Sự nổi tiếng của cái tên Hạ Tuyên Dương trong ngành giải trí. Mặc dù không đến mức không tra được người này, nhưng những tin tức trước kia nhắc đến người này cũng chỉ là khi anh còn thu hình cho chương trình « Tinh mộng 101 ».
Một thần tượng nhỏ gây ấn tượng mạnh với nhan sắc tuyệt diễm, sau khi trải qua kỳ tuyển chọn, thứ tự dẫn đầu, bối cảnh thâm hậu, còn có tài nguyên phía sau, nhưng thứ này đều không phải là anh.
Thực tế, thực lực của Hạ Tuyên Dương rất bình thường, dựa vào mặt mà xuất đạo hạng chót, sau khi tuyển tú kết thúc thì đã gần như mất đi cơ hội lộ ra ánh sáng, nếu có lời mời thì cũng chỉ đóng vai bù nhìn, góp cho đủ nhân số.
Cho dù là trong lúc quay « Tinh mộng 101 », những fan hâm mộ vì nhan sắc của Hạ Tuyên Dương mà đến cũng không ngờ được, chỉ trong vòng hai ba tháng mà thực lực hát nhảy của Hạ Tuyên Dương đã tăng lên nhiều như thế!
Dù chương trình tuyển tú đã sớm kết thúc, nhưng phần lớn mọi người đều rất thích những thần tượng luôn cố gắng phấn đấu tăng cấp thực lực bản thân, cảm thấy sự dốc lòng của họ mang đến rất nhiều năng lượng.
Nhất là khi trình độ sân khấu của Hạ Tuyên Dương còn tăng lên không phải chỉ là một chút nhỏ không đáng kể.
Lúc Hạ Tuyên Dương đứng cùng đài biểu diễn với Trì Bân thì có thể thấy được thực lực vẫn chưa quá cách xa, vẫn giống như lúc trước. Nhưng Hạ Gia Ngôn vốn dĩ xuất đạo vị trí center thì trình độ rõ ràng là đã tuột xuống. Lúc Hạ Tuyên Dương, Hạ Gia Ngôn và Trì Bân đứng chung một chỗ hợp xướng, mọi người đều phát hiện ánh mắt của mình sẽ không tự giác mà nhìn về phía Hạ Tuyên Dương.
Anh còn lấp lánh hơn cả người đứng ở vị trí center!
Vừa so sánh, mọi người lập tức cảm thấy Hạ Tuyên Dương càng thêm đáng quý! Ở vị trí áp chót cũng không nhụt chí, phấn khởi tiến lên! Ở trên sân khấu nhỏ của « Come on! Come on! », chỉ một ca khúc ngắn ngủi thôi làm anh giống như một đóa hoa tươi lặng yên nở rộ, kinh diễm đến tất cả mọi người!
Còn video mà Hạ Tuyên Dương ăn cơm hộp nhanh như hổ đói ở studio, thì lại khiến khán giả hiểu lầm là có phải anh đã đổi nghề đi bốc gạch hay không, nhìn trông vô cùng khôi hài.
Khi coi lại cảnh quay hậu trường của « Nghịch tập thiếu gia thật nhân ngư », mọi người liền phát hiện ra, Hạ Tuyên Dương không chỉ là có nhan sắc, thực lực hát nhảy đang tăng lên, mà còn biết cả diễn kịch!
Dù chỉ là diễn viên thế thân, trong quá trình đóng phim không được quay mặt và được nói lời thoại nào, thế nhưng thân thủ của anh vẫn rất thoải mái, lưu loát và anh tuấn, còn vô cùng hút mắt.
Vừa lạnh lùng vừa đáng kinh ngạc, vừa kinh diễm vừa đẹp trai! Đây thực sự là một thần tượng hoàn mỹ! Đầu tư cho anh chắc chắn không lỗ!
Trong lúc nhất thời, Hạ Tuyên Dương đã mang trên mình những đại danh từ như "Chàng trai bảo bối" "Ngược gió lật bàn", fan hâm mộ trên Weibo thì vụt vụt vụt tăng lên.
Nhưng mà có fan thì sẽ có antifan, đương nhiên cũng có người ngứa mắt Hạ Tuyên Dương.
Ví dụ như Hạ Gia Ngôn ở trên sân khấu « Come on! Come on! » bị so sánh với anh.
Fan hâm mộ Hạ Gia Ngôn - Yên Hỏa Môn lập tức không vui, trạng thái lần này của thần tượng các cô đúng là có chỗ đi xuống, nhưng anh ấy đã giải thích là trước một đêm đó anh ấy mới thức đêm luyện tập, thân thể không thoải mái, nên biểu hiện mới hơi kém.
