Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Chàng Rể Quyền Thế

Chương 3772: Xúc phạm vương pháp

« Chương TrướcChương Tiếp »
Ngay sau đó, gương mặt xinh đẹp của nàng đại biến, biểu cảm khó có thể tin.

Bởi vì ở phần phía trước của con tàu du lịch khổng lồ, đang từ từ đến gần, cô nhìn thấy một bóng người mà cả đời cô sẽ không bao giờ quên.

Bùi Nguyên Minh!

Ngay sau đó, con tàu du lịch khổng lồ dừng sát trước Diamond Queen, và mười mấy thân ảnh trực tiếp nhảy ra ngay lúc chạm mặt trên boong.

Bùi Cửu Phong và Hoàng Thiên Hoa theo sau lưng Bùi Nguyên Minh đi về phía trước, vẻ mặt lãnh đạm nhưng lại mang theo một khí độ vô hình.

Hơn một chục nhân viên an ninh đầu tiên, nghe thấy chuyển động đã đến trên boong, nhìn xem một nhóm Bùi Nguyên Minh, trong con ngươi đều hiển hiện địch ý.

Sau đó, hơn chục khẩu súng cán dài cùng lúc được nâng lên, mở chốt an toàn.

" Các ngươi là ai! ?"

"Không biết đây là du thuyền tư nhân hay sao?"

" Tùy tiện đi lên, gϊếŧ chết bất luận tội!"

" Các ngươi muốn chết sao! ?"

Nam tử dẫn đầu một mặt vẻ phách lối, hiển nhiên, tàu du lịch của Kim gia chưa từng gặp phải chuyện như vậy.

Ngay cả ở biển Ca-ri-bê hỗn loạn nhất, cũng chưa từng có hải tặc nào dám đánh tới tàu du lịch của Kim gia.

"Bốp-"

Hoàng Thiên Hoa vốn muốn kiến công lập nghiệp dưới trướng Bùi Nguyên Minh, một bước phóng ra, mấy cái bàn tay vung lên loang loáng, đem toàn bộ những này người đều quất lật trên mặt đất, căn bản cũng không cho bọn hắn có chút cơ hội bóp cò.

"Bịch bịch bịch…..!"

Hơn chục tên cầm súng lăn quay xuống đất, căn bản không có cách nào ngăn cản nhóm người Bùi Nguyên Minh.

Thôi Nhã Tuyết từ sau đám người bước ra, vẻ mặt lãnh đạm nhìn cảnh tượng này, thờ ơ nói: "Trên địa phận của Đại Hạ, sử dụng vũ khí trái phép là trọng tội! Những thứ ở đây, Long Điện cảng được Hải Thành ở Hong Kong chúng ta tiếp quản!"

Sau đó, cô tung cước bằng đôi chân dài thon đẹp của mình dá văng tên vệ sĩ đập mạnh đầu vào du thuyền, quát: "Đám người Dương gia Nam Dương đâu rồi?"

"Để bọn họ cút ra đấy?"

Tên vệ sẽ bụm mặt đâu đớn hét lên: "Các ngươi có biết mìn đang làm gì không? Có biết đang động đến ai không?"

" Các ngươi có biết hậu quả của việc tự tiện xâm phạm này không?"

"bùm!"

Thôi Nhã Tuyết lười nhác cùng loại người này nói nhảm, mà nhặt một khẩu súng dưới đất lên, dí vào đùi tên vệ sĩ dẫn đầu, chậm rãi bóp cò.

Có một tiếng động lớn vang lên, và người bên kia lăn lộn trong đau đớn.

Nhìn thấy Thôi Nhã Tuyết lại lần nữa giơ súng trong tay, tên vệ sĩ dẫn đầu nghiến răng nghiến lợi nói: " Đại sảnh! Ở đại sảnh, đang tham gia lễ đính hôn của Kim Tam Thiếu!"

" Các ngươi nếu như dám đi quấy rầy, sẽ chết không có chỗ chôn!"

"Hự…!"

Bùi Cửu Phong lại một cước tung ra, khiến hắn lần nữa hôn đắm đuối thành tàu, sau đó thản nhiên nói: "Ồn ào!"

