khoản sang tài khoản quản lý tài sản x, còn đi ra atm lấy một số tiền mặt lớn.

Đi trên đường, Hạ Gia Ngôn đội mũ và khẩu trang, toàn thân che phủ cực kỳ chặt chẽ, sợ mình bị người ta nhận ra.

Người khác nhìn anh nhiều một cái, Hạ Gia Ngôn đều ngưng thần nghi quỷ, cảm thấy có phải mình đã bị người ta nhận ra hay không.

Hạ Gia Ngôn vô cùng cẩn thận, tìm được ở trên mạng một tòa dân lâu cũ kỹ một tầng, dự định ở lại chỗ này một quãng thời gian.

Trước khi sang đây xem phòng, anh đã gọi điện thoại đến xác nhận trước, chủ thuê nhà là một đại thẩm hơn năm mươi tuổi, có một cô con gái đi công tác ở thành phố A sắp sinh con, bà muốn tới thành phố A chăm sóc con cho con gái nên mới vội vã muốn cho thuê căn phòng này trong tháng này, để phụ cấp gia dụng.

Đại thẩm bình thường sẽ không xem mấy chương trình tuyển tú, hay những thứ như Weibo, mà ở trong vùng quê nhỏ này phần lớn cũng là người già đã có tuổi, cũng không chú ý đến mấy drama của minh tinh.

Quả nhiên, sau khi thấy mặt, đại thẩm hoàn toàn không nhận ra Hạ Gia Ngôn là minh tinh, chỉ khen vẻ ngoài của anh rất có tinh thần.

Hạ Gia Ngôn nhìn phòng ở, nói thật ra, nơi này rất nhỏ, rất cũ nát.

Căn phòng cổ xưa có ba phòng, một phòng khách, một phòng ngủ được chủ thuê nhà dùng để cất giữ vật phẩm cá nhân, một phòng ngủ chính khác và phòng đọc sách là có thể dùng.

Hai gian phòng còn lại cũng không lớn, có phòng khách, toilet, phòng bếp cộng lại, đại khái là hơn bốn mươi mét vuông.

Còn không bằng phòng khách căn hộ của Nghiêm Tu Lãng ở Hương Giang Uyển!

Nhưng anh có biện pháp nào đâu, anh không trở về được, cha mẹ của anh sau khi biết anh làm ra chuyện này cũng gọi điện thoại tới mắng anh làm mất mặt, nói Hạ gia không có đứa con trai không biết xấu hổ như vậy.

Kỳ thật lúc bọn họ biết Hạ Tuyên Dương được gả cho người cầm quyền của Nghiêm gia, mà anh chỉ là bạn trai cậu hai Nghiêm gia thì đã chê trách anh đủ kiểu, trách anh không có bản lĩnh, không biết nắm bắt trái tim đàn ông.

Hạ Gia Ngôn cùng chủ thuê nhà ký hợp đồng cho thuê một năm, dự là sẽ giao nộp một năm tiền thuê luôn.

Chủ thuê nhà rất vui vẻ, trực tiếp mang theo rương hành lý của mình đi đến trạm xe lửa đi đến thành phố A.

Vào đúng lúc này, Hạ Gia Ngôn lại nhận được điện thoại đến từ Lý Vạn Phi, Hạ Gia Ngôn trực tiếp dập máy.

Tiếp theo là tin nhắn Lý Vạn Phi gửi tới Wechat: "Hạ Gia Ngôn, cậu đang ở đâu?"

Hạ Gia Ngôn trực tiếp cho anh ta vào danh sách đen.

Anh hận Lý Vạn Phi, nhưng anh hiện tại không có năng lực đối phó với Lý Vạn Phi.

Lý Vạn Phi có lẽ cũng hận anh gần chết, dù sao anh cũng đã khiến anh ta bị toàn thể cư dân mạng chế giễu cùng.

Có thể không liên hệ là tốt nhất.

Hạ Gia Ngôn mở cái trang web tối hôm qua anh tìm mua mấy loại thuốc cấm và máy bay không người lái, do dự hồi lâu, không lựa chọn trả hàng, mà lựa chọn sửa lại địa chỉ nhận hàng.

Còn mua thêm chứng minh thư giả, chứng làm nghiệp vụ giả ở trên "web đen".

