Cả hàng người thong dong đi vào Thiên Hương Các, vừa vào cửa liền thấy Vũ thiếu gia với bộ dạng mặt mày tươi cười đon đả nhìn mấy người phía Đinh Dũng. Quỳnh Hi cũng cau mày không biết cô ta đang nghĩ gì.
“Trương đại thiếu gia, anh, anh đến rồi…”, Vũ thiếu gia nhìn Đinh Dũng và Trương Bồi Sơn với vẻ gượng gạo. Hắn nói với vẻ ton hót nịnh bợ.
“Ừ, vừa rồi cậu còn theo Viên Thiếu Khang, trông uy phong lắm cơ mà”, Trương Bồi Sơn lên giọng, nhìn Vũ thiếu gia với bộ dạng từ trên cao nhìn xuống. Sau đó hắn quay lại nhìn Đinh Dũng rồi lên tiếng: “Còn không mau xin lỗi anh Đinh”.
“Anh, anh Đinh, trước đó là do em có mắt không biết núi Thái Sơn. Anh đại nhân đại lượng tha cho em nhá”, Vũ thiếu gia mặt mày tái nhớt. Hắn biết người hắn đang đắc tội chính là Đinh Dũng, vả lại thấy mối quan hệ của Trương Bồi Sơn và Đinh Dũng, hắn liền hiểu rằng lần này mình đá phải sắt rồi. Đinh Dũng không phải người mà hắn có thể đυ.ng tới.
“Trương đại thiếu gia, cậu tới rồi”, đương lúc này, Quỳnh Hi liền nghe thấy giọng Vũ thiếu gia, cô ta vội vàng cúi khom người với Trương Bồi Sơn. Chuyện vừa rồi của Vũ thiếu gia đủ cho cô ta biết rằng lần này Thiên Hương Các đắc tội với nhân vật lớn, cô ta phải nghĩ cách làm êm xuôi mọi chuyện. Nghĩ rồi cô ta hít vào một hơi thật sâu, nói: “Trương đại thiếu gia, để bày tỏ lòng xin lỗi, hôm nay mọi chi phí cậu chi tiêu ở Thiên Hương Các đều được miễn phí ạ”.
“Người mà con trai cô đắc tội không phải tôi, mà là đại ca của tôi”, Trương Bồi Sơn nhướng mày nhìn sang bên Đinh Dũng.
“Vũ thiếu gia không phải con trai tôi. Tôi chỉ là một quản lý ở đây thôi”, nghe Trương Bồi Sơn nói vậy, mặt Quỳnh Hi đỏ gay lên. Cô ta cúi đầu, hạ giọng sau đó nhìn sang Đinh Dũng. Khi nhìn thấy Đinh Dũng, cô ta hơi sững sờ và vô thức hỏi: “Cậu Đinh?”
“Đúng là tôi, quản lý Quỳnh Hi, hy vọng cô vẫn khoẻ”, Đinh Dũng gật đầu và cười nói.
“Không ngờ người mà Vũ thiếu gia đắc tội lại là cậu Đinh”, Quỳnh Hi bặm môi, cô ta đương nhiên biết rõ trước đó Đinh Dũng và Trương Bồi Sơn xảy ra mâu thuẫn. Hiện giờ Trương Bồi Sơn lại bày ra bộ dạng khép nép như vậy, rõ ràng là Trương Bồi Sơn làm em cho nên thân phận của Đinh Dũng chắc chắn không hề tầm thường.
Đinh Dũng lắc đầu không nói gì, chỉ nhếch miệng cười và nhìn Quỳnh Hi một cách điềm đạm.
“Không có gì, chỉ là tôi không ngờ quản lý Quỳnh Hi lại là em gái của nữ chủ nhân Thiên Hương Các này”, Đinh Dũng nhìn Quỳnh Hi rồi gại gại mũi, cười nói: “Được rồi, sắp xếp cho tôi một phòng VIP”.
“Vâng, xin mời đi lối này”, Quỳnh Hi thở phào rồi dẫn mọi người đi.
Sau khi Trương Bồi Sơn dẫn mọi người vào phòng VIP thì tìm cớ chuồn thẳng. Không phải hắn không muốn dùng bữa tối cùng với Đinh Dũng mà thực sự hắn không dám ở lại thêm, vả lại tên Viên Thiếu Khang kia vẫn còn ở bên ngoài, hắn phải đi xử lý việc này.
Theo như Đinh Dũng dặn dò, cho dù Viên Thiếu Khang có làm gì cũng không được thoả hiệp. Lấy tính mạng của Viên Thiếu Khang để uy hϊếp, đổi lấy địa bàn ở phía trường đại học. Quả nhiên chiêu này đã tóm được đằng chuôi của Viên Thiên Hàng ép ông ta tới mức không thể không lùi bước.
Đương nhiên, chuyện này để sau hãy bàn.
Sau khi mấy người phía Đinh Dũng ra khỏi Thiên Hương Các đã là tối muộn. Đinh Dũng và Hàn Phương Nhiên tiễn Dương Phàm về rồi mới đưa Đinh Tuyết về nhà.
“Cái đó, Đinh Dũng…anh nhường phòng cho Tiểu Tuyết đi”, Hàn Phương Nhiên nhìn Đinh Dũng, mặt mày đỏ lựng lên. Tối nay xảy ra biết bao chuyện bất ngờ khiến cô có thêm nhận thức mới về Đinh Dũng.
Vì trong nhà chỉ có ba phòng, ngoài phòng ngủ của bố mẹ cô ra thì Hàn Phương Nhiên và Đinh Dũng mỗi người một phòng. Bây giờ Đinh Tuyết đến, bảo cô và Đinh Tuyết ngủ chung phòng thì rõ ràng không hợp lý cho lắm nên Hàn Phương Nhiên đành đề nghị Đinh Dũng nhường phòng cho Đinh Tuyết.