Mà Hạ Gia Ngôn trước khi nhận lời mời quay « Come on! Come on! » thì lịch trình đã dày đặc, vậy mà anh còn có thể hi sinh thời gian ngủ ra để luyện tập, có thể nói là vô cùng kính nghiệp rồi.
Sao có thể lấy trạng thái lúc anh ấy sinh bệnh không tốt ra để so sánh với tên Hạ Tuyên Dương tâm cơ, không biết đã lén lút luyện tập bao lâu rồi cơ chứ?
Trong lúc nhất thời, rất nhiều Yên Hỏa Môn đều vô cùng bất mãn với người giẫm lên anh trai nhà các cô thượng vị là Hạ Tuyên Dương, bắt đầu hạ thấp Hạ Tuyên Dương Weibo bằng những tin xấu của anh trước kia.
"Nếu biết cố gắng luyện tập từ trước thì thần tượng nhà mấy người cũng không xuất đạo vị trí cuối!"
"Chỉ một lần diễn sân khấu không đến ba phút miễn cưỡng là coi được thì có cái gì hay mà khen? Cứ như là hiếm thấy lắm!"
"Hạ Tuyên Dương đúng là gặp may mà thôi!"
Mà ở trong « Come on! Come on! », fan hâm mộ của Nghiêm Tu Lãng - Lãng Hoa Môn nghe thấy Hạ Tuyên Dương sơ lược, định nghĩa thần tượng của mình là một người mà anh chỉ "Nhất thời hứng khởi" mà thần tượng cũng bạo phát vì không chấp nhận được.
Mà điều làm cho Lãng Hoa Môn không thể nào tiếp nhận chính là, ở trong miệng Hạ Tuyên Dương, nam thần đỉnh lưu Nghiêm Tu Lãng nhà các cô lại còn không đẹp trai được bằng cái người nghệ sĩ tuyến hai tuyến ba vạn năm không hot là Ngô Hoành Minh kia!
Nhưng mà, ở trong chương trình giải trí, cái tên Nghiêm Tu Lãng là bị Hạ Gia Ngôn nhắc đến đầu tiên, đến cả thịnh thế mỹ nhân như Hạ Tuyên Dương cũng nói là nhan sắc của mình chỉ là "Bình thường". Cho nên, Lãng Hoa Môn dù có nổi nóng thế nào, cũng không thể bởi vì một câu nói kia mà đi xé Hạ Tuyên Dương được.
Các cô chỉ có thể mỉa mai giấu tên vài câu.
"Anh Lãng nói là mình không có tình ý với cậu fan hâm mộ xxy ở trong « Tinh mộng 101 » kia, nhưng cái cậu xxy này lúc nào cũng xáp lại gần anh Lãng không biết xấu hổ, anh Lãng cũng thẳng thừng từ chối cậu ta luôn rồi."
“Anh Lãng của bọn tôi là bảo vật, là số một không hai. Đừng quan tâm đến cậu xxy kia làm gì, đυ.ng vào chẳng bõ dơ người ra."
Thái Dương Hoa – fan của Hạ Tuyên Dương cũng biết thần tượng mới nổi nhà mình chưa thể so sánh được với một đỉnh lưu như Nghiêm Tu Lãng được, nên dù có thấy fan nhà Nghiêm Tu Lãng mỉa mai giấu tên vài câu thì cũng không cãi nhau thẳng mặt với người ta. Bọn họ sẽ comment khen Hạ Tuyên Dương đẹp như thế nào, hoặc là sẽ chia sẻ khắp nơi cái video khôi hài đổi nghề đi bốc gạch kia cho các fan nhà khác đều thấy.
Lãng Hoa Môn nhà Nghiêm Tu Lãng: ... Có gì đó sai sai, sao càng nhìn càng thấy bị nghiện vậy. Hạ Tuyên Dương đúng là rất đẹp, lại còn biết đánh nhau, bộ dáng anh điên cuồng và cơm còn có một chút đáng yêu nữa chứ, rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra vậy?
Mẹ nó, chắc chắn mấy cái tên Thái Dương Hoa này có độc rồi!
Nhưng mà, tài nguyên tốt nhất của Hạ Tuyên Dương bây giờ cũng chỉ là thế thân của Thẩm Thiều Quang, ở trong bộ phim, đến cả mặt cũng không lộ ra được, nên chỉ có thể nói là anh cũng chưa có gì cả, một điểm thành tựu cũng có thể coi như không có. Vì vậy, muốn hắc anh thì cũng không dựa vào thành tựu được.