Sau đó lại đặt mua ở trên mạng thêm một đống đồ và đạo cụ đặc biệt dùng để hóa trang.

Mua những thứ này nói không chừng về sau anh sẽ có cơ hội dùng thân phận giả trà trộn vào đoàn làm phim của Hạ Tuyên Dương, làm trong nhóm diễn hoặc là làm mấy công việc vặt chẳng hạn?

Đến lúc đó, trong tay anh có mấy loại thuốc cấm này thì chưa hẳn là không thể dùng được.

Hạ Gia Ngôn vốn cho rằng mình trốn ở tòa dân lâu cũ kỹ này thì Nghiêm Tu Lãng sẽ không thể tìm được anh, Lý Vạn Phi cũng không tìm thấy anh, ai ngờ, bỗng nhiên vào một ngày nào đó, cửa phòng nhà anh lại bị ai đó gõ ở bên ngoài.

Hạ Gia Ngôn vô cùng cảnh giác hỏi, "Ai?"

Từ mắt mèo nhìn ra phía ngoài, hình như là một vị lão đại gia mặc đồng phục an ninh.

Người ngoài cửa cũng nói: "Đăng ký thông tin người thuê."

Nhưng mà chờ sau khi Hạ Gia Ngôn mở cửa ra thì lại phát hiện sau lưng lão đại gia là Lý Vạn Phi với khóe miệng có vết thương tím xanh rõ ràng, còn có hai vệ sĩ áo đen cao lớn.

...

Hạ Gia Ngôn không biết là, chính là bởi vì anh thay đổi địa chỉ nhận hàng thuốc cấm, và còn đặt mua thẻ chứng minh thư giả, cùng một đống vật dụng đặc biệt hiệu trang nên mới bị người giám sát của Nghiêm Mẫn Hành phát hiện ra.

Nghiêm Mẫn Hành cảm thấy Hạ Gia Ngôn chắc chắn là còn chưa từ bỏ ý đồ hại anh và Hạ Tuyên Dương, có lẽ dự định sẽ dùng thân phận giả tiếp cận Hạ Tuyên Dương, tìm cơ hội khác ra tay...

Nghĩ đến khả năng này, Nghiêm Mẫn Hành liền lập tức sai người gửi ngay cho Lý Vạn Phi địa chỉ hiện tại của Hạ Gia Ngôn.

Nghiêm Mẫn Hành cảm thấy may mắn, cũng may anh ban đầu nghe lời Hạ Tuyên Dương, tìm người giám sát nhất cử nhất động của Hạ Gia Ngôn và cả điện thoại di động của anh ta.

Nếu thật sự để Hạ Gia Ngôn hạ thuốc cấm cưỡng chế kỳ tìm phối ngẫu của nhân ngư lên trên người Hạ Tuyên Dương, và hạ thuốc cấm để mấy tên đàn ông chung quanh khác làm bọn chúng mãnh liệt khát vọng nhân ngư thì...

Hậu quả sau đó thật sự không tưởng tượng nổi!

Nghiêm Mẫn Hành vốn không có ý định nói những mưu đồ dơ bẩn này của Hạ Gia Ngôn cho Hạ Tuyên Dương biết, nhưng vẫn sợ lỡ như anh không cẩn thận lại có lúc sơ sót.

Thế là, Nghiêm Mẫn Hành thừa dịp giữa giờ nghỉ ngơi, đã nói hết những mưu đồ bẩn thỉu kia của Hạ Gia Ngôn cho Hạ Tuyên Dương biết.

Hạ Tuyên Dương lập tức cảm thấy buồn nôn không chịu được, mặc kệ là nguyên văn hay là hiện thực, Hạ Gia Ngôn cũng đều thủ đoạn như vậy.

Ở trong nguyên văn anh ta vì đối phó nguyên chủ, cũng đã hạ xuân dược vào trong nước uống cho nguyên chủ, sau đó mới khiến nguyên thân phải mất thân vào tay mấy gã đàn ông dầu mỡ... Thậm chí còn hạ phấn độc vào đồ trang điểm của nguyên thân để hủy dung nguyên thân. Tất cả đều là do một tay Hạ Gia Ngôn làm ra.

