ngày kế tiếp bảy giờ rưỡi, hạ tuyên dương bị đồng hồ báo thức gọi dậy.
sáng hôm nay anh không có lời mời nào cả, nhưng phải đi luyện ca khúc và luyện nhảy, buổi chiều phải đi đến tổ chương trình « chị gái dũng cảm tiến lên » làm khách quý trợ hát.
lúc hạ tuyên dương xuống lầu, nghiêm mẫn hành đã làm xong bữa sáng, hôm nay anh làm món cháo cá, trên bàn ăn còn có mấy hộp bánh bao hấp.
hạ tuyên dương nói: "anh hành, anh cũng có công chuyện của mình, không cần ngày nào cũng tự mình làm bữa sáng đâu, lần sau gọi giao đồ ăn hoặc là ra ngoài ăn cũng được."
nghiêm mẫn hành nói: "gần đây công việc của anh không quá bề bộn nên muốn tự tay làm cho em ăn. còn nếu công việc khá là phiền toái tốn thời gian thì anh cũng sẽ không làm đâu, bánh bao hấp là anh bảo diệp nhất ra ngoài mua."
hạ tuyên dương âm thầm nghĩ. về sau anh cũng phải dậy sớm, thỉnh thoảng làm bữa sáng cho nghiêm mẫn hành mới được, mặc dù tài nấu nướng của anh không quá là tốt.
nghiêm mẫn hành lấy hộp đồ ăn kèm từ trong tủ lạnh mà tối hôm qua đậu hữu lan cho bọn họ, còn có cả hộp thịt bò muối, lấy đĩa nhỏ để cho vào.
hạ tuyên dương cảm giác mình được cả người yêu và mẹ yêu thương vô cùng, vừa ăn bữa sáng vừa đắc ý. đương nhiên, chủ yếu là vì cảm thấy hương vị món ăn thật là ngon.
ăn sáng xong, liền có bảy tám nhân viên công tác tới cửa.
hạ tuyên dương biết, đây là nhân viên công tác của một thương hiệu trang sức nổi tiếng đến gửi bản mẫu thiết kế nhẫn cưới của họ cho bọn anh.
nhưng có phải là có quà nhiều người hay không? đồng thời, từ phục sức trên người bọn họ thì có thể thấy đây là một nhóm khác.
hạ tuyên dương ngờ vực nhìn về phía nghiêm mẫn hành.
nghiêm mẫn hành nói: "lễ phục hôn lễ cũng phải định chế, tiện thể làm thêm mười mấy bộ đủ loại kiểu dáng khác nhau, em cũng có thể mặc chúng vào những trường hợp quan trọng."
hạ tuyên dương giật cả mình, nghiêm gia thật không hổ là nhà quyền thế, đồ định chế mà còn làm một lần tận mười mấy bộ.
hạ tuyên dương dự định sẽ chọn nhẫn cưới trước.
chỉ là vừa nhìn bản thiết kế, anh liền phát hiện bản thiết kế đều là kiểu kim cương quấn quanh một viên trân châu màu lam nhạt... giản đơn mà nói thì trân châu chính là trang sức chính.
hạ tuyên dương không biết loại trân châu này là loại gì, hỏi: "đây là chủng loại gì thế? màu lam nhạt, hình như rất ít gặp, nhìn rất xinh đẹp."
nữ nhân viên công tác phụ trách giới thiệu mỉm cười giải thích nói: "độ lớn nhỏ trân châu và nhan sắc của nó đều là tham chiếu từ ảnh chụp trân châu mà nghiêm tổng cung cấp, chuyện này tôi nghĩ ngài phải hỏi nghiêm tổng rồi. nhưng mà dựa theo kinh nghiệm của bọn tôi mà nói thì đây hẳn là trân châu hình thành từ nước mắt của nhân ngư cấp a trở lên, vô cùng trân quý, phẩm tướng tuyệt hảo."
nghiêm mẫn hành đứng ở bên đọc tin nhắn ho nhẹ một tiếng, tiến đến bên tai hạ tuyên dương, rỉ tai nói.
hạ tuyên dương kinh ngạc nói: "cái gì, đây là trân châu mà em khóc ra sao? sao em không biết vậy..."
cảm thấy được ánh mắt kinh ngạc của nhân viên công tác chung quanh, hạ tuyên dương vội vàng che miệng.