Sau đó bọn họ không ngừng đổi cách hắc khác, chính là cái hào danh bình hoa không có thực lực của anh, nhưng hiện tại anh lại cho tất cả mọi người thấy được thực lực rất ổn của mình, cho nên cái điểm đen này cũng đã tự sụp đổ.
Đám antifan chỉ có thể tạm thời lặng lẽ hành quân rút lui.
Đoàn làm phim « Kẹo cầu vồng » còn chưa chính thức khai máy, Hạ Gia Ngôn đảm nhận vai nam chính đang ở trong nhà đọc lời kịch nhìn thấy nhân khí của Hạ Tuyên Dương không ngừng tăng lên, liền âm thầm oán hận cắn răng, Hạ Tuyên Dương thật sự là đổi tính rồi!
Chẳng những thực lực hát nhảy tăng lên nhiều, mà còn lặng lẽ lấy được vị trí diễn viên thế thân cho Thẩm Thiều Quang trong « Nghịch tập thiếu gia thật nhân ngư » nữa.
Nhân vật này thoạt nhìn là không đáng chú ý, nhưng là một ván cầu cực tốt. Có thể quen biết với Thẩm Thiều Quang là một nhân ngư tuyến một, và Lệ Bách Thành – một diễn viên phái thực lực, còn có thể dùng tên đạo diễn Trần Vọng Hải nhờ vả một chút quan hệ, không chừng còn có thể lộ mặt ở trong « Nghịch tập thiếu gia thật nhân ngư » với thân phận là một nhân vật khách mời có lời kịch.
Nhưng mà, nhìn thấy những fan hâm mộ mới của Hạ Tuyên Dương muốn mua sản phẩm ủng hộ cho anh ta, lại phát hiện Hạ Tuyên Dương căn bản không có bất luận đại ngôn nào...
Hạ Gia Ngôn hiện tại đang theo mấy đại ngôn tầm trung cười nhạo một tiếng, cảm thấy mình thật sự là quá để mắt đến Hạ Tuyên Dương rồi, cá ướp muối cho dù có xoay người thì vẫn là cá ướp muối mà thôi.
Cho dù, Hạ Tuyên Dương có thể tạo nên một chút bọt nước ở trong ngành giải trí thì đó cũng chỉ là bọt nước xuất hiện rồi tan, không đáng để nhắc tới.
Mà anh, dựa vào thân phận nhân ngư cấp A trân quý, còn có đuôi cá kim sắc xinh đẹp, nhất định có thể trở thành đỉnh lưu vạn chúng truy phủng ở trong ngành giải trí.
Chỉ là, dù ở trong ngành giải trí có nở mày nở mặt thế nào, cũng không sánh được với trở thành người nhà của nhà quyền thế cao cấp Nghiêm gia kia.
Anh vẫn hơi lo lắng một chút, làm sao mới có thể tiến thêm một bước nữa với Nghiêm Tu Lãng đây.
Đúng rồi, gần đây hình như Nghiêm Tu Lãng đang quay phim ở căn cứ truyền hình điện ảnh vùng ngoại thành Giang thành, anh có thể đi đến đó thăm thú, còn có thể xào chủ đề cp "Viêm Hạ" của hai người.
-
Trong đoàn làm phim, phần diễn hai ngày qua của Hạ Tuyên Dương quả thực đã nhẹ đi rất nhiều.
Trong lúc nghỉ ngơi giữa giờ quay, anh sẽ bắt đầu học lời kịch của Mạnh Tây Du, suy nghĩ xem nhân vật này sẽ diễn thế nào.
Thẩm Thiều Quang sợ anh lần đầu tiên quay phim, có cái gì không hiểu cũng không dám hỏi, còn chủ động lại gần hỏi Hạ Tuyên Dương: "Tiểu Hạ, nếu có cần giúp một tay thì cứ mở miệng, anh đã nói là sẽ bảo kê em rồi mà."
Hạ Tuyên Dương cũng không khách khí, thoải mái nói: "Được thôi, vậy nếu anh Thiều Quang có rảnh thì phiền anh diễn thử cùng với em vài đoạn nhé."
Mạnh Tây Du có rất nhiều cảnh quay là diễn chung với Thẩm Thiều Quang.
Thẩm Thiều Quang: "Được, chúng ta cứ diễn thử trước đi, đợi quen rồi thì đến lúc quay phim, hiệu suất cũng nhanh hơn một chút."
Sau khi diễn chung mấy đoạn, Thẩm Thiều Quang rất là kinh ngạc: "Tiểu Hạ, em thật sự không xuất thân là diễn viên chính quy ư?”
