Chương 3845: Chẳng lẽ anh nhớ tôi sao?

"Nhiều năm qua, Võ Minh một mực đang đuổi gϊếŧ bọn hắn, chỉ tiếc, thực lực bọn hắn cường đại, lại ưu thích ẩn thân bên trong người bình thường "

" Lần này bọn hắn tới đối phó với Tạ Mộng Dao, tôi cảm thấy, nói không chừng lấy thực lực của Tạ Môn Kim Lăng, có thể khiến bọn hắn tổn thất nghiêm trọng..."

"Hơn nữa, Bùi Thiếu ngài đừng lo lắng, bọn hắn chắc chắn sẽ không biết là ngài ra tay, thu thập Mã Soái."

"Vậy chuyện của Khô lâu bang, không liên quan gì đến ngài."

"Cùng lắm là bọn hắn đi phiền phức với Cao Minh Viễn."

Nghiêm Dao biểu hiện có ý tứ sâu xa.

" Cao Minh Viễn từ khi xảy ra chuyện, Cao Minh Viễn được hàng trăm người xung quanh bảo vệ, tất cả đều là nam nhân mặc vest. muốn xảy ra chuyện cũng khó khăn!"

Bùi Nguyên Minh không để ý đến chuyện này, mà là suy nghĩ một chút rồi nói: "Ngươi có biết những kẻ gọi là Khô lâu bang này, đang ẩn thân ở đâu không?"

" Bọn hắn ẩn thân ở đâu?"

Nghiêm Dao sửng sốt một chút, sau đó vẻ mặt kinh ngạc.

"Bùi Thiếu, ngài định gϊếŧ bọn hắn sao?"

Bùi Nguyên Minh vẻ mặt bình tĩnh, không nói gì.

Anh nghi ngờ, người của Khô lâu bang muốn đối phó với Tạ Mộng Dao, 80% là có liên quan đến Trường Sinh Điện.

Cho nên, anh chuẩn bị ra tay, đổi bị động làm chủ động.

Nếu vấn đề liên quan đến Trường Sinh Điện, anh không ngại phá diệt Khô lâu bang, một lần và mãi mãi.

"Bùi Thiếu, Khô lâu bang đã có thể tiêu dao nhiều năm như thế, ngoài việc Võ Minh trấn áp thổ phỉ không hiệu quả, còn có một nguyên nhân khác, chính là bọn hắn thực lực cường hãn!"

"Đặc biệt là thủ lĩnh băng đảng của bọn hắn, Bạch Miến Khô Lâu, danh xưng thực lực đã tiệm cận một đời chiến thần, đáng sợ vô cùng!"

Nghiêm Dao lúc này nhanh chóng khuyên nhủ Bùi Nguyên Minh.

"Còn nữa, Bạch Miến Khô Lâu, không hề để ý tới quy củ giang hồ!"

"Để giành chiến thắng, hắn dùng bất cứ thủ đoạn nào."

" Ngài chủ động tìm bọn hắn gây chuyện, rất dễ dàng bị lật thuyền trong mương!"

"Không phải là tôi không tin năng lực của Bùi Thiếu ngài!"

"Nhưng chúng ta là đồ sứ, vậy tại sao phải bận tâm đến mèo chó ven đường?"

" Ngài cứ an tâm chờ xem kịch hay!"

"Khô lâu bang muốn đối phó với Tạ Mộng Dao, cùng với muốn chết không có gì khác nhau!"

"Tạ Mộng Dao tuy chỉ là hạng nữ lưu, nhưng lại được xưng là Xích Luyện Tiên Tử!"

" Mà lại, nàng rất có thể thượng vị tại Tạ Môn Kim Lăng, ngũ đại môn phiệt, bản thân đã nói lên, nàng thủ đoạn hơn người!"

"Quan trọng nhất là những năm qua, có vô số nam nhân muốn có được nàng, nhưng người nào cũng đều thất sủng, trong số đó, có không ít đại nhân vật của gia tộc đứng đầu, Thánh địa Võ Học." "

"Từ điểm này, càng giải thích chỗ đáng sợ của Tạ Mộng Dao!"

