Chương 1451
“Tên kia đâu? Vừa rồi nói cái gì vậy?”
Trình Kiêu đi thang máy lên tầng ba mươi ba.
Tìm đến văn phòng Chủ tịch, Trình Kiêu gõ cửa.
Vào đi!
Giọng nói nghiêm túc của Tống Hoa An từ bên trong vang lên.
Trình Kiêu đẩy cửa ra, Tống Hoa An đang ngồi ở phía sau bàn, đang gọi điện thoại cho ai đó.
Trong nháy mắt nhìn thấy Trình Kiêu, Tống Hoa An sửng sốt.
“Là cậu!” Tống Hoa An đặt điện thoại lên bàn, nhưng vẫn không cúp máy, lạnh lùng nhìn Trình Kiêu.
“Cậu muốn làm gì? “Tống Hoa An nghiêm túc hỏi.
“Vụ tai nạn đó là do ông gây ra phải không?” Giọng Trình Kiêu lạnh nhạt, không mang theo chút tình cảm nào.
Tống Hoa An mặt không chút thay đổi nói: “Tôi không hiểu cậu đang nói cái gì!”
“Nếu dám làm, vì sao không dám nhận.” Sát ý trên người Trình Kiêu càng lúc càng đậm, nhiệt độ trong phòng đều giảm xuống.
“Chứng cứ đâu?” Tống Hoa An nhìn Trình Kiêu, không chút sợ hãi: “Mọi việc đều phải có chứng cứ, nếu không chính là vu cáo hãm hại đó.”
Tài xế xe tải kia là người mà Nhà họ Tống nuôi nhiều năm nên Tống Hoa An rất tin tưởng, Trình Kiêu và tập đoàn Đông Vương tuyệt đối không tìm thấy chứng cứ.
Khuôn mặt của Trình Kiêu xuất hiện nụ cười chế nhạo: “Ông nghĩ tôi muốn làm gì, cần có chứng cứ ư?”
Trong lòng Tống Hoa An lạnh người, Trình Kiêu không phải người bình thường, nếu anh liều lĩnh thì không ai có thể ngăn được.
Nhưng Tống Hoa An đánh cược Trình Kiêu không dám động thủ với mình, bởi vì ở thủ đô vẫn còn có một Vương gia.
“Trình đại sư ở Lĩnh Nam tiếng tăm lừng lẫy, ai mà không ngưỡng một’ “Tuy nhiên, nhà họ Tống chỉ là một người bình thường, không dính dáng gì đến giới võ lâm, chưa từng đắc tội với Trình đại sư.”
“Chẳng lẽ, Trình đại sư muốn phá vỡ hiệp ước giữa võ lâm và thế tục sao?”
“Đừng quên, người của Vương gia ở kinh thành đang chờ bắt Trình đại sư?”
Trình Kiêu thản nhiên nói: “Ông không cần uy hϊếp tôi, nếu tôi hôm nay dám tới đây, cũng đã định trước nhà họ Tống nhất định phải diệt vong”
Tống Hoa An nhìn Trình Kiêu chăm chằm, anh ta thấy Trình Kiêu không hề nói dối.
Anh thực sự không tha và sẽ diêu diệt nhà họ Tống.
“Này chàng trai, tôi thực sự muốn biết tập đoàn Đông Vương đã mang lại những lợi ích gì cho cậu. Mà những gì cậu làm cho họ!
Ngay cả khi có nguy cơ mất lòng quan chức nhà nước Á tộc thì cậu cũng muốn đối phó với nhà họ Tống.”
Ánh mắt Trình Kiêu đột nhiên nhìn về phía di động của Tống Hoa An trên bàn.
Anh giơ một ngón tay ra, một luồng linh khí xuất hiện làm chiếc điện thoại vỡ thành mảnh vụn.
Tống Hoa An biến sắc, trầm giọng nói: “Cậu rất cẩn thận.”
Trình Kiêu mặt không chút thay đổi: “Không phải tôi cẩn thận, mà là tôi không muốn người khác nghe thấy.”