Chương 1385
Ban đầu Trần Thần cực kì xem thường đàn ông, nhưng kể từ đó cô ta đã bị chinh phục trước sự cao ngạo lạnh lùng của Trình Kiêu.
Trần Thần là người rất thẳng thản, nên cô ta lập tức tỏ tình Trình Kiêu và tấn công dồn dập.
Chỉ tiếc Trình Kiêu đã đánh bại cô ta chỉ băng một câu nói.
“Tôi không thích phụ nữ có tính như đàn ông.”
Kể từ đó, cô ta thành người thế này đây, đó là cứ mỗi lần Trần Thần xuất hiện trước mặt Trình Kiêu, cô ta đều ra vẻ mình là một cô gái yểu điệu.
Y Linh sững sờ nhìn Trần Thần, sắc mặt không thể tin nổi: “Không thể nào, sao Trần Thần lại thành ra thế này?”
“Trời ạ, tôi không nhìn nhầm chứ?”
Trương Tư Tổ cũng sửng sốt: “Ông trời ạ, đây là tin giật gân đấy!
Trần Thần mà cũng biết nũng nịu cơ đấy! Nếu tin tức này được đưa ra, ngày mai chắc chắn nó sẽ được các công ty truyền thông đưa lên đầu bảng tin.”
Đám người Lâm Hiểu Lộ và Vũ Thi Hàm cũng rất sửng sốt.
“Chị Trần… Trần Thần!” Trước mặt Trần Thần, Lâm Hiểu Lộ rất khiêm nhường, cô ta chào Trần Thần với thân phận là đàn em chào đàn chị.
Vũ Thị Hàm vội vàng cúi đầu chứ chẳng dám ngẩng lên, nhưng trong lòng thì đang hò hét: “Trời ơi là Trần Thần kìa, ban nãy chị ấy làm nũng với cái tên Trình Kiêu học ở Viện điện ảnh và truyền hình đấy!”
Khi nói chuyện với người khác, Trần Thần lấy lại thái độ bình thường, cô ta liếc Lâm Hiểu Lộ băng ánh mắt lạnh lùng kiêu căng rồi lạnh lùng nói: “Ngài Trình đây là bạn tôi, bạn của ngài Trình cũng là bạn của tôi. Nếu cô gái ấy muốn tiến quân vào showbiz, chỉ cần ngài Trình nói một câu thôi, tôi sẽ cung cấp những tài nguyên tốt nhất cho cô ấy.”
“Ngài Trình nói đúng, cô không xứng để bạn của ngài ấy làm quen hay nhờ vả”
Lâm Hiểu Lộ đỏ mặt nhưng cũng không dám phản bác.
Với vị thế trong showbiz của Trần Thần, nếu cô ta bằng lòng giúp Y Linh tiến vào showbiz, khi đó đúng là Y Linh chẳng cần làm quen hay nhờ vả gì cô ta cả.
Nếu Trần Thần muốn cấm sóng cô ta, sau này Lâm Hiểu Lộ khó mà tiếp tục lăn lộn trong showbiz.
Vũ Thi Hàm ở bên cạnh sợ hãi cúi đầu xuống, cô ta trốn sau lưng Lâm Hiểu Lộ vì sợ Trần Thần nhìn thấy mình.
Có nằm mơ thì họ cũng không mơ thấy Trình Kiêu và Trần Thần là bạn, hơn nữa, từ thái độ của Trần Thần thì mọi người có thể đoán được rằng, hình như cô ta có tình cảm với Trình Kiêu.
Bây giờ, sắc mặt những người ở xung quanh giễu cợt Trình Kiêu ban nấy đều rất ngạc nhiên.
“Cậu ta quen Trần Thần, chắc trách dám nói chuyện hống hách thế!”
Mấy siêu sao lão làng như Lý Minh và Châu Tiết Luân thì ngộ ra: “Thì ra Trần Thần là chỗ dựa của cậu ta, chẳng trách chỉ một sinh viên nhỏ bé mà dám tức giận với Lâm Hiểu Lộ”
Trên hàng khách quý, đoàn người Thành Đạt cũng thấy hơi ngạc nhiên: “Thì ra cậu ta có chỗ dựa, hèn gì ăn nói ngông cuồng thế kia”
Cuối cùng Đặng Gia Luân ngồi ở hàng ghế đầu tiên thờ ơ lạnh nhạt nấy giờ cũng chịu đứng dậy, sau đó lạnh lùng đi về phía Trần Thần.
Người còn chưa tới nhưng giọng đã vang lên rồi “Trần Thần, cô học thói ỷ mạnh hϊếp yếu từ khi nào thế?”
Nói rồi Đặng Gia Luân đi tới và đứng bên cạnh đám người Lâm Hiểu Lộ.
“Đặng Gia Luân?” Trần Thần nheo mắt cười lạnh nói: “Tôi ỷ mạnh hϊếp yếu bao giờ?”