"Tôi khẳng định đã gặp vô số người, nhưng tôi thật sự không thể nhìn thấu Tạ Mộng Dao!"

"Nói tóm lại, Bùi Thiếu, tôi biết ngài và Tạ Mộng Dao quen biết nhau, nhưng ngài nên đề phòng một chút, khi cùng một chỗ với cô ấy."

" Lần này, chúng ta liền thật tốt xem kịch đi."

"Bởi vì Khô lâu bang, đại khái sẽ là thiêu thân lao đầu vào lửa."

Nói một hơi nhiều như vậy, Nghiêm Dao cũng lộ vẻ lo lắng.

Hắn sợ rằng, Bùi Nguyên Minh thật sự không lường được khó khăn, đi tìm Khô lâu bang, đến lúc đó có động thủ được hay không, thật khó nói?

Bùi Nguyên Minh không ngờ rằng, Tạ Mộng Dao dung mạo xinh đẹp thanh tú, dịu dàng. lại thực sự khiến một đại lão trên đường như Nghiêm Dao, có ba phần sợ hãi.

Nói như vậy, Khô lâu bang muốn đối phó với nàng, cũng không dễ dàng như trong tưởng tượng.

Chẳng qua là, ngay cả Nghiêm Dao cũng biết ,Tạ Mộng Dao thực lực đáng sợ, Khô lâu bang có thể không biết sao?

Nếu bọn hắn dám nhận nhiệm vụ, chắc chắn sẽ có mấy phần thắng.

Rốt cuộc, Dù sao giang dương đại đạo dạng này, bọn hắn cũng đều chú ý an toàn trước.

Chuyện không có nắm chắc, bọn hắn cũng sẽ không làm.

Vì vậy sau khi cúp máy, Bùi Nguyên Minh nhanh chóng gọi điện cho Tạ Mộng Dao, chuẩn bị nhắc nhở Tạ Mộng Dao.

Cuộc gọi nhanh chóng được kết nối, giọng của Tạ Mộng Dao vang lên: "Bùi Nguyên Minh! Sao có thời gian gọi điện cho tôi?"

"Chẳng lẽ là anh nhớ tôi sao?"

Nghe vậy, Bùi Nguyên Minh cười nói: "Tôi cũng không dám nhớ đại tiểu thư cô, lỡ như công tử của cô biết được, mà phế bỏ tôi thì sao đây?"

Nghe được những gì Bùi Nguyên Minh nói, Tạ Mộng Dao dường như có chút u oán: "Tôi nghe nói anh, ngược lại là rất nhớ Hình Lôi! Ngày thứ hai liền đi giúp nàng giải quyết phiền phức......"

Giọng điệu u oán này, khiến da đầu Bùi Nguyên Minh một trận tê dại, anh vội vàng đổi chủ đề: "Cô bây giờ đang ở đâu?"

"Tôi có chuyện muốn nói với cô."

"Tôi sao?" Tạ Mộng Dao mỉm cười.

"Hôm nay tôi đi dạo phố cổ một chuyến, chuẩn bị tìm một cái có thể mở Phong Thủy Nhật Quán địa phương! Tốt nhất là một nơi có thể dọa người.”

"Có điều vận khí của anh thật sự không tệ! Tôi tìm được một cái nơi thích hợp, ngày mai chúng ta cùng đi nhìn xem."

"Nếu anh thấy ổn! Chúng tôi sẽ sắp xếp mọi thứ thật tốt."

“Cũng không cần phải trưng bày! Tôi sẽ đến chỗ Hình Lôi lấy ít đồ cổ đem về… Bùi đại sư liền có thể xuất đạo.”

Nói đến đây, Tạ Mộng Dao hì hì cười một tiếng, rõ ràng là cảm thấy chuyện này rất có ý tứ.

Bùi Nguyên Minh cứng họng trước tính cách khó đoán và lập dị của Tạ Mộng Dao, nên chỉ có thể thở dài: "Được rồi! Bây giờ đừng nói nhảm nữa."