Khó trách, Nghiêm Mẫn Hành tuy không biết kịch bản liên quan đến nguyên thân, mà cũng nói là anh cũng hận không thể hủy dung Hạ Gia Ngôn, hay làm cho cái đuôi anh ta sinh đau nhức chảy mủ.

Hạ Gia Ngôn thực sự là từ tâm can tỳ phổi đến thận cũng toàn là màu đen, chỉ cần anh ta còn có thể nhìn thấy người thì có lẽ anh ta sẽ không bao giờ từ bỏ ý nghĩ muốn hại người!

Hạ Tuyên Dương là nhân ngư cấp S, chiến lực mạnh hơn nhiều so với người bình thường, nhưng anh cũng chỉ hơn người bình thường một chút, có thể lấy một địch mấy, miễn cưỡng có thể tự vệ được.

Nếu đến cả những vệ sĩ phụ trách bảo hộ bên cạnh anh cũng bị trúng một loại độc nào đó, toàn bộ trở thành địch nhân... Hạ Tuyên Dương chắc chắn là vô lực phản kháng.

Bây giờ Hạ Tuyên Dương còn có con, chiến lực còn thấp hơn trước một chút.

Nhìn dáng vẻ Hạ Tuyên Dương như bị hù dọa, Nghiêm Mẫn Hành nói: "Dương Dương, yên tâm đi, sau này anh sẽ luôn ở bên cạnh em, tuyệt không để bất luận kẻ nào có cơ hội thương tổn đến em."

Nếu có hội nghị thương vụ nhất định cần anh phải có mặt thì sao? Anh cảm thấy kiếm tiền không bao giờ quan trọng được bằng an nguy của vợ con!

Hơn nữa, sau khi quay xong « Tình yêu online vυ"t bay », anh còn có thể mang Hạ Tuyên Dương đi cùng đến công ty làm việc.

Hạ Tuyên Dương: "Ừm, anh Hành, anh thật là tốt. Nhưng nếu ngày nào cũng dính vào nhau như thế này thì liệu chúng ta có dễ ghét nhau nhanh hơn hay không?"

Nghiêm Mẫn Hành dở khóc dở cười, không hiểu sao còn thấy hơi khó chịu: "Vậy bây giờ em ngày nào cũng phải nhìn anh, đã bắt đầu chán ngấy anh rồi sao?"

Anh nhớ là trước kia Hạ Tuyên Dương từng nhắc đến, nói là anh ấy không thích bạn đời quá dính người!

Hạ Tuyên Dương thật sự nghiêm túc nghĩ nghĩ: "Có thể là bởi vì em hiện tại càng ngày càng thích anh nên tạm thời chưa có cảm giác này."

Nghiêm Mẫn Hành cảm giác mình bị cho ăn một ngụm đường, rồi lại bị đâm một con dao nhỏ. Vậy nghĩa là, nếu như ngày nào cũng dính lấy nhau thì Hạ Tuyên Dương về sau có thể sẽ chán ngấy anh thật sao?

Nghiêm Mẫn Hành hít vào một hơi thật sâu: "Dương Dương, không cho phép em chán anh, nếu ngày nào đó em chán anh thật thì em phải nói cho anh biết..."

Hạ Tuyên Dương: "Ơ, vậy sau đó anh sẽ chia tay em à?"

Nghĩ đến khả năng này, Hạ Tuyên Dương lập tức cảm thấy, không chán không chán, tuyệt đối không chán!

Anh không thể tưởng tượng được cuộc sống về sau nếu không có Nghiêm Mẫn Hành!

Nghiêm Mẫn Hành nói: "Không, chờ em sinh xong bảo bảo, thân thể tốt lên, anh sẽ dẫn em đi chơi nhiều thứ mới mẻ, kí©h thí©ɧ. Cam đoan em sẽ vĩnh viễn không chán anh đâu."

Hạ Tuyên Dương quýnh lên: ... Cái gì gọi là mới mẻ, kí©h thí©ɧ? !

Không hiểu sao anh lại hơi chờ mong chuyện đó xảy ra? !

Sau đó, Hạ Tuyên Dương và Nghiêm Mẫn Hành tiếp tục quay phim, tương tác giữa hai người sau đó cũng tốt hơn nhiều.

