13
Bởi vì tôi bảo sẽ mời mọi người đi spa, Tống Hạc đã ở đây làm sao có thể bỏ sót lại được? Tôi nhìn đồng hồ, thấy thời gian trôi qua cũng khá lâu rồi, tôi đi đến cửa vào của căn phòng suối nước nóng ban đầu, dựa vào tường đợi anh ấy.
Nhưng đợi hồi lâu cũng không thấy Tống Hạc, đang do dự có nên đẩy cửa vào xem tình hình không, thì cánh cửa mở ra...
Tống Hạc bước ra, mặc chiếc áo choàng tắm không vừa với chiều cao của mình, sống mũi đeo một cặp kính gọng vàng, mái tóc còn ướt, đuôi tóc còn có vài giọt nước nhỏ xuống, vẻ mặt anh còn vương chút hoảng loạn, bước ra khỏi cửa lo lắng nhìn quanh thì thấy tôi đang đứng dựa lưng vào tường, biểu cảm không có gì khác thường.
Một lúc sau, anh ấy đột nhiên nhìn tôi chằm chằm, liếc nhìn tôi từ trên xuống dưới, đưa tay ra kéo tôi vào phòng suối nước nóng.
Khoảng cách giữa hai chúng tôi không đến 1m, tôi thấy chiếc áo choàng tắm của anh ấy quấn chặt lấy người, vai rộng eo hẹp, hơi hếch lên, đôi chân to trắng nõn lộ ra trong không khí.
"Cô cầm nhầm rồi."
Tống Hạc nhìn tôi chằm chằm, nói với giọng điệu lạnh lùng.
Vào thời điểm rất không phù hợp này mà m.á.u mũi tôi sắp trào ra rồi…..
Đúng vậy, ban nãy tôi bối rối đến mức quên mất rằng chiếc áo choàng tắm của mình được treo trên giá phơi sàn bên trái lối vào, không phải cái bên phải.
Mãi cho đến khi tôi trở về phòng suối nước nóng của nhóm bọn tôi, khi Tiểu Thu nhìn tôi chằm chằm một lúc lâu và hỏi cái áo choàng tắm trên người tôi là sao, đến lúc đó tôi mới nhận ra.
Tôi mặc nhầm đồ rồi!
Chiếc áo choàng tắm dài rộng trên người hoàn toàn không phải của tôi.
Tôi muốn trả lại nó cho Tống Hạc ngay lập tức, nhưng sợ rằng anh ấy vẫn đang ngâm nước....
Tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc lấy cớ muốn mời Tống Hạc đi SPA cùng để lừa nhóm Tiểu Thu rồi chạy đến chỗ này đứng ở cửa đợi anh ấy.
"Xin lỗi, vừa rồi tôi gấp quá."
Tôi cảm thấy xấu hổ và chỉ muốn cười, nhưng tôi không mong đợi nhìn thấy Tống Hạc trong trang phục phụ nữ....
Dù chỉ là một chiếc áo choàng tắm.
"Vậy giờ chúng ta đổi lại thế nào?"
"Hay là anh ra ngoài chỗ cửa cởi ra đưa cho tôi."
Tôi không thay đổi được tính lưu manh của mình, ngay cả trong tình huống như thế này, tôi vẫn có ý định trêu chọc Tống Hạc......
Mặt của Tống Hạc ửng đỏ lên như dự đoán, nếu thực tế mà là phim hoạt hình, tôi chắc chắn tai của anh ấy sẽ phồng lên và bay ra ngoài.
"Không được."
Tống Hạc thường ngày luôn ăn mặc chững chạc, mỗi lần gặp thì anh đều chỉnh trang nghiêm túc, tóc cũng được chải chuốt rất cẩn thận, dùng keo cố định trên đỉnh trán, hiện tại tóc anh vẫn còn ướt, còn rất nhiều sợi tóc xòa trước mặt, giống như một học sinh mới tan trường, phải nói là trông cực kì ngây thờ và đáng yêu nha.
"Vậy cũng không thể để tôi mặc áo tắm đứng cửa cởϊ áσ tắm ra đưa cho anh đúng không?"
Tôi nghĩ kỹ lại, Tiểu Thu và những người khác đang đợi tôi trong phòng thay đồ, bây giờ mà đi đến đó, tôi và Tống Hạc chắc chắn sẽ trở thành tâm điểm bàn tán.
Hiện tại tôi thực sự không biết nên làm gì nữa rồi...
Tống Hạc dường như xoắn xuýt một hồi mới nói với tôi.
"Trực tiếp đổi ở đây đi, cô đừng có nhìn tôi."
"Tôi cũng không nhìn cô."
Tôi thực sự muốn đáp trả là anh ấy.
Vừa nãy, cái gì nên xem tôi đã xem hết rồi, bây giờ anh có cố gắng bảo vệ cũng vô ích thôi……
Tôi cố gắng kiềm nén lại những gì mình muốn nói rồi gật đầu.
Tống Hạc quay lưng về phía tôi, hình như có chút lo lắng, lại quay đầu lại.
"Cô—"
“Yên tâm đi, tôi không nhìn."
Tôi vỗ ngực hứa với anh ấy.
Nhưng trên thực tế, suốt quá trình anh ấy thay quần áo, tôi nhìn chằm chằm không chớp mắt, vừa rồi tôi không nhìn thấy rãnh sống lưng, còn giờ phút này tôi nhìn rõ ràng cả rồi.
"Tôi xong rồi."
Sau khi thay áo choàng tắm, giọng điệu của Tống Hạc rõ ràng rất thoải mái.
"Đợi tôi thêm chút nữa."
Tôi bắt đầu đổi đồ từ từ, trên chiếc áo choàng tắm vẫn còn hơi ấm của Tống Hạc.