Hạ Tuyên Dương vẫn dùng lí do trước kia để thoái thác: "Em là sinh viên ngành âm nhạc, nhưng lúc chọn môn học để biểu diễn, em từng học ké chuyên ngành biểu diễn mấy lần, em cũng tự mình học qua mấy chương trình học biểu diễn rồi."
Chuyện này đúng là thật, chỉ là nguyên thân từng học qua mấy lần nhưng không thấy đi lên chút nào, cảm thấy cho dù có phải vào ngành giải trí, anh cũng chủ yếu là vì âm nhạc, không có hứng thú với diễn kịch.
Thẩm Thiều Quang: "Tiểu Hạ, em thật sự rất có thiên phú! Lúc anh vừa mới bước vào ngành diễn, kỹ năng diễn xuất của anh không hề tốt được như em. Đúng rồi, em là nghệ sĩ của Tinh Kỳ thật sao? Bọn họ quy hoạch, sắp xếp lịch trình cho em như thế nào vậy? Suýt nữa thì làm mai một một người tốt như vậy rồi!"
Lúc Thẩm Thiều Quang mới vào ngành ba năm, anh đã lấy được giải thưởng Thị Đế, có thể được anh khen như thế thì mới thấy được kỹ năng diễn xuất của Hạ Tuyên Dương cũng có thể coi là dùng được.
Hạ Tuyên Dương xấu hổ, anh thực sự không phải là lần đầu tiên đóng phim, ở thế giới cũ, anh từng diễn không ít bộ phim rồi, còn từng một lần lấy được giải nam phụ xuất sắc nhất của một lễ trao giải khá là nổi tiếng.
Nhưng công việc của anh phần nhiều liên quan đến âm nhạc, lấy sân khấu biểu diễn làm chủ.
Chỉ là ngành giải trí hiện tại ở thế giới này, cái nghề nghiệp thần tượng này cũng không có một hệ thống hình thành theo chuẩn mực nào cả, đường ra của các thần tượng lưu lượng, hoặc sẽ là chương trình giải trí, hoặc là phải đổi nghề tiến vào giới văn nghệ.
Hạ Tuyên Dương không muốn làm chương trình giải trí, nên mới dự định đi theo con đường diễn viên.
Cho nên dù chỉ là một nam năm, anh cũng vô cùng mưu đồ, lấy ra mười phần mười thực lực của mình. Nếu cảm thấy có chỗ nào không chắc chắn thì sẽ dốc lòng thỉnh giáo Thẩm Thiều Quang.
Nhưng ở trong mắt người thường, anh cũng chỉ là một diễn viên mới vào nghề, khó trách Thẩm Thiều Quang lại cảm thấy thiên phú của anh hơn người như vậy.
Hạ Tuyên Dương lập tức đắn đo, liệu anh có nên thu lại một chút hay không? Để tránh ánh sáng quá rực rỡ. Bởi vì có câu: cây cao chịu gió lớn...
Giống như là cảm nhận được ý nghĩ của Hạ Tuyên Dương, Thẩm Thiều Quang nói ra: "Em có bao nhiêu thực lực thì cứ việc biểu hiện ra ngoài. Em là một người mới, muốn tạo dựng một con đường trong ngành diễn nghệ này để xông ra thì nhất định phải nắm chắc tốt mỗi một cơ hội có thể lên hình. Trong giới văn nghệ, thiên tài có nhiều lắm, có thêm một mình em cũng không là gì đáng nói cả!”
Hạ Tuyên Dương nghĩ nghĩ, cảm thấy cũng đúng. Huống chi, anh mặc dù là người mới, nhưng cũng không phải là không có chút bối cảnh nào, càng không phải là một kẻ mềm yếu có thể dễ dàng bị bắt nạt.
Anh và Nghiêm Mẫn Hành đã là vợ chồng, tuy hai người không quá là ân ái mỹ mãn, nhưng chí ít là quan hệ gần đây cũng đang ngày càng hài hòa hơn.
Tinh Kỳ Entertainment, còn là một trong tam đại bá chủ của ngành giải trí do Nghiêm thị khống chế cổ phần.
Nếu như ở trong ngành, anh thật sự bị người ta ức hϊếp, Nghiêm Mẫn Hành có thể khoanh tay đứng nhìn hay sao?
Hạ Tuyên Dương không ỷ vào thân phận bạn đời của Nghiêm Mẫn Hành của mình để yêu cầu đặc quyền và tài nguyên thì đã có thể nói là vô cùng nỗ lực rồi.
