Bùi Nguyên Minh nghĩ nghĩ, nói: “Giúp tôi để ý nơi đó, nếu có người muốn ra tay, thì nói trước cho tôi biết một tiếng.”
Ngô Kim Hổ trầm giọng nói: “Cậu chủ Minh cứ yên tâm, việc nhỏ này không thành vấn đề…”
Ngô Kim Hồ rời đi không lâu sau, di động của Bùi Nguyên Minh đột nhiên vang lên.
“Bùi Nguyên Minh, anh đang ở đâu?” bên kia điện thoại, truyền đến giọng của Trịnh Tuyết Dương.
Bùi Nguyên Minh nhìn tư liệu trong tay, nói: “Anh chuẩn bị tan làm đây.” “Vậy… Anh cùng em đi dạo phố một chút đi.” Dường như chần chờ một chút, Trịnh Tuyết Dương mới mở miệng nói.
Văn kiện trong tay Bùi Nguyên Minh “Lạch cạch” một tiếng rơi trên bàn, có chút khó tin, kết hôn ba năm, đây là lần đầu tiên Trịnh Tuyết Dương hẹn mình đi dạo phố. Lúc trước đừng nói là đi dạo phố, đi bên cạnh mình cô ấy cũng cảm thấy mất mặt!
“Được!” Bùi Nguyên Minh không cự tuyệt, dù sao việc nào cần bàn giao cũng bàn giao rồi, ở công ty cũng không có chuyện gì to tát cả.
Hơn mười phút sau, Bùi Nguyên Minh đi con xe điện tới đường dành riêng cho người đi bộ, không có cách nào. thời gian gấp quá, anh đúng là không rảnh trở về thay Porsche.
Con đường này là nơi phồn hoa nhất của thành phố Nam Hải, xung quanh bốn phía đều là trung tâm thương mại lớn, trên phố người đi qua đi lại rất nhiều.
Bùi Nguyên Minh đỗ được xe máy điện, rất nhanh cũng nhìn thấy Trịnh Tuyết Dương. Ở giữa lòng người tấp nập, cô ấy bắt mắt vô cùng, liếc mắt một cái là có thể nhận ra rồi.
Trịnh Tuyết Dương cũng nhìn thấy xe máy điện của Bùi Nguyên Minh, cô đi về hướng Bùi Nguyên Minh vẫy tay.
Một chiếc áo sơ mi màu trắng đơn giản, thêm một chiếc váy trắng dài và một chiếc giày cao gót ngẫu hứng, đem dáng người hoàn mỹ của Trịnh Tuyết Dương lộ ra, càng khiến cho không ít con trai ở xung quanh không kìm lòng mà quay đầu.
Nếu có một người vợ như vậy, không biết sẽ có bao nhiêu người đàn ông khác dù đang nằm mơ cũng bị cười cho tỉnh.
Ngoài Trịnh Tuyết Dương, bên cạnh cô còn có một mỹ nhân là Triệu Lan Hương, dáng người cô vốn vô cùng nóng bỏng, bây giờ lại mặc váy ngắn khiến người ta nhìn chảy nước miếng.
Lúc này, hai mỹ nhân đang đứng cánh nhau, mỗi người đều có một vẻ đẹp riêng khiến ai đi qua cũng muốn quay đầu lại.
Nhìn thấy Nguyên Minh đi tới, Triệu Lan Hương khẽ nhíu mày, có chút xấu hổ, đây là lần đầu tiên cô gặp lại Nguyên Minh sau sự việc mười bảy tỷ, mặt cô đỏ bừng khi nhớ tới việc hai người cá cược lúc trước.
Nguyên Minh giống như không nhìn thấy cô mà đi tới trước mặt Trịnh Tuyết Dương, cười nói: “Bà xã, anh tới rồi!”
Điều này khiến Triệu Lan Hương rất không vui, không phải bà đây cũng là người rất xinh đẹp sao? Ai nhìn thấy bộ dáng này, ánh mắt như vậy mà không chảy nước miếng? Nguyên Minh nhà anh cũng có thể chịu đựng được, không liếc mắt nhìn bà đây một cái. Tin bà đây tát chết anh không!
Hôm nay tâm tình của Trịnh Tuyết Dương có vẻ rất tốt, khi Nguyên Minh gọi là bà xã cô cũng không phủ nhận mà đưa chiếc túi trong tay cho anh rồi nói: “Hôm nay anh có trách nhiệm xách túi cho bọn em.”
“Muốn còn không được!” Nguyên Minh cười rất tươi sau đó mới nhìn Triệu Lan Hương một cái, nói: “Con ngoan, có cần ba ba giúp xách túi không?
“Anh…” Triệu Lan Hương tức muốn chết, cô hung hăng nhìn Nguyên Minh, “Nguyên Minh, đừng tưởng rằng anh có thể vay mười bảy tỷ là giỏi. Khi nào anh có thể kiếm được nhiều tiền như vậy đến lên mặt với tôi vẫn chưa muộn”
Nguyên Minh cười nói: “Xem ra cô dám chơi không dám chịu.”
“Anh!” Triệu Lan Hương tức giận, nhưng vẫn ném cái túi trong tay cho Nguyên Minh.
Nguyên Minh cũng không để ý, chỉ cần là Trịnh Tuyết Dương vui vẻ là được, những việc khác không quan trọng.
Nguyên Minh đi ở phía sau xách túi, Trịnh Tuyết Dương và Triệu Lan
Hương ở phía trước đang trò chuyện với nhau.
Nguyên Minh vừa nghe liền hiểu, điều kiện mà Công ty Đầu tư Bùi thị đưa ra quá khắc nghiệt, Trịnh Tuyết Dương đoán chừng nhà họ Trịnh sẽ không đồng ý điều kiện này, hiện tại cô rất đau đầu, ngày mai muốn đích thân đi gặp tổng giám đốc xem có được không.
Nói đến chuyện kinh doanh, Triệu Lan Hương không có mấy hứng thú, nhưng khi nói về tổng giám đốc mới của Công ty Đầu tư Bùi thị, Triệu Lan Hương lộ vẻ hào hứng: “Tuyết Dương, em đã thấy tổng giám đốc mới của Công ty Đầu tư Bùi thị chưa?”
“Chưa.” Trịnh Tuyết Dương lắc đầu.
“Ai, đáng tiếc quá. Nghe nói tân tổng giám đốc không chỉ trẻ, giàu mà còn có cơ bụng tám múi. Anh ấy đẹp trai đến mức khiến người ta phát điên, hay là mai chị đi với em nhé? Nếu lấy được Zalo của anh ấy thì tốt rồi, em nói chị cơ hội làm vợ tổng giám đốc hay không?” Triệu Lan Hương sắp giống như Trư Bát Giới, sắp chảy nước miếng đến nơi rồi.
Nguyên Minh ở phía sau không nói nên lời, anh còn tưởng rằng Triệu Lan Hương kiêu ngạo lạnh lùng, chướng mắt cái kiểu chuẩn mực này, nhưng bây giờ nhìn không khác mấy cô gái bình thường là mấy, thích đàn ông cao ráo, giàu có, đẹp trai.