Bùi Nguyên Minh không để ý đến những người này, thay vào đó, anh đợi đến khi đám người Bùi Cửu Phong dọn đường, rồi mới thần sắc lạnh lùng, dửng dưng đi về phía trước.

...

Bên trong du thuyền, toàn bộ đại sảnh của Diamond Queen khắp nơi đều giăng đèn kết hoa, màu sắc vô cùng sang trọng.

Hàng trăm ngọn ngọn đèn tụ lại, khiến cho không khí trong sân vô cùng nóng bỏng.

Khách tại đây không phú thì quý hội tụ, cao đàm khoát luận, nam Âu phục giày da, nữ phục trang đẹp đẽ!

Những người này, vào thời điểm này, dường như đang muốn thể hiện mặt tốt nhất của họ, mặc kệ chính mình, phía sau làm ra bao nhiêu điều điên rồ, mặc kệ chính mình có xấu xa như thế nào đi chăng nữa.

Nhưng, trong những dịp như thế này, nhất định phải thể hiện ra khía cạnh lộng lẫy và kinh người nhất của mình.

Ở vị trí bàn VIP, Dương Gia lão thái quân nặn ra nụ cười, nói chuyện phiếm với mấy doanh nhân giàu có Đại Hạ.

Dù sao thì Dương gia, một trong tam đại gia tộc của Nam Dương, xuất ra một đời chiến thần Dương gia, vẫn được mọi người biết đến.

Kim gia cũng không biết tâm tư như thế nào, mà mời Dương gia vào vị trí bàn VIP.

Nhưng mặc kệ tại sao, thì những người xung quanh cũng vô cùng nhiệt tình!

Còn chị em Dương Hạo Nam và Dương Tâm Di cách đó không xa tuy sắc mặt không tốt lắm nhưng cũng đã khôi phục được một ít.

Sau tất cả dù có bị tát vào mặt, bị sỉ nhục bao nhiêu lần thì cuộc sống vẫn cứ sẽ tiếp diễn.

Ngay cả Dương Hạo Nam cũng hạ quyết tâm phải ôm được đùi của KIm Trác HÚc! Dù sao hai người cũng được coi là anh em đồng hao.

"loảng xoảng"

Trong tiếng ly cốc va chạm xen lẫn, lúc này truyền ra một tiếng động không hợp thời thật lớn.

Không biết ai đã một chân đạp vào cánh cửa dày cộp, và đã làm cánh cửa đổ sập xuống.

Tiếng vang cực lớn truyền ra, toàn trường tiếng cười nói vui vẻ đột nhiên im bặt.

Tất cả mọi người kinh ngạc nhìn lối vào, ai nấy đều sững sờ, khó có thể tưởng tượng được, ai lại dám làm loạn trong địa bàn của Kim gia!

Ngay sau đó, mọi người nhìn thấy mười mấy nhân viên bảo vệ với súng đạn thật, tất cả đều nằm trên mặt đất, co giật liên tục, không chỉ có vẻ đau đớn, mà còn khóc lóc kêu rên ầm ĩ.

Rõ ràng, những nhân viên an ninh này, đã bị bị trọng thương nặng nề!

Ngay sau đó, một đám mười mấy người chậm rãi đi đến.

Khi họ bước vào, vì họ đang đi ngược chiều ánh sáng, nên mọi người không thể nhìn rõ bóng dáng của họ.

Nhưng vào lúc này, những bóng người này giống như đang mang theo ánh sáng, chói mắt vô cùng, loá mắt vô cùng.

Sau khi một nhóm Bùi Nguyên Minh bước được hơn chục bước, cuối cùng mấy trăm người có mặt cũng nhìn rõ mặt anh.

Nhìn vẻ mặt bình thường của Bùi Nguyên Minh, một đám đông khách khí đều vẻ mặt khinh thường.

Không biết kẻ đột nhập này, là đồ ngu, hay thật sự có lai lịch.

Hắn không biết, tàu du lịch Nữ Hoàng Kim Cương này, là của Kim Gia Kim Lăng hay sao?

Và quan trọng nhất, hôm nay là ngày đại lễ đính hôn của Kim gia tam thiếu Kim Trác Húc và Nam Dương Nguyễn gia Nguyễn Khả Khả!