Trải qua hai ngày, phần diễn thế thân cho Thẩm Thiều Quang của Hạ Tuyên Dương cơ bản đã quay xong, đến phần quay tạo hình cho Mạnh Tây Du, còn cả những ngày chính thức diễn những thước phim đầu tiên.
Lúc tạo hình nguyên bộ của Hạ Tuyên Dương xuất hiện trước mắt mọi người, lập tức mang đến cho người ta những cảm giác hoàn toàn khác nhau. Anh từ một thần tượng tuyến mười tám trong ngành giải trí, lắc mình biến hoá, đã trở thành Thiên Vương cự tinh trấn áp toàn trường Mạnh Tây Du.
Đạo diễn Trần mừng rỡ: "Đúng đúng, Mạnh Tây Du là phải mang đến cảm giác này!"
Đến trước màn xanh, nhϊếp ảnh gia chụp tạo hình cho Hạ Tuyên Dương, tạch tạch tạch, cảm thấy Hạ Tuyên Dương rất biết cách biểu hiện ra mặt đẹp nhất ở trước ống kính.
Đương nhiên, bản thân Hạ Tuyên Dương đã là một thịnh thế mỹ nhan rồi, bất luận từ góc độ nào nhìn cũng rất đẹp.
Shot chụp tạo hình không tới nửa giờ đã giải quyết xong, ngay sau đó, chính là cảnh quay đầu tiên của Hạ Tuyên Dương.
Nội dung cảnh quay này chính là cảnh mà Mạnh Tây Du và em của anh, Mạnh Bắc Châu do nam số hai Lệ Bách Thành diễn nói chuyện với nhau.
Lệ Bách Thành có khuôn mặt anh tuấn suất khí, tính cách tương đối cao lãnh lạnh lùng. Anh xuất thân chính quy, hai mươi hai tuổi, đã liên tiếp diễn những vai nam hai nam ba trong rất nhiều bộ phim hot, là một trong những đại tân sinh tiểu sinh đứng đầu về nhân khí, kỹ năng diễn xuất cũng không tệ.
Đây là lần đầu tiên anh được diễn vai song nam chính trong một bộ phim chế tác lớn như vậy.
Lệ Bách Thành ngoại trừ có nhan sắc có thực lực thì nghe nói bối cảnh cũng rất là bất phàm.
Người khác không biết, Hạ Tuyên Dương đã đọc qua nguyên văn nên cũng có chút ấn tượng. Lệ Bách Thành chính là một trong tam đại bá chủ trên các nền tảng video, thái tử gia ở trên nền tảng Bilibili, từ nhỏ đã quen biết với Nghiêm Tu Lãng, quan hệ có thể coi là bạn bè.
Lúc Hạ Gia Ngôn đóng vai Mạnh Tây Du, kỹ năng diễn xuất chỉ có thể nói là miễn cưỡng đạt tiêu chuẩn, thường xuyên phải NG rất nhiều lần. Lệ Bách Thành vốn không thích anh ta. Nhưng bởi vì một lần bất ngờ, Hạ Gia Ngôn giúp Lệ Bách Thành một chuyện, khiến Lệ Bách Thành thiếu anh ta một nhân tình, sau này còn mượn cơ hội này, lấy được một đại ngôn rất tốt.
Ở bên trong bộ phim, Lệ Bách Thành là bạn học, cũng là người yêu của thiếu gia nhân ngư Thẩm Trì, thân phận thuở thiếu thời là trường học bá, trưởng thành thì là bá tổng.
Lúc trước khi mà Hạ Tuyên Dương còn làm thế thân cho Thẩm Thiều Quang, thì cũng từng có hai cảnh đối đầu với Lệ Bách Thành, nhưng những lúc đó cũng không cần phải nói gì, độ khó không lớn.
Bây giờ, cảnh đầu tiên của Hạ Tuyên Dương cũng là phải đối đầu với Lệ Bách Thành, còn là đối đầu chính diện, đạo diễn Trần còn muốn khí thế của anh phải tuyệt đối áp chế được Lệ Bách Thành. Bởi ở bên trong bộ phim, Mạnh Tây Du là đại minh tinh, là anh trai, Lệ Bách Thành trong mắt anh ta chỉ là một người em trai mà thôi.
Thẩm Thiều Quang ở bên cạnh nhìn, có hơi lo lắng, bèn nói với đạo diễn Trần: "Tiểu Hạ có thể làm được không? Hay là để cảnh quay đầu của em ấy diễn với tôi đi! Em ấy và Tiểu Lệ còn chưa nói chuyện với nhau được hai câu nên cũng không quen nhau lắm. Hơn nữa, Tiểu Lệ còn là tiền bối nhập ngành sớm hơn em ấy tận ba bốn năm."
