Chương 73

Người trợ lý này suýt nữa nuốt nước bọt khi nhìn thấy dáng vẻ độc nhất vô nhị của Trịnh Tuyết Dương. Ông chủ của anh ta đúng là số đỏ, không biết lát nữa ông chủ thưởng thức người đẹp này thì mình có thể đứng cạnh nhìn không?

Nghĩ đến đây, ánh mắt anh ta trở nên háo sắc. Nhưng anh ta vẫn nhớ tới nhiệm vụ của mình, lúc này mới cười nhẹ: “Là như thế này, căn phòng này vốn là do tổng giám đốc Tiến đặt, nhưng nếu như cô đã muốn ở đây dùng bữa, thì cứ việc tiếp tục. Nhưng mà tổng giám đốc của chúng tôi luôn muốn mời cô uống một ly, không biết cô có đồng ý không?”

Vừa nói, anh ta vừa xoay người sang một bên, đề tổng giám đốc Tiến ở phía sau bước ra.

“Mấy người đặt trước rồi?” Trịnh Tuyết Dương hơi sửng sốt một chút, mắt nhìn theo người phục vụ, liền thấy ở cửa phòng, đứng trước mặt Giang Văn Huy, một người đàn ông chừng hai mươi tuổi, tóc vuốt keo, khẽ gật đầu với cô.

Trẻ trung, ưa nhìn, có lẽ có chút giàu có, tuy rằng cách ăn mặc hơi xuề xoà, nhưng ba chữ tàn bạo, phát đạt, địa vị vẫn ẩn ẩn hiện trên trán.

Lúc này, tổng giám đốc Tiến đang xoay xoay chìa khóa xe BMW trong tay, phong độ ngời ngời nhìn Trịnh Tuyết Dương, mang theo ánh mắt đầy khát vọng.

Theo kinh nghiệm của anh ta, chỉ cần để lộ chìa khóa xe BMW của mình ra ngoài, rất ít phụ nữ sẽ từ chối anh ta.

Chỉ tiếc là Trịnh Tuyết Dương sở hữu một chiếc Porsche, đối với BMW cô không có cảm giác gì cả. Mặc dù nhà họ Trịnh chỉ là một gia đình trung lưu, nhưng những loại xe như BMW, Audi, Mercedes thì cũng có tám đến mười chiếc.

Nhưng gia đình cô dạy dỗ rất tối, mặc dù cảm thấy có chút không thể giải

thích được, cô vẫn cười nói: “Xin lỗi, nếu anh đã đặt phòng này trước, vậy thì chúng tôi sẽ dùng bừa thật nhanh. Phiền anh giúp tôi gửi lời cảm ơn đến tổng giám đốc Tiến, việc mời uống một ly thì không được rồi, tôi đã có chồng.” “Cái này…” Người trợ lý cười cười liếc nhìn Bùi Nguyên Minh mặc đồ bình thường ở bên cạnh, không thèm để ý tới, sau đó nhìn Trịnh Tuyết Dương đầy ẩn ý nói: “Thưa cô, tổng giám đốc Tiến hiếm khi đối xử với một người phụ nữ như thế này. Tôi hy vọng cô có thể nhìn ra điều này và chấp nhận lòng tốt của tổng giám đốc Tiến.

“Nên biết rằng tổng giám đốc Tiến của chúng tôi còn trẻ, đẹp trai, lại giàu có, không biết có bao nhiêu phụ nữ muốn cùng uống một ly với anh ta đâu…”

“Hiếm khi anh ấy chịu mở lời trước, mời cô uống một ly, không phải cô nên cảm thấy vinh hạnh sao? Tôi không hiểu vì sao cô lại từ chối?”

Lúc này, nhìn vẻ mặt của người trợ lý rõ ràng là đang không thể hiểu nổi Trịnh Tuyết Dương.

Không còn nghi ngờ gì nữa, bọn họ thường xuyên làm những việc như vậy, tỷ lệ thành công là tuyệt đối, cho nên bọn họ không nghĩ rằng sẽ có người từ chối. Thậm chí trong suy nghĩ của họ, người từ chối cái gọi là “ý tốt” của bọn họ đều là những người không thức thời.

“Tôi không biết anh ta.” Trịnh Tuyết Dương cau mày, giọng nói có chút lạnh lùng: “Xin đừng quấy rầy chúng tôi.”

Thấy vẻ mặt Trịnh Tuyết Dương đầy ghét bỏ, người trợ lý có chút phiền não, nói: “Thưa cô, tôi là đang nghĩ cho cô. Tổng giám đốc Tiến của chúng tôi là một người cực kì xuất sắc, cho cô một cơ hội để được gần gũi với anh ấy, cô nên trân trọng, nên cảm thấy vinh dự mới đúng!”

Người trợ lý cảm thấy thái độ này của Trịnh Tuyết Dương là đang giả vờ làm cao, có rất nhiều phụ nữ như thế này, trong lòng đã thích muốn chết, nhưng vẫn phải giả vờ từ chối, dè dặt nhưng cuối cùng không phải vẫn thuận theo họ cả sao…

Anh ta không tin còn có con ruồi nào không biết ăn mật, còn có người phụ nữ nào không muốn trèo cao!

“Tổng giám đốc Tiến so với chồng cô tốt hơn gấp trăm nghìn lần. Nhìn chồng cô đi, quần áo mặc trên người đã đủ 35 nghìn chưa? Từ nãy đến giờ cũng không dám nói câu nào, người chồng như vậy tới đây để làm gì chứ? Nếu tôi là phụ nữ, nhất định sẽ trân trọng tổng giám đốc Tiến. Vì lỡ như chọn sai thì sẽ hối hận cả đời, có lẽ lần này chính là cơ hội đổi đời của tôi! ”

Trịnh Tuyết Dương nhíu mày, lạnh lùng nói: “Cút!”

Thư ký từ trên cao nhìn xuống Trịnh Tuyết Dương, cười nói: “Cô gái, vừa vừa được rồi, còn giả vờ thì không còn thú vị nữa đâu!” “Cút ngay! Còn không cút tôi sẽ gọi cảnh sát!” Trịnh Tuyết Dương nhấc điện thoại lên và nhấn phím quay số.

“Ha, thú vị đấy…”

Đúng lúc này, Tổng giám đốc Tiến, người luôn đứng ở ngoài cửa phòng quan sát nãy giờ chủ động bước tới với chiếc chìa khóa BMW trong tay.

Tuy rằng phong cách ăn mặc hơi xuề xoà, nhưng anh ta vẫn có chút kiêu ngạo, trên mặt lộ rõ vẻ quyết tâm chiến thắng.