Nghiêm Mẫn Hành chỉ cần liếc ánh mắt tới là Hạ Tuyên Dương sẽ không tự chủ nổi mà đỏ mặt, giống như hai người thật sự là đôi tình nhân nhỏ ngây thơ yêu đương trong sân trường đại học vậy.

Tiêu Khung khen: "Tốt lắm tốt lắm, hai người đều rất có thiên phú diễn kịch! Nếu không phải đây chỉ là một bộ phim thương nghiệp, đề tài không có chiều sâu thì nói không chừng hai người còn có thể lấy được giải thưởng đó."

Tiêu Khung hỏi tiếp: "Đúng rồi, thầy tôi là Vệ Đạo chuẩn bị quay một bộ phim văn nghệ giành giải thưởng, gần đây bắt đầu tuyển diễn viên, hai người có muốn đi thử sức hay không?"

Vệ Đạo cũng là một đạo diễn vô cùng nổi tiếng, rất là nổi danh với những bộ phim văn nghệ, từng nhận rất nhiều giải thưởng lớn.

Theo lý thuyết, sau khi Hạ Tuyên Dương quay xong một bộ phim thương nghiệp như này thì hơn phân nửa sẽ phải tiếp nhận những bộ phim văn nghệ, giành cho mình một hai cái giải thưởng danh giá.

Nghiêm Mẫn Hành: "Xin lỗi, diễn kịch chỉ là nghề phụ của tôi thỉnh thoảng làm cho vui, chứ tôi cũng không rảnh."

Tiêu Khung: ...

Anh suýt nữa quên mất, người này mặc dù là người mới trong giới văn nghệ, nhưng đồng thời cũng là bá tổng tập đoàn.

Tiêu Khung đành phải dùng ánh mắt mong đợi nhìn về phía Hạ Tuyên Dương.

Hình tượng của Hạ Tuyên Dương là một mỹ thiếu niên thanh xuân, còn có một khuôn mặt đẹp quá mức diễm lệ khoa trương, nhưng thật ra ở bên trong thế giới điện ảnh, khuôn mặt này cũng không quá là xuất sắc.

Bởi vì anh đẹp quá mức chú ý, có quá nhiều thứ mang tính tiêu chí, mặc kệ anh diễn nhân vật nào thì cũng khiến người ta cảm thấy giống như là chính anh.

Nhưng Hạ Tuyên Dương dù sao cũng chỉ vừa mới xuất đạo, còn không có tác phẩm tiêu biểu nào cho riêng mình.

Hơn nữa, bây giờ kỹ thuật trang điểm cao siêu, người giá trị nhan sắc ba phần còn có thể hóa thành bảy tám phần, vậy thì mỹ nhân có giá trị nhan sắc mười phần, cũng có thể làm xấu thành bảy tám phần.

Chuyện Hạ Tuyên Dương mang thai, không công bố ra ngoài, chỉ nói cho người thân, và cả người bạn thân của anh là Thẩm Thiều Quang, đến cả khi khước từ vai nhân vật nam chính lúc trẻ tuổi trong bộ phim truyền hình « Đại Hạ vương triều » của đạo diễn Trần, Hạ Tuyên Dương cũng không nói ra nguyên nhân chân thực, chỉ nói là muốn nghỉ ngơi một quãng thời gian.

Bởi vậy, khi đối diện với ánh mắt mong đợi của Tiêu Khung, Hạ Tuyên Dương mới không chút do dự cự tuyệt: "Cảm ơn đạo diễn Tiêu hậu ái, khi nào quay xong bộ phim này, tôi cũng dự định sẽ nghỉ ngơi một quãng thời gian."

Vẻ mặt Tiêu Khung đau lòng nhức óc, giống như nhìn thấy một người học trò rõ ràng có đủ thực lực thi đậu Thanh Bắc, nhưng khi tốt nghiệp lại muốn về nhà kế thừa gia nghiệp, không muốn học lên tiếp.

Nhưng mà trong ngành này, diễn viên có tiền rồi làm cho vui cũng không phải số ít, bọn họ một năm chỉ nhận một bộ phim, có khi còn không thích nhận nhân vật chính, vì cảm thấy quá tốn thời gian.

Thế là sau đó, Tiêu Khung ban đầu chỉ yêu cầu kỹ năng diễn xuất của Nghiêm Mẫn Hành và Hạ Tuyên Dương là khoảng 70~80 điểm, bắt đầu nghiêm ngặt hơn, số lần NG cũng cao hơn.

