Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Chàng Rể Quyền Thế

Chương 3781

« Chương TrướcChương Tiếp »
" Thời điểm tại cảng cược hai thành Hong Kong, hắn ta đồng thời câu kết với Bùi Nhã Lan của Bùi Môn và Dương Huyền Trân của Dương gia Nam Dương."

"Nói tóm lại, gia hỏa này đã tích lũy được rất nhiều mối liên hệ và năng lượng, nhờ dựa vào những đỉnh cấp danh viện này."

Lục Phi Băng nhìn xem tư liệu và báo cáo từng chữ một.

"Hơn nữa, khi ở Vũ Thành, hắn còn ôm đùi công chúa Ninh Chỉ Lôi của Ninh gia."

"Dựa vào ăn cơm chùa, hắn gia nhập Long môn, ngồi lên địa vị cao, còn thêm thân phận đại biểu của Võ Minh Đại Hạ."

"Có thể nói, trong số rất nhiều người mà tôi quen biết, những người dựa vào ăn cơm chùa có thể đi đến một bước này, phải xưng là độc nhất vô nhị!"

Lúc này, Lục Phi Băng từng chữ từng chữ thốt ra thông tin mà nàng nhận được,lại phải nghiến răng nghiến lợi mà nói.

Rốt cuộc, cô không thể tin được, khi chính mình nhận được thông tin này, nghĩ không ra, mình lại bị một tên ở rể, một tên ăn cơm chùa giẫm nát.

"Ngoài ra, hắn hôm nay sở dĩ cùng Kim Tam Thiếu ngài ăn thua đủ, còn có một nguyên nhân mấu chốt nhất. chính là thời điểm tại tân thành Nam Dương, hắn theo đuổi Nguyễn Khả Khả tiểu thư, nhưng lại bị Nguyễn Thiên Mạch phu nhân nhìn ra lai lịch của hắn.”

"Kết quả, hắn dựa vào mình là ân nhân của Dương Huyền Trân, giẫm lên người Dương gia, bức ép mẹ con Nguyễn gia!"

"Hôm nay hắn xuất hiện, còn không ngừng nói, hắn đến đây là vì Dương Gia lão thái quân ba người!"

"Nhưng theo phán đoán của tôi, Bùi Nguyên Minh này đầy tức giận vì biết được, Kim Tam Thiếu ngài đã ôm mỹ nhân về, vô luận như thế nào, hắn đều muốn đến tìm ngài tính sổ sách!"

"Kim Tam Thiếu, ngài nên biết, một con chó điên sẽ tức giận như thế nào, khi nhìn thấy người dám rút xương của mình!"

"Cho nên, ngài hôm nay cùng Bùi Nguyên Minh không chết không thôi là đúng rồi!"

"Dù sao ngài cũng là cái bình sứ, không cần thiết cùng một cái chén sành ăn thua đủ."

"Hắn là chó điên, mệnh là chó điên, sao có thể so với Kim Tam Thiếu ngài !?"

Nghe xong lời nói của Lục Phi Băng, vẻ mặt Kim Trác Húc dịu đi rất nhiều.

Thì ra hôm nay mình mất mặt xấu hổ như thế, là gặp được một tên ăn cơm chùa, một gia hỏa hóa thân thành chó điên.

Mình cũng là không may, thế mà bị một con chó cắn.

Nói cho cùng, ta là Kim gia tam thiếu, cho dù là con nuôi, nhưng thân phận vẫn là cực cao.

Lấy thân phận của mình mà nói, tự mình xuất hiện cùng một con chó dại động thủ, xác thực vẻ như, mình không có cách cục tốt.

Còn tốt mình cũng có chừng có mực, không có tiếp tục sống chết đến cùng.

Nếu không, con chó điên đó nói không chừng, liền cùng mình đồng quy vu tận!

Nghĩ thông suốt điểm này, Kim Trác Húc càng giảm bớt tức giận.

Bất quá hắn vẫn đứng lên, đi đến bên cửa sổ kiểu Pháp khổng lồ, nhìn mặt nước biển cách đó không xa, chậm rãi nói: "Ta không quan tâm tên này đang ghen hay là tức giận."

" Nhưng là hắn đã đắc tội với ta, đánh mất mặt mũi của ta, ta muốn hắn phải chết!"

"Nếu hắn không chết, ta trở về đối mặt với đại thiếu thế nào!?"

Nhìn thấy thái độ của Kim Trác Húc, Lục Phi Băng khẽ cười nói: "Kim Tam Thiếu, ngài đừng lo lắng!"

"Tôi đã liên lạc với sư môn của tôi rồi!"

"Sư phụ của tôi, luôn coi tôi như con đẻ, ông nghe nói tôi bị phế, mười phần phẫn nộ!"

"Lão sư đã để đại sư huynh của tôi đang bế quan, tự mình xuất môn, đại sư huynh của tôi rất nhanh liền sẽ đến Kim Lăng!"

“Đại sư huynh của ngươi !?” Hai mắt Kim Trác Húc hơi sáng lên, “Chính là lục tinh hỏa, đệ nhất nhân thế hệ tuổi trẻ của Thiên Môn Trại, được giang hồ xưng tụng sao?

Kim Trác Húc có hiểu biết nhất định, về thánh địa Võ Học Tây Nam Thiên Môn Trại, rốt cuộc Tây Nam Thiên Môn Trại có một phân đà ở Kim Lăng.

Có thể nói, Kim Lăng là địa bàn trọng yếu ngoài Tây Nam Thiên Môn Trại, thực lực và năng lượng của bọn hắn tại Kim Lăng, cũng vô cùng kinh người.