Ở thời điểm này chạy đến gây sự, vì sợ mình chết chưa đủ sung sướиɠ phải không?

"Uỳnh ——"

Khi mọi người đang nhìn một nhóm Bùi Nguyên Minh với vẻ khinh bỉ, thì có mười mấy người đàn ông cầm súng bước ra cửa.

Súng trong tay bọn hắn đều mở khóa an toàn, trực tiếp bao vây toàn trường.

Các danh viện thiên kim ban đầu đều có vẻ mặt khinh thường, giờ phút này đều kinh hô lên, mỗi người đều mặt mày trắng bệch hướng về phía sau thối lui.

Rốt cuộc, cảnh này giống hệt cảnh hải tặc cướp tàu du lịch.

Chỉ là ai cũng không nghĩ ra, tại bến cảng Victoria ở Cảng Thành, lại có hải tặc.

Còn Dương gia Lão thái quân, vốn là một mặt nhẹ như mây gió, nay sắc mặt dữ tợn trầm xuống, bà ta thấp giọng nói: "Họ Bùi?"

Sắc mặt của Dương Hạo Nam và Dương Tân Di, cũng biến đổi thê thảm.

Bọn hắn không nghĩ tới, Bùi Nguyên Minh thế mà thật truy sát đến Cảng Thành.

Điều quan trọng nhất là họ, đã thực sự chọn chặn bọn chúng ở nơi công cộng?

Điều này thật kiêu ngạo và độc đoán làm sao!

Vài nhân viên an ninh tại hiện trường, từng người đều như lâm đại địch, sắc mặt đại biến, lấy bộ đàm ra í ới kêu gọi hỗ trợ, đồng thời muốn cắn đạn ngăn cản một nhóm Bùi Nguyên Minh.

Nhưng ngay khi bọn hắn mới vừa đi ra, Hoàng Thiên Hoa, người đang quyết tâm kiến công lập nghiệp, lại một bước phóng ra, sau đó bàn tay lại bay lượn.

"Bốp bốp bốp--"

Có một tràng tiếng bạt tai truyền ra vang dội, và một số nhân viên an ninh đang cố gắng chặn đường, đều bị hất văng xuống đất, toàn thân không ngừng co giật liên tục.

Khi mấy cái danh viện thiên kim đang hét lên, liền nhìn thấy Hoàng Thiên Hoa nhe răng cười một tiếng, trực tiếp bước vào trong đám đông, một chân đem Dương Hạo Nam, mưu toan rời đi đạp lăn trên mặt đất.

Sau đó trực tiếp túm tóc của Dương Hạo Nam, đi thẳng tới trước mặt Bùi Nguyên Minh.

"Bùi Thiếu, may mắn không làm xấu mặt, đã bắt được 1 người."

Dương Hạo Nam bị anh ta túm tóc, lúc này chỉ có thể tức hổn hển, thống khổ nói: "Lão thái quân, giúp ta, cứu ta!"

"Buông anh ta ra!"

Nhìn thấy Dương Hạo Nam bị bắt, Dương Tân Di hét lên một tiếng, không biết lấy con dao cơm Tây từ nơi nào, lao thẳng về phía Bùi Nguyên Minh.

Chỉ có thể nói rằng, những kẻ ngu dốt không biết sợ hãi.

"Bốp!"

Thôi Nhã Tuyết không nói nhảm, đôi chân dài chớp mắt quét ngang, trực tiếp đem Dương Tân Di sấp mặt trên mặt đất.

Sau đó, một vài tinh nhuệ của Long Điện tại cảng cược Hong Kong mặc thường phục, xộc vào bắt trói Dương Hạo Nam và Dương Tân Di.

Bùi Nguyên Minh thờ ơ nhìn cảnh này, ánh mắt rơi vào khu VIP, nhẹ giọng nói: "Dương gia lão thái quân, ngươi không thể tự mình đi ra sao?"

"Họ Bùi, ngươi đến cùng muốn làm cái gì?"

Dương Lão thái quân giờ phút này, nắm lấy quải trượng từng bước một đi ra.

Khuôn mặt bà ta không một chút nào thay đổi, dường như không có chút nào khẩn trương, cũng không sợ hãi.

