Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Chàng Rể Quyền Thế

Chương 3854: Thân phận hiện tại của Bùi Nguyên Minh

« Chương TrướcChương Tiếp »
"Nếu là trước đây, tôi sẽ ngây thơ nghĩ rằng với 50 triệu cộng thêm quan hệ của mình! Cho dù không làm Đại vương phân loại rác rưởi, Đông Sơn tái khởi cũng không có gì khó khăn."

"Cho dù không có cách nào trở thành người cấp cao thượng lưu, nhưng ít nhất cũng có thể trở thành người thượng đẳng!"

" Chỉ tiếc, hiện thực quá mức tàn khốc, rất nhiều người ước gì tôi chết hoàn toàn."

" Bọn hắn sẽ không cho tôi cơ hội lật kèo."

"Đối với những người này, bọn hắn muốn thêm một đối tượng chà đạp, cũng sợ tôi thật sự là Đông Sơn tái khởi, tìm bọn hắn trả thù..."

"Kể từ khi doanh nghiệp phân loại rác của tôi, bị chính quyền Kim Lăng đóng băng, tôi đã nghĩ ra rất nhiều cách để giải quyết vấn đề, và tôi đã kinh doanh một vài lần..."

"Nhưng cuối cùng, đều bị người quấy nhiễu..."

Nghe được tiếng thở dài của La Bác Hoa, Bùi Nguyên Minh có thể cảm nhận rõ ràng, sự mệt mỏi của một nam nhân.

Bùi Nguyên Minh cau mày nói: "Ai quấy rầy ngươi?"

"Cho dù là đối thủ của ngươi trong quá khứ, ngươi cũng sẽ không làm được những chuyện vô ơn này, đúng không?"

La Bác Hoa cười nhạt nói: "Một người là Huynh Đệ tốt nhất mà tôi từng có, hai là người phụ nữ mà tôi vô cùng yêu thương..."

"Sau khi tôi gặp nạn, hai người bọn họ chẳng những chẳng biết xấu hổ cùng một chỗ, hơn nữa còn không ngừng chà đạp tôi!"

"Sau này tôi mới biết, Huỳnh Đệ đã kiếm được tiền từ tôi những năm qua..."

“Mà nữ nhân của tôi kia cũng đã ngầm qua lại với hắn ta nhiều năm…”

“Tôi chính là một kẻ ngốc! Vậy mà vẫn không hề hay biết gì…”

"Cho nên, bọn hắn sẽ không bao giờ để cho tôi Đông Sơn tái khởi."

"Bởi vì bọn hắn biết rất rõ, sau khi ta Đông Sơn tái khởi, việc đầu tiên là gϊếŧ chết bọn hắn..."

"Cho nên, tôi hiện tại không định kinh doanh, không phải tôi còn có chiếc xe sao? Tôi liền chuẩn bị chạy chuyến đặc biệt."

"Trong trường hợp này, những người đó đối với tôi yên tâm, chính tôi cũng an nhiên tự tại."

"Sau khi vấn đề phân loại rác được giải quyết, tôi liền mang theo tiền về nhà dưỡng lão ..."

Nói đến đây, La Bác Hoa dường như thập phần vui vẻ, mười phần thoải mái.

Chỉ là Bùi Nguyên Minh, có thể thấy được, đằng sau sự kiên cường của hắn, là một loại bất lực cùng buồn bực.

Một thế hệ Đại vương phân loại rác, vì những thay đổi trong chính sách của chính phủ, đã rơi vào tình trạng bế tắc vì không theo kịp thời cuộc.

Nguyên bản dựa vào năng lực của hắn, muốn Đông Sơn tái khởi mười phần đơn giản.

Nhưng thật không may, hắn đã bị phản bội và chà đạp, bởi những người mà hắn tin tưởng trong quá khứ.

Trong lòng của hắn, đâu chỉ bi thương?

Chỉ sợ rằng, nhiều hơn nữa đó là một loại bất lực, không thể làm gì.

Hắn không muốn thừa nhận số phận của mình, nhưng lại không thể không nhận số phận của mình.

Sau khi Bùi Nguyên Minh suy nghĩ một chút, anh vươn tay vỗ vỗ vai La Bác Hoa, cười nói: "Gần đây tôi có nhiều việc, người thân cận lại không phải ở Kim Lăng! Nếu như cậu không ngại liền tạm thời tới giúp tôi "

"Anh tạm thời làm tài xế cho ta, thời điểm tới tôi sẽ giúp anh giải quyết vấn đề, để cho anh Đông Sơn tái khởi."

"Tất nhiên, còn tùy thuộc vào việc anh có tin tôi hay không?"

Xét về năng lực của Bùi Nguyên Minh, anh có thể khiến La Bác Hoa tái khởi Đông Sơn chỉ bằng một câu nói.

Chỉ là một ít năng lượng, Bùi Nguyên Minh không muốn tùy tiện sử dụng.

Vì vậy, anh đang định tìm một trong những công trình hiện tại của Kim Lăng, để cho La Bác Hoa quản lý.

La Bác Hoa dường như không nghĩ rằng, những lời phàn nàn của mình, thực sự sẽ được đổi lấy một kết quả như vậy.

Sau một khắc, hắn nhanh chóng cười nói: "Được rồi! Bắt đầu từ hôm nay tôi sẽ người của Bùi thiếu huynh đệ.”

Bùi Nguyên Minh đẩy cửa xe, cười nói: "Đừng quên thân phận của tôi là ai? Tôi là một tên ở rể! Anh đi theo tôi không sợ càng bị mắng nặng hơn sao?"
« Chương TrướcChương Tiếp »