Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Chàng Rể Quyền Thế

Chương 3784: Trường Sinh Điện

« Chương TrướcChương Tiếp »
Nghe được những gì Bùi Nguyên Minh nói, Dương gia Lão thái quân rốt cục thở dài một hơi.

Bà ta nhìn về phía phương tây xa xôi, thật lâu sau mới thở dài nói: "Ta thật sự không biết nhiều lắm."

"Tuy nhiên, ta chỉ có thể nói cho ngươi một sự kiện."

"Đó là, tuyến online của ta là ở Kim Lăng."

"Người này là đại thiếu Kim Gia Kim Lăng, Kim Tuấn Anh..."

Nghe thấy cái tên này, con ngươi của Bùi Nguyên Minh chợt co rút lại.

Thập đại gia tộc cao cấp Kim Lăng Kim Gia đại thiếu, người thừa kế Kim Lăng Kim Gia, thế mà cùng Trường Sinh Điện có quan hệ!?

...

Mang theo tin tức này, Bùi Nguyên Minh xoay người rời đi, sau đó lệnh cho Hoàng Thiên Hoa đưa Dương gia lão thái quân trở về Tân Thành.

Anh tin rằng, Tân Thành bên kia sẽ hiểu được nên làm thế nào.

Về phần Bùi Nguyên Minh, anh rời tàu du lịch, tìm một nhà hàng bên bờ biển.

Anh để Bùi Cửu Phong mời Bùi Nhã Lan đến, cùng nhau dùng bữa và tán gẫu.

Mọi người tán gẫu rất lâu, đến chạng vạng mới giải tán.

Bùi Nguyên Minh nguyên bản còn chuẩn bị đi gặp Bùi Văn Cẩn cùng phu nhân.

Nhưng lại biết được, hai vợ chồng này hiện tại, đã vung tay gác kiếm.

Sau khi đem quyền hành tại cảng cược Bùi Môn ở Hong Kong giao cho Bùi Nhã Lan, cả hai đã chạy đến Bắc Âu du lịch.

Chỉ có thể nói, đây là cuộc sống hạnh phúc thực sự của hai vợ chồng.

Bùi Nguyên Minh chỉ có thể gửi tới Bùi Văn Cẩn lời chào hỏi.

Ngay sau đó, Bùi Văn Cẩn gửi lại một tin nhắn, với kết quả là hai vợ chồng, đang mang thai một đứa trẻ khác, hiện tại ra ngoài là vì tránh đi sóng gió của cảng cược Bùi Môn, an tâm dưỡng thai.

Bùi Nguyên Minh thật lòng cảm thấy mừng cho họ, nên dứt khoát xóa bỏ tin nhắn, để tránh tin nhắn bị truyền ra.

Sau khi chia tay những người này, Bùi Nguyên Minh liền để Bùi Nhã Lan đưa mình tới sân bay, anh chuẩn bị đêm nay liền bay đi Kim Lăng.

Trong chiếc Rolls-Royce thon dài, Bùi Nhã Lan mặc quần tất chân màu đen, trên tay cầm một ly Champagne đưa cho Bùi Nguyên Minh.

"Đại sư huynh, anh thật sự không định ở lâu tại cảng cược hai thành mấy ngày sao?"

" Môn chủ cũng nói, nếu như anh nguyện ý, vĩnh viễn ở lại cũng không thành vấn đề."

" Cảng cược Bùi Môn Hồng Kông, có thể nói là của tôi, cũng có thể là của anh."

Nói đến đây, Bùi Nhã Lan vốn vẫn luôn lãnh đạm, trên mặt thoáng hiện lên một tia đỏ bừng.

Nhưng cô nhanh chóng quay người lại, che giấu biểu cảm của mình rất tốt.

Bùi Nguyên Minh cười nhạt nói như chưa thấy: "Hồng Kông đánh cuộc với Bùi Môn thì tốt, nhưng lão phu Hồng Kông đánh cuộc với Bùi Môn cũng không hoan nghênh ta."