nghiêm mẫn hành cười khẽ một tiếng: "dương dương, nếu em không tin thì về sau anh sẽ chứng minh cho em xem, hiện tại, em cứ chọn kiểu dáng nhẫn cưới trước đi."
kỳ thật lúc hạ tuyên dương vừa mới nói xong thì anh đã nhớ lại rồi, anh bình thường căn bản là không hề khóc, khả năng duy nhất mà anh rơi nước mắt đại khái là lúc nghiêm mẫn hành ăn cá quá hung ác, anh không tự giác mới để tràn ra mấy giọt nước mắt sinh lý...
không ngờ, những giọt nước mắt kia lại hóa thành trân châu nhỏ, mà còn bị nghiêm mẫn hành thu lại hết, còn muốn làm thành nhẫn cưới.
đôi tai hạ tuyên dương nhiễm lên màu đỏ, hơi xấu hổ trừng mắt nhìn nghiêm mẫn hành một cái, nhưng mà vẫn ngoan ngoãn nghiêm túc chọn kiểu dáng nhẫn cưới.
cẩn thận so sánh xong, hạ tuyên dương nhìn trúng hai cặp nhẫn trong đó, một cặp tương đối phức tạp hoa lệ, cần dùng ba viên trân châu nhỏ, hai cái nhẫn cưới thì cần sáu viên.
một cặp khác tương đối đơn giản thanh lịch hào phóng, mỗi cái chỉ khảm nạm một viên trân châu nhỏ.
hạ tuyên dương không quyết định chắc chắn được, cũng không rõ là số lượng trân châu mà nghiêm mẫn hành "thu thập" có đủ hay không, bèn hỏi: "em thích hai cặp này, anh hành, anh thích cặp nào?"
nghiêm mẫn hành nói: "cái này đi, phức tạp một chút, hôn lễ thì phải thật khác biệt, cái này đơn giản quá, để thường ngày mang cũng được."
hạ tuyên dương lại gần bên tai nghiêm mẫn hành, nhỏ giọng hỏi: "thật không đấy? đống trân châu kia có đủ hay không?"
nghiêm mẫn hành cũng nhỏ giọng thì thầm lại với hạ tuyên dương: "trước mắt chỉ có sáu viên màu lam nhạt, lúc ăn cá, anh sẽ cố gắng một chút, để em khóc ra thêm hai viên nữa."
ngay lập tức, nhiệt độ trên mặt hạ tuyên dương càng nóng lên, trừng mắt nhìn nghiêm mẫn hành một cái.
nhẫn cưới đã chọn xong, sau đó, hạ tuyên dương còn tiện thể chọn trâm cài ngực, khuy măng sét, kẹp cà vạt vân vân.
cũng may những cái này không cần dùng trân châu để làm, nếu không dương dương cũng không biết sẽ phải khóc đến bao giờ.
sau đó, hai người đều đo thân, thử qua thử lại mới chọn được mười mấy bộ lễ phục trong số những bộ được cung cấp.
đều là đồ tình nhân.
các nhân viên công tác lần lượt rời đi, nghiêm mẫn hành đóng laptop lại, chuẩn bị đi cùng hạ tuyên dương đi đến căn hộ cao nhất ở chung cư.
hôm nay là thứ bảy, không cần đi làm.
nếu là thường ngày, nghiêm mẫn hành chắc chắn sẽ hẹn mấy anh bạn hợp tác thương nghiệp đi đánh bowling, golf, cưỡi ngựa gì đó, vừa thả lỏng bản thân mà vừa đồng thời bàn bạc một chút chuyện công việc.
nhưng bây giờ, anh và hạ tuyên dương đang rơi vào thời kỳ nồng tình mật ý nên nghiêm mẫn hành đã từ chối hết tất cả lời mời.
vào những trường hợp như này, những người bạn hợp tác thương nghiệp kia chắc chắn sẽ mang theo mấy cô/anh tình nhân nhỏ bên người, thực sự là nhàm chán. chuyện hợp tác thì lúc nào cũng có thể bàn bạc được, còn ngày nghỉ anh muốn ở nhà với tiểu nhân ngư hơn.
hạ tuyên dương: "anh hành, anh không cần chăm sóc em qua bên kia đâu, phòng làm việc bên kia không thường dùng, rất nhiều đồ vật mà anh thường dùng đều không có, lúc luyện ca khúc có lẽ em sẽ còn quấy rầy đến anh."
nghiêm mẫn hành: "không sao đâu, anh không có công việc gì quá khẩn cấp cả, chủ yếu là muốn ở gần em một chút mà thôi."
