Chương 1362



Chương 1366

Như vậy, ba quý tộc muốn chống lại Lâm Hàn và nhà họ Tiêu, đầu tiên phải liên hợp cả ba quý tộc lại, tiếp đó buộc phải liên hợp với toàn bộ thế lực Vùng Xám Thiên Kinh còn lại, nhất định phải để họ điều động toàn bộ cao thủ, tổng số cao thủ phải nhiều hơn bên Lâm Hàn và nhà họ Tiêu một chút, như vậy mới có cơ hội chống lại.

Nhưng dù vậy cũng chỉ là có cơ hội thôi, cụ thể đối phó thế nào thì ba gia chủ đều không chắc lắm.

Điều bọn họ không biết là những cao thủ dưới trướng Lâm Hàn này không chỉ thực lực cá nhân đều lợi hại, hơn nữa phối hợp với nhau cực kỳ tốt, năng lực chiến đấu theo nhóm của họ còn đáng sợ hơn nhiều.

Vậy nên dù người của ba quý tộc có thể huy động và liên hợp toàn bộ cao thủ các thế lực khác của Vùng Xám Thiên Kinh, trên thực tế cũng không phải đối thủ của Lâm Hàn, chỉ khiến Lâm Hàn gặp chút rắc rối, tổn thất nhất định mà thôi, không thể hơn.

Đương nhiên bọn họ hoàn toàn không biết, nếu biết thì họ đã tuyệt vọng, không còn muốn phản kháng từ lâu.

“Bây giờ chúng ta mau chóng mời gia chủ các thế lực lại đây đi, bàn bạc chuyện liên hợp và kế hoạch đối phó chống lại Lâm Hàn”, ông Khương đề nghị.

Gia chủ nhà họ Chu và gia chủ nhà họ Khổng gật đầu, sáng mai hội nghị quý tộc Thiên Kinh sẽ tiếp tục, rất có thể ngày mai Lâm Hàn và nhà họ Tiêu sẽ bắt đầu kế hoạch thực sự, thời gian của ba quý tộc không còn nhiều, vậy nên bây giờ họ phải nhanh chóng liên hợp được với các thế lực còn lại.

Lúc này, gia chủ nhà họ Khổng nghĩ đến điều gì đó: “Bây giờ lập tức liên hợp đúng là không tồi, nhưng không thể ở đây được, nơi này quá dễ thu hút sự chú ý, để Lâm Hàn biết thì không hay, nhất định phải tìm nơi khác bàn bạc, chỉ có gia chủ của các thế lực được tham gia”.

Nghe vậy, gia chủ nhà họ Chu cũng gật đầu: “Hay là đến chỗ tôi đi? Chỗ tôi có phòng họp bí mật đủ rộng, đủ cho tất cả gia chủ các thế lực vào đó họp bàn bí mật”.

Ông Khương cũng gật đầu: “Phòng họp bí mật đó của nhà họ Chu đúng là rốt ổn, tôi đồng ý”.

Phòng họp này là phòng họp bí mật đợt trước nhà họ Chu và nhà họ Khương liên hợp đối phó với nhà họ Tiêu vẫn luôn sử dụng, đúng là cực kỳ bảo mật, cho đến một khắc trước khi thực hiện kế hoạch, bên phía nhà họ Tiêu vẫn không hề biết.

Nhà họ Khương và nhà họ Tiêu là kẻ thù không đội trời chung đã nhiều năm, hai bên luôn có xung đột nho nhỏ, mà dù là lúc bình thường thì hai bên cũng luôn cử tai mắt theo dõi đối phương.

Nhưng nhà họ Khương và nhà họ Chu bàn bạc kế hoạch, chuẩn bị bao nhiêu lâu mà tai mắt bên nhà họ Tiêu không phát hiện ra bất kỳ điều khác thường nào, một phần là do nhà họ Khương cẩn thận, nhưng phần lớn cũng là nhờ phòng họp bí mật của nhà họ Chu.