"Cuối cùng anh cũng giữ được yên ổn cho tình hình ở Hong Kong và hai thành phố. Nếu ở lại, e rằng lại đầy bão?"

hȯţȓuyëŋ。č0m

Bùi Nhã Lan cười nói: "Không thành vấn đề, lúc này ai dám nhảy ra ngoài, cứ việc tiêu diệt."

"Cái gì mà Cảng Thành Tứ thiếu, Tứ đại tiểu thư, bây giờ là một con gà tây và một con chó!"

Bùi Nguyên Minh cười nói: "Còn chưa có, ta cũng không dám cướp ánh đèn sân khấu của ngươi, duy nhất nổi tiếng, ở Hồng Kông các thành phố cờ bạc."

"Tuy nhiên, sòng bạc Cung giải trí ở Thủ Đô của tôi, cô phải giúp tôi nhìn một chút."

"Đó là sản nghiệp của tôi, đừng để nó bị Hòa gia nuốt mất."

Nghe được Bùi Nguyên Minh đùa giỡn như vậy, Bùi Nhã Lan im ắng cười một tiếng.

Cho đổ vương Hòa Thanh Phong mười cái lá gan, hắn cũng không dám nuốt cung giải trí Thủ Đô.

Mà nếu nàng đoán không lầm, chỉ sợ sắp tới, e rằng Cung Giải Trí Thủ Đô, sẽ thuận lợi thu hồi một khối đổ bài khác.

Chẳng qua, nàng cũng lười vạch ra vẻ khiêm tốn của Bùi Nguyên Minh, mà là cười cười, chuyển đề tài: "Nghe nói trên tàu du lịch Diamond Queen, có động tĩnh không nhỏ?"

" Đắc tội không ít người ở Kim Lăng?"

"Có cần tôi ra mặt giải quyết không?"

" Cảng cược Bùi Môn Hồng Kông, tại Kim Lăng cũng có chút mặt mũi."

Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: "Tôi đã đắc tội không ít người, đả thương Kim Trác Húc, phế bỏ Lục Phi Băng, tát vào mặt Tạ Tiểu Mạn."

"Tây Nam Thiên Môn Trại, Kim Gia Kim Lăng, Tạ Môn Kim Lăng, có thể nói tại Kim Lăng uy lực vô cùng."

" Hiện tại bọn hắn đã bị ta đắc tội, có thể nói là lông gà đầy đất!"

" Cho nên, tôi phải tự mình đi Kim Lăng một chuyến."

" Bằng không mà nói, Tuyết Dương bây giờ chạy tới Kim Lăng làm việc, e rằng sẽ bị ức hϊếp..."

Nghe nói như vậy, lông mày Bùi Nhã Lan khẽ cau lại, nhưng nàng nhanh chóng nhẹ nhàng nói: "Được rồi, Đại sư huynh, tự mình lo liệu mọi chuyện thật tốt!"

"Nếu cần tài nguyên gì, cứ trực tiếp mở miệng, tôi sẽ dốc hết sức lực ứng phó."

"Bất cứ khi nào anh cảm thấy mệt mỏi ở Đại lục, anh có thể đến cảng cược hai thành Hong Kong nghỉ ngơi."

"Dù sao nơi này, vĩnh viễn là nhà của anh."

"Tôi sẽ tìm biện pháp thuyết phục trên dưới Bùi Môn."

Bùi Nguyên Minh khẽ gật đầu, sau đó anh liền nhớ tới một chuyện khác, mới nói: "Nói đến, thật sự có một việc cần cô giúp."

"Lần này tôi ở Dương gia Tân Thành, có lẽ 80% là tiến vào Trường Sinh Điện."

" Cảng cược Bùi Môn ở Hồng Kông, vì Đại Hạ trấn giữ biên giới lâu như vậy. Có từng nhận được tin tức gì về tổ chức này không?"

"Trường Sinh Điện !?"

Bùi Nhã Lan khẽ nhíu mày, thần sắc nháy mắt khó coi.

"Cái gì? Cô biết về Trường Sinh Điện sao?" Bùi Nguyên Minh có chút tò mò nhìn Bùi Nhã Lan.