nghiêm mẫn hành mang theo laptop, chỉ là vì anh không biết làm việc gì.
hạ tuyên dương: ...
anh hành thật sự là càng ngày càng dính người!
nếu là lúc trước, hạ tuyên dương cũng không quá ưa thích bạn đời quá mức dính người như vậy, nhưng hôm nay, anh chỉ cảm thấy ngọt ngào, vô cùng thích thú.
hạ tuyên dương nhỏ giọng nói: "vậy, đợi khi nào công việc của em không còn bận rộn nữa thì em cũng đi đến văn phòng trụ sở chính nghiêm thị của anh nhé?"
con mắt nghiêm mẫn hành lập tức sáng lên, nhưng cũng chỉ dè dặt nói: "được, đến lúc đó nhớ nhắn cho anh, anh sẽ kêu người đi đón em."
đến studio, hạ tuyên dương bắt đầu luyện ca khúc trước.
nghiêm mẫn hành thừa dịp hạ tuyên dương luyện khá là tập trung, lặng lẽ đứng ở cửa nghe một hồi lâu.
tiếng hát của hạ tuyên dương thật sự rất êm tai, nghe vào thực sự là hưởng thụ.
tiếng hát hay đến mức nghiêm mẫn hành vừa rất muốn cất giấu nó đi như là bảo bối, vừa cảm thấy nếu tiếng hát của hạ tuyên dương không được nhiều người nghe được thì thật là đáng tiếc.
hạ tuyên dương luyện hai ca khúc, luyện hơn một giờ xong thì cuống họng đã hơi rát, anh uống một cốc nước lớn, chuẩn bị đổi thành luyện nhảy.
anh vừa quay đầu, liền thấy nghiêm mẫn hành không biết đã đứng bao lâu ở trước cửa.
hạ tuyên dương nói: "anh hành, nếu anh không bận rộn công việc thì có thể tới phòng vũ đạo xem em nhảy."
nghiêm mẫn hành tỉnh táo lên tiếng: "ừm, được thôi."
nghiêm mẫn hành xoay người đi vào phòng làm việc, tùy tiện rút một quyển sách ở trên giá sách, sau đó đi vào phòng vũ đạo.
hạ tuyên dương đang tập một vài động tác nóng người ở trong gương.
lúc luyện tập, anh rất là đầu tư, nhưng hôm nay anh lại không nhịn được mà hơi phân tâm, thỉnh thoảng sẽ liếc mắt nhìn sang người đàn ông đang ngồi trên ghế ở một phía khác ở trong phòng vũ đạo.
đợi đến lúc nghỉ ngơi giữa trưa, nghiêm mẫn hành cầm một cái chén giữ ấm, đưa cho hạ tuyên dương vì mệt mỏi mà đang ngồi ở trên sàn nhà nghỉ ngơi lấy sức.
hạ tuyên dương nhận lấy, ừng ực ừng ực uống hơn phân nửa chén.
anh đặt chén giữ ấm sang một bên, hai tay chống ở trên sàn nhà.
khắp khuôn mặt tinh xảo diễm lệ của thiếu niên đều là mồ hôi mịn, ngửa đầu nhìn nghiêm mẫn hành, cười mị mị nói: "anh hành, em phát hiện vừa rồi anh không hề đọc sách, mà vẫn luôn nhìn em."
nghiêm mẫn hành gật đầu thừa nhận: "em đẹp mắt hơn sách nhiều."
nói xong, anh lấy từ trong túi ra một cái khăn tay, ngồi xuống.
đến gần, giúp hạ tuyên dương lau mồ hôi trên trán.
hạ tuyên dương nghĩ, khăn mặt chuyên lau mồ hôi còn đặt ở trên bả vai của anh...
nhưng mà anh vẫn không cự tuyệt nghiêm mẫn hành lau mồ hôi cho mình, chờ lau xong mồ hôi, còn phối hợp mà đưa mặt lên trên bàn tay lớn của nghiêm mẫn hành cọ cọ.
nghiêm mẫn hành nhẹ nhàng xoa xoa, vuốt ve khuôn mặt trắng nõn oánh nhuận của thiếu niên, da thịt bởi vì chuyển động quá nhiều nên có hơi ửng đỏ, anh nói thật nhỏ: "dương dương, đừng nhìn anh như vậy, anh sẽ không nhịn được mà làm chuyện xấu đó."