Nhất định phải biến màn biểu diễn của hai người lên đến khoảng 90 điểm thì anh mới cho thông qua.

Dựa theo lời Tiêu Khung giải thích thì chính là, dù sao Nghiêm Mẫn Hành cũng là ông chủ nhà đầu tư lớn, không thiếu chút chi phí tài chính quay phim này nên phải quay ra một phiên bản cực tốt.

Nghiêm Mẫn Hành rất có thể chỉ quay một tác phẩm này, còn Hạ Tuyên Dương thì một năm quay một bộ phim, đương nhiên phải tận lực làm ra tinh phẩm, mới có thể khiến cho càng nhiều người xem nhớ đến bọn họ!

Ngày này làm việc qua bữa tối, Nghiêm Mẫn Hành và Hạ Tuyên Dương phải hơn mười giờ đêm mới quay lại chỗ ở.

Vì phòng ngừa có người đầu độc lên không trung biệt thự, bọn họ tạm thời đi đến căn hộ cao tầng ở Hương Giang Uyển ở.

Nghiêm Mẫn Hành đã sai người quét dọn thu dọn và bố trí một căn biệt thự ở khu Bích Thủy Cư khác, qua mấy ngày là có thể đến đó ở.

Biệt thự Bích Thủy Cư năm ngoái mới kiến thành, trùng tu xong thì bỏ trống hơn một năm, mùi vị xây dựng cũng đã không còn lại nhiều, cũng là thời điểm có thể tiến vào.

Bên kia là một căn biệt thự lớn ba tầng rưỡi, còn có biện pháp bảo hộ rất nghiêm mật, phòng đàn, luyện múa mà Hạ Tuyên Dương cần dùng đến cũng đầy đủ hết, còn có một cái bể bơi lớn.

Chỗ tốt là không cần ở cùng một khu với Nghiêm Tu Lãng, bất kỳ một nhân viên nào muốn đi vào đều phải trải qua một cuộc kiểm tra nghiêm mật.

Chỗ xấu là ở vùng ngoại thành Giang thành, cách tập đoàn Nghiêm thị hơi xa, ở Hương Giang Uyển chỉ cần hai mươi phút đi xe, bên kia phải hết bốn đến năm mươi phút.

Nhưng mà chỉ cần so với sự an toàn cho Hạ Tuyên Dương thì những thứ này cũng không tính là cái gì.

Hạ Tuyên Dương tắm rửa xong, lại mở Weibo ra xem xét, phát hiện nhiệt độ chủ đề về Hạ Gia Ngôn và Nghiêm Tu Lãng vẫn không hạ xuống.

Hạ Gia Ngôn thì không cần nói, sau khi sự việc được toàn thể cư dân mạng biết đến thì fan hâm mộ của anh ta gần như đã rút hết toàn bộ.

Nghiêm Tu Lãng thì lại là nón xanh vương đỉnh lưu được toàn dân đồng tình.

« Phá Phỉ » đã đóng máy được nửa tháng, gần đây đã bắt đầu tuyên truyền, kết quả nam số hai Nghiêm Tu Lãng lại gặp phải chuyện này...

Nhân viên đoàn làm phim ở trên chương trình cũng sẽ bị người ta hỏi về việc này.

Những người khác còn có thể dùng lời nói khách sáo qua loa để đáp lại, hoặc là ha ha vài câu cho xong chuyện nhưng nón xanh vương vương Nghiêm Tu Lãng thì lại không tránh thoát được.

Lúc anh chụp quảng cáo, cũng nhận được vô số ánh mắt đồng tình từ nhân viên công tác.

Vừa ra khỏi cửa, liền có một đống lớn phóng viên và cẩu tử, vây quanh anh hỏi, nói là anh cảm thấy thế nào về chuyện Hạ Gia Ngôn vượt quá giới hạn?

Hạ Tuyên Dương còn chứng kiến video Nghiêm Tu Lãng đánh phóng viên.

Nếu như một minh tinh khác dám đánh phóng viên, còn bị quay lại thì chắc chắn sẽ là một scandal lớn!