Những đại cao thủ bước ra khỏi Tây Nam Thiên Môn Trại, thường là thượng khách của hào môn thế gia Kim Lăng.

Bất quá, đó chỉ là những đệ tử bình thường mà thôi.

Kim Trác Húc có nghe nói đến Lục Tinh Hỏa, đại sư huynh của Tây Nam Thiên Môn Trại, là một nhân vật đáng sợ vô cùng.

Đã từng một người một kiếm, tại trong thiên quân vạn mã bất khả chiến bại, tương truyền trong Tây Nam Thiên Môn Trại, từ thế hệ tuổi trẻ Thiên Kiêu, rất có thể trở thành một đời Chiến Thần.

Nói tóm lại, tóm lại mà nói, Lục Tinh Hỏa này rất bá đạo.

" Không sai, chính là Lục Tinh Hỏa đại sư huynh!"

Nhắc đến Đại sư huynh của mình, vẻ mặt Lục Phi Băng rất tự hào.

" Đại sư huynh của tôi không chỉ cao to đẹp trai, mà điều quan trọng nhất là thân thủ đáng sợ vô cùng!"

"Hơn nữa, từ nhỏ đến lớn anh ấy đều là cưng chiều tôi có thuwaf1 Nếu biết tôi bị thương thành ra như thế này bởi một thằng phế vật chắc chắn sẽ rất phẫn nộ."

"Tôi đã chuyển tin tức của Bùi Nguyên Minh cho đại sư huynh! Anh ấy sẽ nhanh chóng đến Kim Lăng... Moi bằng được tên họ Bùi đó ra, thiên đao vạn quả cho cậu ta sống không bằng chết."

Hiển nhiên, Lục Phi Băng hận Bùi Nguyên Minh tận xương tận tủy! Bởi Bùi Nguyên Minh đã phế bỏ anh ta làm anh ta mất đi hoàn toàn vinh quang vốn có.

Anh ta hận không thể đồng quy vu tận với Bùi Nguyên Minh.

"Tốt! rất tốt!"

Kim Trác Húc đã ngưỡng mộ đại danh Lục Tinh Hỏa từ lâu, nghe được lời nói của Lục Phi Băng, trong lòng rất thoải mái.

Hắn thấy, Bùi Nguyên Minh nhất định phải chết.

"Nói cho đại sư huynh ngươi biết, khi gϊếŧ chết họ Bùi, nhớ gọi video call cho chúng ta."

" Ta nhất định phải tận mắt nhìn, họ Bùi sẽ chết thảm như thế nào!"

"Nhưng ta rất tò mò, tại sao đại sư huynh ngươi lại tới Kim Lăng? Mà không phải trực tiếp đánh tới cảng cược hai thành?"

Lục Phi Băng xuất ra một tấm ảnh trong máy tính bảng, đưa cho Kim Trác Húc: "Bởi vì Trịnh Tuyết Dương, vợ cũ của Bùi Nguyên Minh, hiện đang ở Kim Lăng!"

Ánh mắt của Kim Trác Húc rơi vào tấm ảnh, nhất thời sửng sốt khi nhìn thấy gương mặt khuynh quốc khuynh thành, hắn hơi sững sờ, sau đó cười ha ha.

" Không tệ, không tệ!"

" Không thể không thừa nhận, Bùi Nguyên Minh ăn cơm chùa, thật sự có bản lĩnh ăn cơm chùa!"

" Loại cơm chùa thơm ngào ngạt này, ngay cả ta cũng rất có hứng thú!"

"Ta quyết định, đêm nay chúng ta bay về Kim Lăng!"

"Một mặt, ta sẽ sắp xếp bác sĩ giỏi nhất của Kim Lăng cho ngươi, sau đó liên hệ với một vài đại cao thủ, nhìn xem có thể giúp ngươi trị liệu, để ngươi khôi phục hay không."

"Nếu ngươi không thể khôi phục, ta sẽ cho ngươi 100 triệu, để ngươi cả đời sung túc!"

"Dù sao, ta sẽ không để cho những kẻ theo ta chảy máu mắt rơi lệ!"

Lục Phi Băng sửng sốt một chút, sau đó vẻ mặt cảm động: "Cám ơn Kim thiếu!"

"Mặt khác, ta muốn đích thân gặp mặt Trịnh Tuyết Dương này một lần!"

"Nói cho cùng, dạng nữ nhân này ta không trực tiếp ngủ, thế nào xứng đáng với việc họ Bùi sỉ nhục ta !?"

Vừa nói, Kim Trác Húc vừa liếʍ đôi môi khô với vẻ mong đợi.

Lục Phi Băng cười nói: "Đã hiểu, ta sẽ cho người thu xếp những chuyện này!"

"Nói trắng ra, nếu Chân gia Thủ Đô thực sự coi trọng đại phòng thứ chín này, sẽ không để nàng đến Kim Lăng xử lý những chuyện phiền phức kia!"

" Chúng ta có rất nhiều cơ hội, để nàng cam tâm tình nguyện nằm trên giường của Kim Tam Thiếu ngài."

" Chỉ có như vậy, cơn giận này của ngài, mới có thể xả rõ ràng, xả lưu loát."

Nghe Lục Phi Băng tán thành, Kim Trác Húc cười ha ha một tiếng, một vẻ mặt như mình đã bày mưu nghĩ kế, vô cùng đắc ý.
« Chương TrướcChương Tiếp »