Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Chàng Rể Quyền Thế

Chương 99

« Chương TrướcChương Tiếp »
Không ít cô gái đã mắt tròn mắt dẹt, nhưng đến khi nhìn thấy người ngồi trên ghế lái phụ đi xuống lại là một người đàn ông nghèo, còn tài xế lại là một người phụ nữ ăn mặc sεメy thì không ít người đều choáng váng.

“Đây là… ăn bám ư?”

“Nhìn thằng nhóc này khôi ngô tuấn tú, không ngờ lại là một kẻ bám váy con gái người ta!”

Sau một lúc ngẩn ra thì đám người này không khỏi xì xào bàn tán.

“Tôi còn tưởng là ai, hóa ra là thằng ở rể!” Đúng lúc này, bên cạnh truyền đến một giọng nói lạnh lùng.

Theo phản xạ Bùi Nguyên Minh nhìn sang, sau đó vẻ mặt viết đây hai chữ “Cạn lời”. Anh nghĩ: “Có cần phải trùng hợp như vậy không trời?”

Triệu Lan Hương!

Không ngờ anh lại gặp phải người phụ nữ này, chỉ có thể nói là oan gia ngõ hẹp! Còn ở sau lưng cô ta là Giang Văn Huy với hai tay đang đút trong túi, vẻ mặt tràn đầy sự giều cợt.

Nhưng nếu để ý kỹ, chúng ta sẽ thấy anh ta đang hơi ghen tị khi nhìn anh ta nhìn về phía Hạ Vân, người đang đứng cạnh Bùi Nguyên Minh, và chiếc Ferrari 488.

Giờ phút này, Giang Văn Huy thật sự có chút không nói nên lời. Anh †a chẳng hiểu cái thắng ở rể này là sao nữa? Vợ là nữ thần, bây giờ lại bước xuống từ trên xe của một người đẹp khác, chẳng lẽ ăn bám cũng là một công việc sao?

Bùi Nguyên Minh liếc hai người này một cái, lười để ý tới bọn họ, chuẩn bị xoay người đi.

Nhưng lúc này, Triệu Lan Hương lại không hề có ý định cho anh đi, cười khẩy một tiếng, nói: “Giỏi lắm Bùi Nguyên Minh, mới chỉ mấy tiếng không gặp mà anh đã ngồi trên một chiếc Ferrari rồi!”

Nói xong, cô ta nhìn Hạ Vân một cái thì hơi kinh ngạc, hiển nhiên là không ngờ Hạ Vân lại xinh đẹp như vậy, hơn nữa còn rất có khí chất.

Nhưng mà cô ta cũng không khách sáo, mà tiếp tục nói: “Cô gái, cỗ đừng để thẳng oắt con vô dụng này lửa mình, nó là đàn ông đã có vợ, hơn nữa còn ở rế đấy! Ăn bám ghê lắm!”

Giang Văn Huy đứng phía sau cô ta cách đó không xa, lúc này anh ta cũng đi lên phía trước, cười nói: “Cô gái này nhìn trông lạ mặt quá, chắc là mới tới thành phố Hải Dương của chúng tôi nhỉ.

Cô gái, không biết nên xưng hô thế nào? Thành phố Hải Dương chúng tôi có một số người không làm việc đàng hoàng nên cô nhất định phải cẩn thận, tuyệt đối không nên dính vào, rất buồn nôn.

Nếu như cô cần thì tôi có thể dẫn cô đi dạo trung tâm mua sắm này! Tôi là quản lí của nhà hàng miền Bắc, tôi rất quen thuộc chỗ này”

Hiến nhiên, Giang Văn Huy có hứng thú rất lớn đối với Hạ Vân! Một người phụ nữ vừa xinh đẹp lại vừa lái Ferrari thế này, vừa nhìn đã biết thân phận và địa vị của cô gái này không hề đơn giản.

Nếu như anh ta có thế cua được chẳng phải là vừa ôm được người đẹp vừa có cả một đống tiền bạc sao? Vốn dĩ Bùi Nguyên Minh không muốn nói chuyện với hai người này nhưng họ quá phiên phức.

Giờ phút này, anh không khói liếc nhìn Giang Văn Huy một cái, nói: “Họ Giang kia! Anh chí là một phục vụ thôi, có thể đừng làm màu nữa được không? Người của tôi và anh có liên quan gì đến nhau sao?”

Sắc mặt Giang Văn Huy trâm xuống, anh ta không nghĩ rằng Bùi Nguyên Minh lại dám nói như vậy! Anh ta lạnh lùng nói: “Bùi Nguyên Minh, anh là cũng chỉ là một đứa ở rế mà thôi, còn ra vẻ với tôi làm gì?

Anh tưởng ăn bám là một chuyện đáng tự hào thật đấy à? Chỉ cần cô gái xinh đẹp này nhìn thấu bộ mặt thật của anh, tôi cam đoan anh không có cả cơm mềm đế mà ăn đâu!”

Vừa nói, Giang Văn Huy vừa đưa mắt nhìn Hạ Vân, đặc biệt nhấn mạnh khi nói đến hai chữ “ăn bám”.

Lúc này, Giang Văn Huy đã nhận định người tên Bùi Nguyên Minh này là một kẻ ăn bám, vì rất rõ ràng chiếc Ferrari này là của Hạ Vân! Còn quan hệ giữa Hạ Vân và Bùi Nguyên Minh, anh ta cũng không cần suy nghĩ nữa.

Giang Văn Huy thấy Bùi Nguyên Minh cười khấy thì tiếp tục nói: “Bùi Nguyên Minh, anh rất giỏi đấy! Ăn chùa ở nhà họ Trịnh người ta ba năm, bằng lòng làm vua ăn bám đã đành, đảng này còn cặp kè với phụ nữ giàu có! Cái hạng người như anh thật sự đã làm mất hết mặt mũi đàn ông rồi!”

Lúc này xung quanh đã không ít người kéo đến xem trò hay! Việc Bùi Nguyên Minh “cặp kè” được với một người đẹp thơm ngon có xe sang vốn đã làm cho người khác ghen ty giờ họ nghe thấy những lời của Giang Văn Huy, không ít người lại mồm năm miệng miệng mười.

“Ha ha ha, tôi còn tưởng là chủ tịch của công ty nào, không ngờ lại là một đứa ở rế, thảo nào ăn mặc lôi thôi như vậy! Tôi còn tưởng ai cố gảng kín tiếng như vậy đâu! Tôi nhổ vào!”

“Thật sự là không biết xấu hổ không ai sánh bắng, một người đàn ông mà sống đến đến mức này cũng coi là cừ đấy!”

“Các cô đừng nói nữa, ở nhà thì ăn bám, ra ngoài thì cặp kè với phụ nữ giàu có, đây không phải điều mà người bình thường có thế làm được đâu. Cái này được gọi là thằng ăn bám, còn rõ ràng phải là vua ăn bám!”

Hết người này bàn tán đến người kia bàn tán, việc này khiến cho sắc mặt Bùi Nguyên Minh cảng ngày cảng khó coi. Cải tên Giang Văn Huy bị điên hay sao vậy, mình và anh ta có quen biết gì đâu, không đâu lại mỉa mai mình như vậy là có ý gì?

Mà giờ phút này, Hạ Vân cũng vô cùng tức giận, trên gương mặt xinh đẹp ấy tràn đầy sự lạnh lùng.
« Chương TrướcChương Tiếp »