hạ tuyên dương nghĩ, vũ đạo của mình đã luyện khá là ổn rồi. buổi tối, ở trên chương trình « chị gái dũng cảm tiến lên », anh cũng chỉ là người khách quý trợ hát, phần thuộc về anh cũng không nhiều.
mà bởi vì nghiêm mẫn hành tới, vì không quấy rầy hai người bọn họ ở cạnh nhau nên diệp nhất diệp nhị đều canh giữ ở bên ngoài phòng khách xa xôi, ở giữa còn có một phòng ngăn cách, chỉ khi nào lớn tiếng gọi thì bọn họ mới có thể nghe được.
tay hạ tuyên dương chống ở trên đất thu về, đổi thành ôm lấy cổ nghiêm mẫn hành, cười hắc hắc nói: "không phải muốn làm chuyện xấu sao? vậy đến đây đi! vừa hay nhẫn cưới của em còn thiếu hai viên trân châu..."
thiếu niên nói, sau đó chủ động mà nhiệt tình hôn lên đôi môi mỏng của người đàn ông.
mười phút sau, hạ tuyên dương bị nghiêm mẫn hành ôm ngang lên, đi đến phòng nghỉ bên cạnh phòng luyện vũ đạo.
phía ngoài, diệp nhất diệp nhị nghe thấy tiếng bước chân nặng nề hơn rất nhiều so với bình thường của nghiêm mẫn hành, còn có một số âm thanh kỳ quái nhỏ bé. diệp nhị ở phòng khách cất cao giọng hỏi: "nghiêm tiên sinh, xảy ra chuyện gì à?"
giọng nói nghiêm mẫn hành hơi khàn, còn có chút bất ổn: "không sao đâu, không cho phép hai người vào đây."
sau đó, nghiêm mẫn hành ôm hạ tuyên dương tiến vào phòng ngủ, cửa phòng ngủ bị đóng “uỳnh” lại một tiếng.
diệp nhị nhíu mày, hỏi anh họ của mình: "anh, giọng nói vừa rồi không đúng lắm, không phải nghiêm tiên sinh và hạ tiên sinh bị một tên nào đó lén lút trốn ở trong phòng bắt đi chứ? em hình như còn lờ mờ nghe được tiếng hạ tiên sinh kêu lên "a, đau quá", nói không chừng anh ấy đã bị lưu manh công kích..."
diệp nhất cảm thấy hơi bất lực: "phòng đó chúng ta đã sớm kiểm tra rồi, xác nhận không có người nào khác, cũng không có chỗ có thể giấu người."
diệp nhị còn muốn nói điều gì đó, liền nghe giọng anh họ lạnh lùng nói: "nghiêm tiên sinh và hạ tuyên dương chỉ đang làm chuyện thân mật mà các đôi vợ chồng đều sẽ làm mà thôi."
diệp nhị cuối cùng cũng kịp phản ứng, không nhịn được ủy khuất nói: "a! vì sao làm vệ sĩ thôi mà ngày nào cũng bị cho ăn cẩu lương thế?"
diệp nhất: "nhưng mà cũng tốt."
diệp nhị: "? ?"
diệp nhất: "sau khi nghiêm tiên sinh yêu đương thì tiền thưởng phát cho chúng ta cũng tăng lên gấp bội."
diệp nhị: "... anh, anh nói đúng! em chân thành chúc phúc nghiêm tiên sinh và hạ tiên sinh yêu nhau thật dài thật lâu! sớm sinh quý tử!"
diệp nhị nói xong liền bắt đầu tưởng tượng: "khi nào có tiểu thiếu gia, chúng ta có thể để cho em họ tới làm vệ sĩ cho tiểu thiếu gia."
diệp nhất nghiêm túc nghĩ nghĩ, cảm thấy rất có đạo lý: "đúng, hi vọng bọn họ sớm sinh quý tử! đến lúc đó, tâm tình nghiêm tiên sinh tốt lên, chắc chắn sẽ tiếp tục thêm tiền thưởng cho chúng ta."
hạ tuyên dương cũng không biết mình đang bị hai anh trai vệ sĩ chân thành chúc phúc "sớm sinh quý tử".