Xét cho cùng, Bùi Môn ở Hong Kong dù sao cũng là một trong ngũ đại môn phiệt, trường tồn từ xưa đến nay, hiểu rõ Trường Sinh Điện. dường như cũng rất bình thường.

Sau khi Bùi Nhã Lan trầm ngâm một chút, nói nhỏ: " Khởi nguyên của Trường Sinh Điện đến cùng ở nơi nào, đã không thể kiểm tra."

"Tuy nhiên, kể từ khi kết thúc thời kỳ cổ đại, Đại Hạ của chúng ta, là nơi Trường Sinh Điện có nhiều hoạt động nhất."

" Một nơi khác, chính là đảo quốc."

"Mục đích của Trường Sinh Điện rất đơn giản, chính là muốn cầu trường sinh."

" Cho nên vì mục đích này, bọn hắn đã làm ra rất nhiều chuyện."

"Ví như làm sát thủ, như là làm quyền quý, hoặc là nghe nói ở mấy nước nhỏ vùng Nam Dương, đằng sau sự thay đổi mỗi chế độ, đều có bóng dáng của Trường Sinh Điện."

"Nói tóm lại, chỉ cần vì trường sinh, chỉ cần biết khả năng trường sinh tồn tại ở đâu, người Trường Sinh Điện, liền sẽ dùng bất cứ thủ đoạn nào."

"Nhưng bởi vì, bọn hắn đã che giấu mặt tối của lịch sử trong nhiều năm, bọn hắn thậm chí đã thúc đẩy nhiều sự kiện lớn, làm ảnh hưởng đến tiến trình lịch sử."

"Vì vậy, ngũ đại môn phiệt chúng ta cũng tốt, thập đại gia tộc cao cấp cũng được, không phải thời điểm vạn bất đắc dĩ, cũng không nguyện ý trêu chọc tới Trường Sinh Điện."

" Chẳng qua lời nói tuy là như thế, cảng cược Bùi Môn ở cảng cược hai thành Hồng Kông, cũng đã từng đấu với Trường Sinh Điện vài lần."

" Chỉ có điều, cơ bản đều là cảng cược Bùi Môn Hồng Kông rơi vào hạ phong, lâm vào thế bất lợi..."

Nói như vậy, sắc mặt Bùi Nhã Lan cũng rất khó coi.

Bùi Nguyên Minh hơi sững sờ, Bùi Môn, thân là một trong ngũ đại môn phiệt của Đại Hạ, mấy lần đối đầu với Trường Sinh Điện đều rơi vào thế bất lợi sao?.

Nhưng điều này có vẻ hợp lý, dù sao thì Trường Sinh Điện cũng là một tổ chức lâu đời, vừa quyền lực vừa bí mật.

“Đã vậy, tôi muốn cùng Trường Sinh Điện không qua được, nhất định là có rủi ro?” Bùi Nguyên Minh cảm thán một tiếng.

Bùi Nhã Lan nghiêm túc nhìn Bùi Nguyên Minh, nói: " Đâu chỉ là có rủi ro? Mà là sơ ý một chút, liền sẽ mất mạng."

"Cho nên, nếu như không phải dưới tình huống vạn bất đắc dĩ, tốt hơn là anh không nên động tới Trường Sinh Điện."

Bùi Nguyên Minh cười nhạt nói: "Chuyện là không phải tôi chỉ đυ.ng một chút đến bọn họ mà tôi đã phá vỡ việc của Trường Sinh Điện mấy lần, nhất là lần ở Nam Dương... Tôi đã phá vỡ kế hoạch của Dương gia."

"Nếu tôi không chủ động, e rằng bọn họ sẽ chủ động gϊếŧ tôi."

"Thay vì ngồi đó chờ chết! Không bằng chủ động xuất kích."

"Nghi vấn của tôi bây giờ là theo tin tức của Dương lão thái quân cung cấp thì cấp trên của bà ta là Kim Lăng - Kim đại thiếu gia Kim Anh Tuấn.
« Chương TrướcChương Tiếp »