Lúc này, người trong sòng bạc đều bàn tán về Lâm Dương.
Theo bọn họ, Lâm Dương này căn bản không biết đánh bài.
“Thưa anh, tôi thấy anh đừng nên chơi thì hơn, có lẽ chúng ta nên trở lại chơi sau!” Lily thấy sắc mặt Lâm Dương không được tốt, lúc này cẩn thận nói.
“W sao tôi thua nhanh như vậy chứ?
Không thể nào như vậy được!” Vẻ mặt Lâm Dương âm trầm, đột nhiên nghiêng đầu trừng Lily, quát: “Có phải là sòng bạc các cô chơi bẩn hay không? Mới khiến tôi thua nhiều như thế?”
Những lời này vang lên, vẻ mặt Lily lập †ức suy SỤP.
“Thưa anh, anh nói những lời như vậy, thật sự khiến người ta vô cùng khó xử!”
Trong văn phòng, Công Tôn Đại Hoàng đang bắt chéo hai chân ngồi hút xì gà.
“Mỹ Hạnh, mọi chuyện đã làm xong chưa?” Công Tôn Đại Hoàng lạnh nhạt hỏi.
“Đã gần xong cả rồi! Đã sắp xếp chỗ cho ngài ở tạm, phụ nữ, đầu bếp, giúp việc đều đã ở chỗ ngài! Mọi thứ ngài cần đều đã sắp xếp thỏa đáng, ngài Đại Hoàng, lát nữa tôi sẽ phái người đưa ông qua đó, ở nơi đó, bác sĩ Lâm tuyệt đối không tìm được ông!” Võ Mỹ Hạnh nhỏ giọng nói.
“Trước mắt có người nào biết nơi đó?”
“Ngoại trừ tôi, người nào cũng không biết, đầu bếp, giúp việc qua đó đều bị che mắt, mà những người đưa bọn họ qua đó, bây giờ đều đã tự động nhốt ở đó, không có ai chạy ra.”
“Nói như vậy, bây giờ cô là uy hϊếp duy nhất của tôi sao?” Công Tôn Đại Hoàng híp mắt hỏi.
Võ Mỹ Hạnh ngẩn ra, vội vàng quỳ xuống đất, kích động nói: “Ngài Đại Hoàng, Võ Mỹ Hạnh là người không có khả năng phản bội ông được! Chuyện này hẳn là ông biết! Cho dù thế nào, tôi đều không nói hành tung của ngài ral”
“Yên tâm đi, Mỹ Hạnh, sự trung thành của cô sao tôi có thể không biết? Thủ đoạn của bác sĩ Lâm rất lợi hại, vì nhằm an toàn, tôi cảm thấy cô vẫn nên ở chỗ đó với tôi một thời gian đi! Thế nào?” Công Tôn Đại Hoàng cười nói.
Võ Mỹ Hạnh run lên, chần chừ một lát, im lặng gật đầu: “Dạ, thưa ngài…”
“Bên bác sĩ Lâm có tin gì không?”
“Cơ sở ngầm báo lại, anh ta ra khỏi sân bay thì lên xe của người nhà họ Khánh, nhưng trên đường đi người nhà họ Khánh đổi mấy chiếc xe, rốt cuộc là bác sĩ Lâm lên xe nào, không thể biết được, nhưng có một chuyện có thể chắc chẳn, hẳn là bác sĩ Lâm đã tiến vào trong nội thành rồi.
“Đúng là âm hồn không tiêu tan! Nhưng mà nếu nói như thế, các người đã mất dấu bác sĩ Lâm rồi?”