ở đây không có đồ dự phòng khi ăn cá, hạ tuyên dương tính toán hồi lâu về kỳ tìm phối ngẫu nhân ngư của mình, xác định là hôm nay mình đang trong kỳ an toàn, nên vẫn tiếp tục yên tâm ăn cá.
anh và nghiêm mẫn hành xxoo từ sàn nhà phòng luyện vũ đạo, đến trong phòng tắm phòng ngủ chính.
sau khi rửa xong thân thể dinh dính mồ hôi, nghiêm mẫn hành ôm hạ tuyên dương hình thái nhân ngư, đặt lên trên cái giường thoải mái dễ chịu, sau đó cúi người mạnh mẽ hôn lên môi anh.
trước kia bởi vì địa điểm không quá thỏa đáng, nghiêm mẫn hành chỉ lướt qua liền ngừng lại, uống mấy ngụm canh cá, lúc này mới dám yên tâm ăn một miệng lớn cá.
bây giờ là tháng năm, đã là đầu hạ, mùa hè tựa như trẻ con, tính khí thay đổi bất thường. rõ ràng vừa rồi trời xanh mây trắng, lúc này bỗng nhiên ào ào một cơn gió mạnh và mưa rào.
trong phòng khách, diệp nhị nhìn mưa ngoài cửa sổ càng lúc càng lớn, lo lắng nói: "xong rồi, căn phòng này của nghiêm tiên sinh không thường tới, hạ tiên sinh cũng chỉ thỉnh thoảng tới làm việc, chúng ta hình như quên mang dù rồi."
diệp nhất rất bình tĩnh nói: "yên tâm đi, mưa kiểu này bình thường sẽ không quá lâu đâu, lát nữa là sẽ tạnh rồi."
quả nhiên, sau một tiếng, mưa rơi dần chuyển nhỏ, sau đó không bao lâu, mây đen tán đi, mặt trời sáng rỡ lại xông ra.
trong phòng ngủ, trên người hạ tuyên dương tùy tiện bọc một cái chăn mỏng, trên tay là hai viên trân châu nhỏ màu lam nhạt tìm được ở dưới gối đầu, quan sát tỉ mỉ một hồi lâu, sáng bóng oánh nhuận ôn hòa, vô cùng xinh đẹp.
anh tự luyến nói: "không hổ là trân châu em khóc ra, thật là đẹp!"
nghiêm mẫn hành đặt một nụ hôn xuống phần xương hồ điệp xinh đẹp mảnh mai trắng nõn của thiếu niên: "ừm, dương dương còn muốn khóc ra nhiều trân châu nhỏ, làm ra càng nhiều trang sức trân châu nữa hay không?"
hạ tuyên dương dữ dằn nói: "không, em từ bỏ, vật hiếm thì mới quý có biết hay không!"
lúc nói ra câu này, anh còn tưởng là dữ dằn lắm, nhưng vì vừa mới mất sức nên giọng nói của anh không những mềm mềm mà còn mang theo chút mị ý, không hề có chút lực uy hϊếp nào, ngược lại còn câu nghiêm mẫn hành lại muốn ăn cá tiếp.
nghĩ đến tiểu nhân ngư buổi chiều còn làm việc, nghiêm mẫn hành đành phải kiềm chế lại, nắm cái cằm hạ tuyên dương vuốt vuốt, rồi đặt lên trên môi hạ tuyên dương một nụ hôn thật dài.
cơm trưa của hạ tuyên dương và nghiêm mẫn hành gọi từ phòng ăn đưa tới, sau khi ăn xong, thì tiện thể ở chỗ này nghỉ trưa luôn.
nghỉ trưa, tiểu ô liền đến đón hạ tuyên dương đi làm tạo hình.
chờ làm xong tạo hình, hạ tuyên dương muốn tới đài truyền hình phiên gia, cùng chương kha mượn phòng luyện tập một chút để làm quen trước, sau đó là diễn tập.
hôm nay, mai hân cũng tới. lúc hóa trang, cô dặn dò hạ tuyên dương: "tuyên dương, chị biết lần này trợ hát đối với em mà nói cũng không tính là gì, nhưng lần thứ ba công diễn này của chương kha mà nói là rất quan trọng với em ấy, em và em ấy cùng đài biểu diễn, hi vọng em có thể xuất ra trạng thái tốt nhất, đồng thời nên nắm chắc có chừng có mực, không được để ánh sáng rực rỡ quá mức, làm lu mờ em ấy."
hạ tuyên dương gật đầu nói: "được, chị mai, em hiểu rồi, chị cứ yên tâm đi!"