Trải qua mấy ngày ở cùng nhau, Thẩm Thiều Quang thật sự coi Hạ Tuyên Dương là bạn bè rồi.
Chỉ là hiện tại, Hạ Tuyên Dương còn chưa có được tác phẩm nào hoàn chỉnh, Thẩm Thiều Quang cũng không tiện thường xuyên qua lại quá mật thiết với anh ở trên Weibo, nếu không sẽ rất là bất lợi cho Hạ Tuyên Dương, thậm chí còn khiến anh dễ bị ghét.
Đạo diễn Trần nói: "Tôi cũng đã chuẩn bị được nếu tiểu Hạ không thể diễn tốt, nhưng nếu cậu ấy có thể thì đó chính là niềm vui ngoài ý muốn."
Phải biết, bước kế tiếp ông là muốn quay một bộ phim cổ trang, đó là một bộ phim về vương triều tên là « Đại Hạ Thiên Tử », nhân vật mà ông cố ý muốn cho Hạ Tuyên Dương thử sức, chính là nhân vật nam chính Hạ Hoa Đế lúc còn nhỏ tuổi và lúc còn trẻ, có thể coi là nam hai.
Các diễn viên khác bên trong bộ phim đó, cơ bản đều là diễn viên gạo cội.
Nếu Hạ Tuyên Dương đối diện với một mình Lệ Bách Thành mà khí thế còn hoàn toàn bị nghiền ép, thì còn nói gì đến chuyện diễn Hạ Hoa Đế sắc thái truyền kỳ của vương triều lớn nhất Đại Hạ nữa?
Đạo diễn Trần cũng muốn tìm ra thiên phú diễn kịch của Hạ Tuyên Dương sẽ có hạn mức cao nhất đến độ nào, cho nên vào ngày đầu tiên mà anh “ra trận” đã an bài cho anh một đối thủ tương đối nặng ký là Lệ Bách Thành.
Một tiếng "a", chính thức khai mạc.
Trong biệt thự Mạnh gia, Mạnh Tây Du ở trên lầu đi xuống, duỗi lưng một cái.
Cho dù là trong nhà, mặc áo ngủ rộng rãi thỏa mái, nhưng khi anh vừa bước ra khỏi cửa phòng cùng với gương mặt trang điểm tinh xảo hoàn mỹ không một tì vết thì hoàn toàn không hề phụ với danh xưng "nhân ngư đẹp nhất ngành giải trí" của anh.
Tan học về nhà, Mạnh Bắc Châu ném túi sách lên trên ghế sa lon, cả người cũng nằm ườn lên trên cái ghế sa lon màu đen bằng da thật.
Anh tức giận nói với anh trai nhà mình: "Anh lười vậy, không có sự kiện là lại ngủ đến tận mười hai giờ mới dậy."
Mạnh Tây Du giơ một ngón trỏ lên lắc lắc: "No no no, anh mười giờ đã dậy rồi, chỉ là bỏ ra hai giờ để trang điểm thôi."
Mạnh Bắc Châu liếc mắt: "Trong nhà cũng không có người nào khác, anh trang điểm cho ai nhìn thế?"
Mạnh Tây Du đặt một tay lên trên phần cạnh của ghế sô pha, lưu loát hất người lên một cái, ngồi xuống sát bên Mạnh Bắc Châu, cả nửa người đều nghiêng về phía của Mạnh Bắc Châu.
Khi khuôn mặt tinh xảo diễm lệ của Mạnh Tây Du càng ngày càng gần, gần đến nỗi ngay cả lông mi thon dài cong cong vểnh lên của anh và cái nốt ruồi nhỏ màu đỏ ở chỗ đuôi mắt cũng có thể thấy được rất rõ ràng...
Còn thiếu niên mới học lớp mười hai, tóc nhuộm đỏ kiêu ngạo giống như không bị trói buộc, mặc trên người bộ áo sơmi đồng phục lỏng lỏng lẻo lẻo trông vô cùng đẹp trai lại không tự giác đỏ mặt, nửa người liều mạng nghiêng ra sau.
Mạnh Bắc Châu đột nhiên nói lắp, còn có chút xấu hổ: "Anh, anh đủ rồi nha! Mạnh Tây Du, em là em ruột của anh đó! Anh đừng có mà tán tỉnh lung tung!"
Mạnh Tây Du đưa ngón trỏ ra, nhẹ nhàng chọc chọc vài cái lên trán của thiếu niên.
