Chương 1408

Chương 1408

Với năm tên võ giả này, có lẽ quân đội bình thường có thể dễ dàng gϊếŧ chết bọn họ, nhưng muốn bắt sống bọn họ, căn bản không thể nào.

Cho nên, chắc chắn nhà họ Đặng có võ giả mạnh mẽ hơn.

“Tôi không có hứng biết bọn họ là ai, nếu như anh không ra, vậy tôi đi vào tìm anh.” Trình Kiêu mặt không biểu cảm, nói xong đi về phía trước hai bước.

“Đợi đã!”

“Trình đại sư, chẳng lẽ anh không tò mò thân phận của bọn họ sao?”

“Mấy người kia đều là người của chính phủ Á tộc đó!”

“Nghe nói còn là người của đội chiến đấu đặc biệt gì đó. Bọn họ muốn đến thăm dò thực lực của nhà họ Đặng tôi, bị người của tôi bắt được.”

“Anh không tò mò tôi sẽ xử lý bọn họ như thế nào sao?”

Giọng điệu của Đặng Gia Luân tràn đầy nghiền ngắm, giống như một người chơi cờ đã nắm chắc thắng lợi trong tay.

Trình Kiêu không trả lời, nhà họ Đặng đã dám nuôi tư quân, vật tất nhiên không coi chính phủ Á tộc ra gì. Bắt thành viên đội chiến đấu đặc biệt của chính phủ Á tộc cũng chẳng có gì lạ.

“Những người này không liên quan gì đến tôi. Nếu anh không ra, vậy tôi đi vào tìm anh.”

Nói xong, Trình Kiêu tiếp tục tiến lên, dường như đã hơi sốt ruột.

“Hừ, nếu anh đã vội vã đi chịu chết, vậy tôi cho anh được như ý!”

Giọng nói của Đặng Gia Luân mang theo tức giận, rõ ràng tức vì Trình Kiêu phá vỡ tiết tấu của anh ta.

“Đi ra hết đi!”

Đặng Gia Luân vừa dứt lời thì rào rào rào, một đội thanh niên súng ống đầy đủ từ trong những phòng ốc xung quanh tuôn ra.

Bọn họ đều mặc âu phục màu đen, sắc mặt đờ đẫn, giống như một đội dũng sĩ trải qua nhiều trận chiến, căn bản không giống như lính mới vừa thành lập.

Đám người này khoảng chừng năm trăm, tạo thành vòng tròn vây Trình Kiêu vào giữa, họng súng đen ngòm nhắm thẳng vào.

Trình Kiêu.

Chỉ cần Đặng Gia Luân ra lệnh một tiếng, bọn họ sẽ lập tức tiến hành tấn công hỏa lực toàn diện vào quảng trường.

“Trình đại sư, nghe nói anh rất giỏi đánh nhau, để tôi nhìn xem rốt cuộc anh giỏi đánh cỡ nào?” Tiếng nói đắc ý của Đặng Gia Luân vang lên trên quảng trường “Như anh mong muốn!” Trình Kiêu mặt không cảm xúc, thản nhiên đáp lại một tiếng, bước ra một bước, người đã biến mất không thấy.

Cạch cạch cạch..

Tiếng súng vang lên loạn xạ, căn bản không dính nổi vào góc áo của Trình Kiêu.

Ngay sau đó, vậy mà bóng dáng của Trình Kiêu lại xuất hiện bên trong trận doanh của tư quân nhà họ Đặng.

“Tốc độ nhanh quá!” Trong loa phóng thanh truyền đến tiếng nói kinh ngạc của Đặng Gia Luân.

Đối với cao thủ giống như Trình Kiêu, những tư quân bình thường này căn bản không tạo ra được bất kỳ uy hϊếp nào.

Cho dù là võ giả cảnh giới Tiên Thiên Đỉnh Phong bị bắt kia cũng sẽ không coi những tư quân này ra gì.