mai hân hỏi: "ừm, vậy công việc sau đó, em muốn ra album trước hay là chuyên tâm đóng phim? có muốn nhận thêm chương trình giải trí không?"
hạ tuyên dương nói: "chờ xem hiệu quả hai bài đơn khúc mà em vừa ra xem sao đã, gần đây em có xem trước một chút kịch bản rồi, chương trình giải trí nếu có cái thích hợp thì cũng có thể nhận."
mai hân gật đầu: "được, vậy chị sẽ để ý cho em một vài kịch bản hay trước."
chương kha năm nay ba mươi năm tuổi, bây giờ là người có nhân khí top 3 ở trong « chị gái dũng cảm tiến lên ».
trước kia cô từng xuất đạo, là ca sĩ thực lực sớm nhất của nhóm dựa vào tuyển tú mà hot lên.
sau này cô kết hôn với một đạo diễn trong ngành, rồi liền ẩn lui.
mấy tháng trước, chương kha ly hôn người chồng đạo diễn vì bị anh ta lừa dối, đối phương đồng ý cho một trai một gái đến ở với cô, tài sản thì chỉ phân cho chương kha một căn hộ hai phòng ở, một cái xe, cùng mười mấy vạn.
nhà xe là đồ mà trước khi kết hôn cô đã có, chương kha được như vậy chỉ coi là lấy lại những gì của mình mà thôi.
thế nhưng vì muốn có được quyền nuôi dưỡng con cái, cô cũng không có cách nào khác.
lúc chương kha tham gia « chị gái dũng cảm tiến lên », cũng dựa vào chủ đề ly hôn và thực lực cũng khá ổn của mình để hot lên, vì kiếm tiền, cô còn chủ động đi tìm đại ngôn. hiện tại vì thiếu tiền, chương kha gần như không có cự tuyệt đại ngôn nào cả, sắp xếp hành trình rất vẹn toàn, cho nên không có nhiều thời gian để tập luyện riêng với hạ tuyên dương.
trước kia chương kha chủ động thêm wechat hạ tuyên dương, rồi thông qua mấy lần gọi video call cho hạ tuyên dương để xác nhận tiến độ luyện tập của nhau.
lúc hạ tuyên dương đến đài truyền hình phiên gia, ở phía sau đài gặp được chương kha, thì cũng là lần đầu tiên bọn họ gặp mặt ở trong hiện thực.
khuôn mặt của chương kha chính là tạo hình ngự tỷ xinh đẹp, tạo hình cũng đã làm xong, mấy lời hàn huyên cơ bản qua đi. chương kha không nói nhảm nhiều, trực tiếp dẫn hạ tuyên dương đi đến căn phòng luyện nhảy đã hẹn trước.
trường quay trong đại sảnh, diễn tập đã bắt đầu, chương kha nhận được vị trí ra biểu diễn thứ hai từ dưới lên. còn cần chừng hai giờ nữa mới đến phiên cô và hạ tuyên dương ra sân.
chương kha nói: "thật xin lỗi, tiểu hạ, lát nữa cần em vất vả một chút, chúng ta bắt đầu đi!"
hạ tuyên dương: "không sao đâu, đây là chuyện thuộc bổn phận của em mà."
anh chấp nhận lời mời làm khách quý trợ hát cho chương kha lần này, cũng là muốn một lần nữa cảm thụ không khí ở sân khấu chính thức.
về phần luyện tập, đương nhiên là dựa vào thời gian và yêu cầu của đối phương.
trong nội tâm hạ tuyên dương kỳ thật rất hi vọng có thể có cơ hội biểu diễn đơn độc trên sân khấu một lần nữa.
kiếp trước anh rất quen thuộc với các đồng đội của mình, mọi người cũng phối hợp rất ăn ý, cùng đài biểu diễn là một loại hưởng thụ, hiệu quả sân khấu cũng vô cùng bùng nổ. nhưng ở thế giới này, anh mặc dù danh xưng là một thành viên trong nhóm nhạc nam d9, nhưng anh lại không quen những người khác cùng đoàn, trên sân khấu thì luôn không quên tranh giành cấu xé lẫn nhau, còn không bằng hiệu quả bằng khi anh tự solo.
nhưng mà, sau khi tập luyện mấy lần với chương kha, hạ tuyên dương lại cảm thấy hiệu quả cũng rất không tệ.
chủ yếu là vì ngón giọng của chương kha thực sự rất ổn, mà thực lực của hạ tuyên dương cũng rất phi phàm.