"A, thằng nhóc này, còn dám nói anh trang điểm vô dụng, chẳng phải là vẫn rất hữu dụng với em sao?"
Nói xong, thanh niên tản ra khí tức vừa đẹp vừa lười biếng, động tác chậm chạp bình tĩnh đứng lên, ngáp một cái, đi về phía phòng ăn.
Đầu bếp đã nấu xong cơm trưa rồi.
Mạnh Bắc Châu đỏ mặt, thở phì phò đi theo cùng.
Anh ồn ào đi ở phía sau gân cổ lên nói: "Em đã có người thích. Hơn nữa chúng ta thực sự là anh em ruột đấy. Anh, anh cũng đừng có suy nghĩ gì bất thường với em."
Đại mỹ nhân liếc mắt, bởi vì vẻ ngoài quá đẹp, đến cả dáng vẻ mắt trợn trắng cũng rất là đáng yêu, đẹp mắt.
"Yên tâm đi, cho dù em không phải là em ruột của anh thì anh cũng không có hứng thú với nhóc con như em đâu. Haizz, anh chỉ tùy tiện phát ra một chút mị lực trong đống mị lực đáng chết không có chỗ đặt của anh mà thôi!"
Mạnh Tây Du tự luyến nói, còn phong tình vạn chủng hất cái mái tóc dài màu đen xoăn được buộc lỏng thành đuôi ngựa ở sau lưng sang một bên.
Anh chậm rãi ngồi vào trước bàn ăn, cầm dao nĩa lên, bắt đầu hưởng thụ phần bò bít tết mỹ vị kia, dáng vẻ dùng cơm cũng rất tao nhã, cảnh đẹp ý vui.
Mạnh Bắc Châu ý thức được mình đang bị chơi xỏ.
Anh tức giận nói: "Mạnh Tây Du, anh thật đúng là một tên khốn... Khó trách, người đại diện của anh nói, ở trong giới giải trí, anh chọc vào một đống nợ hoa đào! Cái này thì cũng coi như thôi đi, đến cả Tiểu Trì chỉ mới gặp anh có một lần, thế mà cũng nhớ anh mãi không quên... Móa nó!"
Nói đến đây, Mạnh Bắc Châu mạnh mẽ đạp một cước lên cái ghế dựa trước mặt anh.
Mạnh Tây Du dừng động tác ăn cơm lại, đặt dao nĩa gọn gàng lại xuống bàn, dùng ngữ khí vô cùng ôn nhu nói ra lời uy hϊếp hung hăng nhất: "Yên tĩnh! Ăn cơm! Cho ông đây! Nếu không, ông đây sẽ ném hết mấy cái figure không xuất bản nữa của cậu đi luôn đấy! Còn ngủ với cả Tiểu Trì mà cậu thích nữa!"
Mạnh Bắc Châu: ...
Mẹ nó, anh ta đúng là ma quỷ khoác áo thiên sứ mà!
Bạn học học bá giận mà không dám nói gì, ủy ủy khuất khuất, ngồi xuống ăn cơm.
Quay đến đây, đạo diễn Trần hô một tiếng "cut ——" .
Đạo diễn Trần vui vẻ nói: "Quá hoàn mỹ, một lần là qua!"
Hạ Tuyên Dương rất đói bụng nên động tác ăn bò bít tết vẫn chưa dừng lại, chỉ là từ bỏ làm bộ tao nhã, tăng nhanh tốc độ. Dù sao thì phần bò bít tết này anh cũng đã nếm qua, không nên để lại cho người khác.
Ngồi ở đối diện Hạ Tuyên Dương, Lệ Bách Thành: "..."
Anh vốn tưởng là cái người mới xuất sắc được chọn này chắc chắn sẽ sợ mình một chút, nên cũng đã chuẩn bị là cảnh quay này sẽ phải ng rất nhiều lần. Kết quả, một lần là đã xong rồi!
Trong quá trình quay phim, anh cảm giác như cái người mới này đã thật sự biến thành một đại minh tinh xuất đạo rất nhiều năm, vui cười giận mắng, hạ bút thành văn. Đối diện với anh, chẳng những không thua về mặt khí thế, mà luôn ở trong trạng thái chủ đạo, toàn bộ hành trình đều áp chế được khí thế của anh.
Lệ Bách Thành nhớ tới hôm qua, anh có xem một cái video trên Weibo, cảnh mà Hạ Tuyên Dương khắp người bẩn thỉu, ăn cơm hộp như hổ đói vồ mồi... So sánh với Mạnh Tây Du tao nhã tinh xảo thích chưng diện ở trong bộ phim, hoàn toàn là hai thái cực khác nhau.