Nhưng mà sau khi xem xong video này, mọi người đều tỏ ra thông cảm và đồng tình với Nghiêm Tu Lãng.

Một người đàn ông bị cắm sừng, còn bị toàn thể cư dân mạng biết chuyện, tâm trạng đương nhiên là cực kỳ tệ.

Cái người phóng viên bị đánh kia lúc đó đã dí sát micro vào mồm Nghiêm Tu Lãng, còn trực tiếp hỏi một vấn đề rất là gϊếŧ người tru tâm: "Nghiêm đỉnh lưu đẹp trai như vậy, nhưng bạn trai anh là Hạ Gia Ngôn vẫn lựa chọn doi với một người đàn ông xấu xí, anh có ý kiến gì với chuyện này hay không? Nghe nói anh và cậu Lý kia còn có quan hệ không mấy tốt đẹp, xin hỏi đó có phải là thật không?"

Nghiêm Tu Lãng nghe xong liền nổ tung, nắm đấm hưởng thẳng vào mặt người phóng viên kia.

Phần lớn mọi người đều cảm thấy, người phóng viên này thực sự rất thích ăn đòn!

Nhưng mà, nói xong một câu thiếu đánh, đám dân mạng ăn dưa còn nói thêm một câu: "Kỳ thật tôi cũng rất tò mò về vấn đề này... Xong rồi, Nghiêm Tu Lãng sẽ không vì chuyện này mà đến tận nhà tôi đấm tôi đấy chứ?"

Cái bình luận này đạt được lượng like vô cùng cao trong số các bình luận.

Niềm bi hoan của nhân loại thường không tương thông, bọn họ cũng không thể nào trải nghiệm được thống khổ trong lòng Nghiêm Tu Lãng lúc này, chỉ tới xem náo nhiệt và hóng chuyện mà thôi.

Hạ Tuyên Dương cười hì hì, bình luận; "Kỳ thật tôi cũng rất tò mò vấn đề này..." Cái bình luận này cũng có rất nhiều người like.

Mấy phút sau, Mai Hân liền gọi điện thoại cho anh: "Tổ tông của tôi ơi, em yên tĩnh cho chị chút đi! Nghiêm Tu Lãng không thể nào tìm đánh những dân mạng ăn dưa, dù sao anh ta cũng không biết những người kia là ai, đồng thời pháp luật cũng không trách bọn họ. Nhưng em còn ở cùng một khu với anh ta đó!"

Hạ Tuyên Dương bình tĩnh nói: "Em là chị dâu cậu ta, có câu trưởng tẩu như mẹ, chẳng lẽ cậu ta còn dám đánh mẹ cậu ta hay sao?"

Mai Hân: ...

Được rồi, cứ theo cậu ấy vậy.

Ai kêu bệ sau nghệ sĩ nhà mình quá mạnh? Nghiêm Tu Lãng dù có biết thân phận của Hạ Tuyên Dương thì cũng có sao, chẳng lẽ còn có thể tới cửa đánh cậu ấy hay sao?

Nghiêm Mẫn Hành xử lý xong công vụ trở về, cũng nhìn thấy cái bình luận top lượt like này của Hạ Tuyên Dương.

Anh vuốt vuốt đầu Hạ Tuyên Dương: "Ừm, em vui vẻ là được rồi. Dù sao cũng chỉ là em trai, em tùy tiện nói, cậu ta có khó chịu thì cũng chỉ có thể nhẫn nhịn."

Mà ở phía bên kia, Nghiêm Tu Lãng vất vả lắm mới được người đại diện trấn an, cảm xúc mới thong thả một chút đã lại nhìn thấy bình luận này của Hạ Tuyên Dương, tức thời cảm thấy lửa giận vụt vụt vụt tuôn lên, thực sự là bị chọc giận nổ tung.

Nghiêm Tu Lãng đập mạnh cái điện thoại trong tay, cả giận nói: "Một ngày nào đó! Em sẽ bắt Hạ Tuyên Dương nằm dưới thân em gọi em là ba ba!"

Người đại diện của Nghiêm Tu Lãng là anh họ nhà bác anh ta, nghe vậy liền sợ hãi nói: "Cái gì, em dám có suy nghĩ như vậy với Hạ Tuyên Dương? Anh ta là chị dâu của em đấy!"