Gia chủ nhà họ Khổng nghe vậy cũng không có ý kiến gì, mặc dù ông ta nghĩ bây giờ nhà họ Khổng mới là quý tộc số một, họp hành kiểu này nên tới nhà họ Khổng mới đúng.

Nhưng Khổng Trung Thiên cũng hiểu rõ sự lợi hại của phòng họp đó của nhà họ Chu, nếu không lúc trước cũng không đến mức không ai biết chuyện nhà họ Chu và nhà họ Khương liên hợp đối phó nhà họ Tiêu.

Quan trọng hơn là hiện tại không còn nhiều thời gian để để ý những việc này, phải lập tức bắt đầu bàn kế hoạch, sau khi thương lượng xong có thể sẽ phải chuẩn bị một số thứ, việc gì cũng cần có thời gian, mà sáng ngày mai đã phải tiếp tục hội nghị quý tộc rồi, họ không có nhiều thời gian nữa.

“Vậy đi, phiền ông Khương thông báo cho toàn bộ gia chủ Vùng Xám Thiên Kinh hãy lặng lẽ tập trung tại nhà họ Chu để bắt đầu hội nghị. Ông cứ nói là ý của ba quý tộc chúng ta, nhất định phải để tất cả các gia chủ thế lực Vùng Xám tới đủ, ngoài ra chỉ gia chủ được đến, đừng dẫn nhiều người quá, thu hút sự chú ý của Lâm Hàn”, Khổng Trung Thiên lên tiếng.

Nghe vậy ông Khương cũng gật đầu, đồng ý với ý của Khổng Trung Thiên, chuyện này đúng là cần bí mật, nếu để Lâm Hàn biết rồi đột nhiên dẫn người đến thì dở. Dù sao Lâm Hàn và nhà họ Tiêu có tới gần năm trăm cao thủ, trước mắt ba quý tộc không thể chống lại được.

Sau đó ông Khương vội vàng đi về phía gia chủ các thế lực Vùng Xám khác ở Thiên Kinh.

Điều mà không ai để ý đến là Khổng Tử Dục luôn đứng ở nơi cách Khổng Trung Thiên không xa, anh ta đã nghe rõ ràng toàn bộ cuộc trò chuỵên và kế hoạch của gia chủ ba quý tộc.

Gia chủ của ba quý tộc bàn bạc với nhau, mặc dù chuyện này tương đối bí mật nhưng cũng chỉ vì để tránh sự chú ý của Lâm Hàn và những người nhà họ Tiêu.

Còn người trong gia tộc mình đương nhiên họ không cần để ý nhiều, hoặc là khá tin tưởng, hoặc là nghĩ người như Khổng Tử Dục không cần phải để ý.

Lúc này Khổng Tử Dục nhìn về phía ba gia chủ và các quản lý cấp cao ở nơi xa, vẻ mặt hơi thay đổi.

Mặc dù Khổng Tử Dục biết rõ qua cuộc kiểm tra vừa rồi, cao thủ của ba quý tộc và các thế lực Vùng Xám Thiên Kinh đã tổn thất gần một nửa, mà dù cho tất cả số cao thủ còn lại nhiều hơn số lượng cao thủ của Lâm Hàn và nhà họ Tiêu, nhưng khi thật sự giao chiến thì cũng khó nói, dù sao cao thủ bên phía Lâm Hàn hầu như ai cũng ở đẳng cấp cao thủ tinh anh, thân thủ họ mạnh hơn rất nhiều.

Nhưng dù anh ta biết mình không làm gì thì với thân phận của Lâm Hàn, khả năng cao là vẫn có thể thực hiện được kế hoạch.

Nhưng Khổng Tử Dục vẫn muốn giúp gì đó, dù sao để Lâm Hàn giúp anh ta thì anh ta cũng phải giúp ích được gì đó cho Lâm Hàn.

Sau đó Khổng Tử Dục vội vàng đi theo, anh ta định làm rõ kế hoạch cụ thể của ba quý tộc trước rồi sẽ báo cáo cho Lâm Hàn sau.