Bà ta chỉ lạnh lùng nhìn Bùi Nguyên Minh, như đang xem một trò đùa lớn.

"Ngươi có biết nơi này là nơi nào hay không?"

"Ta nói cho ngươi biết, đây là du thuyền của thập đại gia tộc cao cấp Kim Gia Kim Lăng ở Đại Hạ!"

"Những người trên con tàu này đều không phú thì quý! Đây không phải là nơi mà ngươi có thể làm càn, giễu võ giương oai."

Bùi Nguyên Minh nhẹ giọng nói: " Thật sao? Thật làm ta sợ hãi nha."

Dương lão thái quân tuy rằng nghe được sự giễu cợt trong lời nói của Bùi Nguyên Minh nhưng vẫn tự tin nói: " Biết sợ thì tốt!"

"Điều quan trọng nhất là, hôm nay là ngày đại lễ đính hôn của Kim Tam Thiếu!"

" Ngươi liền xem như muốn làm càn, ngươi cũng phải suy tính trường hợp một chút, thật tốt ước lượng một chút, mình có bao nhiêu phân lượng?"

"Ngươi có biết hậu quả sẽ như thế nào, nếu làm loạn vào một ngày lương thần cát nhật như vậy hay không?"

Nói xong, Dương Gia lão thái quân chỉ điểm hai người Dương Hạo Nam cùng Dương Tân Di.

" Cho nên, họ Bùi, đừng nói ta không cho ngươi cơ hội."

" Ta cho ngươi một phút, hãy để cháu trai và cháu gái bé bỏng của ta thả ra!"

" Bằng không mà nói, một hồi Kim Tam Thiếu tức giận, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng!"

Dương Hạo Nam mặc dù trên mặt có chút xanh lét, chẳng qua giờ phút này, vẫn nổi giận gầm lên một tiếng: "Đúng, họ Bùi, ngươi còn dám chạy lung tung giương oai như thế này!"

"Kim Tam Thiếu, bọn họ không buông tha cho ngươi!"

Bùi Nguyên Minh thản nhiên cười, lãnh đạm nói: "Thuê người gϊếŧ ta, nếu như không phải ta có chút bản lãnh, hiện tại mộ cũng đã đầy cỏ, đúng không?"

" Các ngươi cảm thấy, chuyện như vậy, có thể bởi vì mấy câu của các ngươi, liền lật trời hay sao?"

" Người trẻ tuổi, ngươi tự tiện xông vào đại lễ đính hôn, còn mạo phạm Kim gia, xúc phạm vương pháp!"

Đúng lúc này, một người đàn ông trung niên bụng bự đứng lên, một mặt hiên ngang lẫm liệt.

"Ta khuyên ngươi, nên để cho người của ngươi bỏ súng ống trong tay xuống, sau đó bó tay chịu trói!"

" Bằng không mà nói, hậu quả kia không phải là ngươi có khả năng gánh chịu!"

Nghe vậy mấy trăm người cũng kịp có phản ứng, tất cả mọi người đều phẫn nộ nhìn Bùi Nguyên Minh.

Rõ ràng anh chàng này, chỉ là một thanh niên sức trâu mà thôi.

Thật sự nghĩ rằng đưa cả chục người đi lên, cầm súng trong tay, thì có thể không kiêng nể gì cả, liền có thể diễu võ giương oai rồi sao?

Hắn không nghĩ tới, xúc phạm Kim gia có hậu quả gì sao?

Không nói tới năng lượng của Kim gia, chỉ cần một chỗ đăng ký vương pháp tàu du lịch, liền có thể làm cho thanh niên sức trâu này, xanh mặt choáng váng không chịu nổi!

Dù sao đầu năm nay, người phách lối thấy nhiều, phách lối đến không biết trời cao đất rộng, thật đúng là không có mấy người.

Bùi Nguyên Minh liếc mắt nhìn người đàn ông trung niên, lãnh đạm nói: "Dương gia thuê sát thủ gϊếŧ người, muốn lấy tính mạng của ta, thất bại liền bỏ trốn."

"Ta tôn trọng vương pháp, cũng sẽ cho Kim Gia mặt mũi."
« Chương TrướcChương Tiếp »