nhiệm vụ biểu diễn lần này của anh chỉ là "thêu hoa dệt gấm", phần nhảy và ca hát cũng không nhiều, nhưng có mấy động tác vũ đạo độ khó cao, hai người phải phối hợp mấy lần thì mới quen thuộc được, cuối cùng xuất hiện ở sân khấu, phải kết hợp với nhau thật là nhuẫn nhuyễn, không thể lấn áp người kia.
hơn một giờ xong, nghe mấy vị trợ lý đứng ngoài quan sát nói là hiệu quả rất tốt, trái tim hơi lo lắng của chương kha mới trầm tĩnh lại, dừng buổi luyện tập.
cô nói với hạ tuyên dương: "đi thôi, tiểu hạ, chúng ta cùng đi đến trường quay đại sảnh, sắp đến phiên chúng ta rồi."
lúc đến trường quay đại sảnh, hạ tuyên dương nghe chương kha giới thiệu, mới biết ở trong « chị gái dũng cảm tiến lên » còn có một vị nhân khí cao ở vòng tuyển thủ cũng chọn nam thành viên nhóm nhạc d9 trợ hát.
chương kha nói: "là sầm tử - người được bỏ phiếu nhiều thứ hai trong vòng công diễn thứ hai, khách quý trợ hát cho cô ta tên là hạ gia ngôn, cũng là nam thành viên nhóm nhạc d9 các em. chị nghe nói, quan hệ của em và cậu ta không tốt lắm? vừa vặn, quan hệ của chị và sầm tử cũng không tốt lắm."
chương kha và sầm tử có cạnh tranh quan hệ, lập trường hai người cũng luôn đối lập.
sầm tử cũng xuất thân là nữ ca sĩ trong chương trình tuyển tú, chỉ là cô ta kém hơn chương kha một năm, rõ ràng năm đó cô ta có được hạng nhất, nhưng vẫn bị người xem nói là thực lực của cô ta còn không bằng chương kha cầm hạng thứ ba khi đó.
sầm tử xuất đạo không bao lâu liền làm nhân tình cho một nhà đầu tư đã có vợ, còn sinh một đứa con trai. bây giờ sầm tử mẫu bằng tử quý, thay thế vợ cả chính thức thượng vị, ca khúc của cô ta hát đã sớm không còn chút linh khí nào, nhưng ai bảo chồng của cô ta là một trong những nhà tài trợ của « chị gái dũng cảm tiến lên »?
tổ chương trình cũng đã sớm cam đoan, sầm tử tham gia chương trình giải trí này, vị trí cuối cùng nhất định có thể ở trong top 3. dù thực lực chương kha dữ dội thế nào, nhưng mà bây giờ cô đã mất đi bối cảnh và chỗ dựa, chỉ có thể dựa vào chính bàn đạp của mình.
chương kha gần đây bận rộn túi bụi, phải vừa làm việc vừa chăm sóc hai đứa bé, nên mấy cái dưa trên mạng cô cũng không có thời gian xem. ở trong chương trình « mùa nhân ngư yêu nhau », cô cũng không rõ lắm là quan hệ của hạ tuyên dương và hạ gia ngôn là như thế nào, chỉ biết là quan hệ của bọn họ cũng không hề hòa thuận.
hạ tuyên dương nói: "đúng vậy, chị chương kha, chị yên tâm, thực lực của em rất ổn, sẽ không bị hạ gia ngôn hạ thấp đâu."
chương kha cười nói: "chị biết mà, mai hân cho chị xem màn biểu diễn của em và cậu ta ở trong chương trình « come on! come on! » rồi, chị cảm thấy màn biểu diễn của em thực sự là rất kinh diễm, nên mới quyết định mời em tới. ai ngờ, sầm tử biết chị muốn mời em thì liền chủ động liên hệ với hạ gia ngôn, nói là tin tưởng ở trên sân khấu chương trình « come on! come on! », cậu ta chỉ vì thân thể khó chịu nên mới xuất hiện sơ xuất mà thôi..."
nói đến đây, liền ngừng lại, bởi vì trường quay đại sảnh đã đến.
tối nay sân khấu công diễn lần thứ ba của « chị gái dũng cảm tiến lên » được quay bằng hình thức livestream.
hạ tuyên dương biết, khi chương trình xuất hiện, anh sẽ lại bị người ta đem ra so sánh với hạ gia ngôn.
lúc diễn tập, sầm tử và hạ gia ngôn là đội cuối cùng biểu diễn, còn đội chương kha và hạ tuyên dương thì ra trước.