Anh không thể chịu nổi, lập tức hỏi Hạ Tuyên Dương: "Cậu đói bụng đến như vậy à?"
Hạ Tuyên Dương nhìn về phía đối diện, Lệ Bách Thành vất vả lắm mới cắt xong miếng bít tết, vì diễn kịch nên đã ăn một miếng, còn lại thì không động tới bò bít tết nữa.
Vẻ thành thục, gợi cảm, tao nhã, nữ vương, khí thế của đại minh tinh hoàn toàn không thấy được trên người thiếu niên nữa, chỉ có cặp mắt đào hoa ngập nước nháy nháy, thoạt nhìn như là một con mèo nhỏ đang chờ được ném cho ăn.
Giọng nói của anh cũng trở nên mềm mại, nhỏ giọng hỏi: "Lệ tiền bối, anh không đói bụng sao? Nếu anh không ăn thì phần bò bít tết này của anh có thể cho tôi được không?"
Lệ Bách Thành cảm thấy, bất luận là Mạnh Tây Du trong phim, hay là Hạ Tuyên Dương ngoài đời thì đều có một loại ma lực khiến người ta không tự giác mà tin phục, đến cả chính anh cũng không tự giác mà đẩy phần bò bít tết của mình đến trước mặt Hạ Tuyên Dương: "Cho cậu đó."
Thẩm Thiều Quang đi tới, hưng phấn nói: "Tiểu Hạ, vừa rồi em thật sự là quá tuyệt vời! Trời ạ, nếu anh mà là Mạnh Bắc Châu thì anh sẽ không nhịn được mất... Được một anh trai nhân gian tuyệt sắc vạn người mê đắm giống như Mạnh Tây Du tán tính như thế, ai mà có thể chịu đựng nổi!"
Lệ Bách Thành chỉ thất thần trong một giây phút ngắn ngủi, bây giờ đã lấy lại được tinh thần, không biết nói gì: "Anh Thẩm, anh khắc chế một chút đi, chú ý đến cái thai của mình nữa."
Nhưng trong thâm tâm, Lệ Bách Thành cũng nghĩ là... Thẩm Thiều Quang nói một câu khá là đúng. Được một mỹ nhân bách biến như vậy tán tỉnh thì ai mà có thể chịu nổi.
Đừng nói là anh ta chẳng qua chỉ là muốn một phần bò bít tết của mình thôi, cho dù là...
Chỉ là, Lệ Bách Thành còn chưa kịp nghĩ tiếp thì đã nghe thấy tiếng trợ lý gọi anh: "Anh Lệ, Nghiêm lão sư Nghiêm Tu Lãng ở đoàn làm phim bên cạnh tới thăm ban anh!"
Lệ Bách Thành cảm thấy có chút kỳ quái. Vì đều là phú nhị đại ở Giang thành nên anh và Nghiêm Tu Lãng từ nhỏ đã quen biết với nhau, quan hệ cũng không tệ lắm, thỉnh thoảng có việc sẽ trò chuyện với nhau mấy câu, nhưng quan hệ của hai người cũng không tốt đến mức sẽ đi thăm ban lẫn nhau, sao anh ta lại tới đây?
Đang nghĩ ngợi, liền thấy Nghiêm Tu Lãng mang theo hai người phụ tá xuất hiện ở studio, hai người phụ tá làm công tác đưa trà sữa và nước ép cho diễn viên và nhân viên ở studio.
Hạ Tuyên Dương ngồi ở bên chỗ bàn ăn, quanh đó là hai diễn viên chính Lệ Bách Thành và Thẩm Thiều Quang, Nghiêm Tu Lãng chú ý tới, lập tức đi về phía bên này, trong tay còn cầm theo ba túi trà sữa.
Hạ Tuyên Dương: ... Đột nhiên xuất hiện kẻ làm mình bực mình chướng mắt, bò bít tết trong mâm cũng mất cả vị ngon!
Hạ Tuyên Dương gần đây vừa mới phân hoá, nên thật sự rất dễ đói, anh cũng không muốn lãng phí đồ ăn. Anh nghĩ nghĩ, bưng phần bò bít tết chỉ còn hai miếng nhỏ của mình lên, còn cả một phần bò bít tết mới ăn một miếng của Lệ Bách Thành đi về phía phòng bếp đi, dự định đổi chỗ để tiếp tục ăn.
Ai ngờ, Nghiêm Tu Lãng lại gọi anh lại: "Hạ Tuyên Dương, sao vừa gặp em, anh đã chạy rồi? Không phải em là một trong những thần tượng của anh sao?"
Hạ Tuyên Dương: …