Nghiêm Tu Lãng: "Chị dâu thì làm sao? Bởi vì là chị dâu nên mới càng phải mạnh!"

Người đại diện: ...

Mặc dù không muốn đả kích em họ nhà mình, nhưng anh vẫn không thể không nhắc nhở: "Em nhớ lại cái móng tay sắc bén như lưỡi dao của Hạ Tuyên Dương đi... Anh ta cũng không phải người gì dễ trêu đâu, dám làm gì anh ta, anh ta lại chẳng rạch cho em mấy nhát ..."

Ánh mắt người đại diện có thâm ý quét về phía vị trí phần bụng dưới của Nghiêm Tu Lãng.

Lời anh ta hình dung quá có cảm giác hình ảnh, Nghiêm Tu Lãng chỉ cảm thấy chỗ đó mát lạnh.

Nghiêm Tu Lãng ném cái gối về phía người đại diện: "Mẹ kiếp, anh đừng nói nữa, rốt cuộc anh ở phe em, hay là phe Hạ Tuyên Dương!"

Người đại diện nói: "Anh là anh họ của em nên mới nhắc nhở em, chuyện phạm pháp phạm kỷ, em thật sự không thể làm đâu."

Nhưng Nghiêm Tu Lãng hoàn toàn nghe không nghe lời, cha mẹ anh đã dám hạ sát thủ với Nghiêm Mẫn Hành, Nghiêm Mẫn Hành tuyệt đối không bao giờ buông tha cho gia đình nhà anh.

Nghiêm Mẫn Hành không đưa bọn họ vào tù, là bởi vì hiện tại còn thiếu chứng cứ mang tính then chốt.

Nhưng thời gian càng dài, càng khó đảm bảo Nghiêm Mẫn Hành sẽ không dùng thủ đoạn nào phản kích bọn họ.

Anh bây giờ đã không quay đầu lại được rồi.

Không phải Nghiêm Mẫn Hành chết thì là bọn họ chết!

Nghĩ đến chuyện này, Nghiêm Tu Lãng lập tức cảm thấy mình có con hay không cũng không quan trọng, mất mặt hay không cũng không quan trọng.

Nghiêm Tu Lãng gọi điện thoại cho Đái Anh Huệ, trực tiếp hỏi: "Mẹ, có chuyện gì mà con có thể giúp một tay không?"

Anh trước kia không muốn trực tiếp chạm tay vào những việc này, sợ dơ tay của mình, nhưng tình huống hôm nay không giống như vậy.

Một bên khác, Nghiêm Mẫn Hành rất nhanh đã biết được chuyện Nghiêm Tu Lãng gọi điện cho Đái Anh Huệ.

Đái Anh Huệ rất cẩn thận, có lẽ cũng là sợ có thể bị nghe lén nên chỉ bảo Nghiêm Tu Lãng về nhà rồi nói tiếp.

Nhưng Nghiêm Mẫn Hành biết, Nghiêm Tu Lãng chuẩn bị hạ sát thủ với anh.

Nghiêm Mẫn Hành biết được tin tức này xong, thần sắc trên mặt đột nhiên đóng băng lại.

Ngày trước, anh cũng từng có chút mong đợi với người em cùng cha khác mẹ này, sau này thấy anh ta càng chạy càng đi sai đường, Nghiêm Mẫn Hành đã từng hi vọng anh ta có thể hoàn toàn tỉnh ngộ, trở về chính đồ.

Chỉ cần Nghiêm Tu Lãng không giống cha mẹ của anh ta, không sai trái đến mức không thể tha thứ thì anh có thể tha cho anh ta một mạng, nếu anh không sống quá ba mươi tuổi thì tài sản Nghiêm gia cũng có thể lưu lại một phần cho anh ta, còn lại quyên ra ngoài.

Chỉ là bây giờ, Nghiêm Mẫn Hành đã hoàn toàn thất vọng.

Hạ Tuyên Dương bên cạnh nhìn Nghiêm Mẫn Hành nghe điện thoại xong sắc mặt trở nên rất là không tốt, bèn hỏi: "Anh Hành, sao rồi?"

Nghiêm Mẫn Hành lạnh lùng nói: "Nghiêm Tu Lãng muốn chó cùng rứt giậu."
« Chương TrướcChương Tiếp »