ở trong ngành ngành giải trí, địa vị càng thấp thì thứ tự ra sân sẽ càng nhanh. sầm tử và hạ gia ngôn đè ép chương kha và hạ tuyên dương phải ra sân sau, đó là vì sầm tử cố ý chọn thứ tự này.
chỗ hậu trường sân khấu, sầm tử nghe thấy tiếng hát của chương kha, vẫn êm tai như trước đây, thậm chí có thể nói là còn có thêm nhiều tình cảm và vận vị.
sầm tử đố kị không chịu được, âm thầm bóp bóp lòng bàn tay.
lần trước vào lần thứ hai công diễn, nếu không phải cô bảo chồng cô tìm người tẩy số liệu thì cô chắc chắn là không lấy được hạng thứ hai, thậm chí đến cả thứ ba cũng không được. dù là không muốn thừa nhận, sầm tử cũng biết thực lực của cô và danh khí của cô vẫn hơi thua so với chương kha.
sầm tử quay đầu nói với hạ gia ngôn bên cạnh: "gia ngôn, lát nữa em nhất định phải biểu hiện tốt lên, vượt qua cái tên xếp hạng cuối trong nhóm em!"
hôm nay hạ gia ngôn mặc một bộ âu phục màu trắng, nhìn tựa như là một đóa hoa bách hợp tươi mát, anh nói: "sầm lão sư, chị cứ yên tâm, phần của mỗi chúng ta đều vô cùng sáng chói, còn đã tập luyện rất nhiều lần, không giống bọn họ vừa mới mượn phòng tập lần đầu tiên để tập luyện... chúng ta nhất định sẽ vượt qua được bọn họ!"
sầm tử lập tức cảm thấy lòng tin tăng lên rất nhiều.
lúc lên sân khấu diễn tập, đến đoạn điệp khúc hạ tuyên dương hát, anh dựa theo lời căn dặn trước kia của chương kha nói với anh trong phòng luyện tập, đó là lúc diễn tập chỉ lấy ra năm phần thực lực. trên phương diện vũ đạo, hai người cũng đơn giản hóa một vài động tác độ khó cao.
hạ tuyên dương chỉ biểu hiện ra năm phần thực lực, nên ngón giọng rõ ràng là có hơi thua kém với chương kha lúc ca hát biểu hiện ra tám, chín phần thực lực. chỉ có thể nói là đúng quy củ, không tính là đáng chú ý.
dưới đài, bốn vị đạo sư cũng khen chương kha, bảo cô là sân khấu chính thức tối nay cũng phải duy trì trình độ như hiện tại.
bốn vị đạo sự đều hết sức ăn ý bỏ qua hạ tuyên dương, không có quá nhiều lời bình. chồng của người này là nghiêm mẫn hành, đại lão bên trong đại lão, bọn họ không đắc tội nổi.
nhưng mà cũng không có bất kỳ một lời khen nào, cũng đủ để nói rõ biểu hiện của hạ tuyên dương cũng không phải là quá sáng chói.
sầm tử và hạ gia ngôn lập tức nhẹ nhàng thở ra, vui vẻ bắt đầu tiến hành diễn tập, đồng thời đều lấy ra trạng thái tốt nhất.
khi mà màn biểu diễn của bọn họ kết thúc, thầy thanh nhạc nhíu mày lại nói: "hai người biểu hiện đều rất không tệ, nhưng mà... phần của hạ gia ngôn có phải là hơi nhiều hay không?"
một vị đạo sư khác cũng nói: "chỉ có thể nói là một cộng một bằng hai, không đạt tới sân khấu hoàn mỹ một cộng một lớn hơn hai mà tôi muốn thấy."
sầm tử tự nhiên phóng khoáng nói: "không sao đâu, tôi không ngại cho người mới có cơ hội biểu hiện, không giống một vài người..."
sầm tử nói xong, nhìn chương kha và hạ tuyên dương dưới đài một cái, nghĩ thầm. dù sao thì hiệu quả sân khấu của bọn họ cũng chỉ là một cộng một nhỏ hơn hai.
bản thân cô đã nói như thế, mấy vị đạo sự khác cũng không nói gì thêm nữa .
rất nhanh, hiện trường livestream sân khấu công diễn lần thứ ba của « chị gái dũng cảm tiến lên » bắt đầu!