Chương 3633

Rõ ràng, Hoàng Thiếu Quân có lẽ đã nắm được chuyện gì đã xảy ra trên đường tới đây.

" Thứ nhất, bồi thường 10 triệu tệ cho biểu tỷ của tôi!"

"Thứ hai, ba tên tiểu tử này đến nhà biểu tỷ tôi làm việc miễn phí ba năm."

" Thứ ba, lũ khốn kiếp này phải quỳ xuống xin lỗi!"

"Và cô phải đi theo tôi, hôm nay chuyện này liền kết thúc! Bằng không, đừng trách tôi không cho cậu cơ hội."

Nạp Lan Yên Nhiên thất thanh: " Rõ ràng là các người không đúng! Chuyện này sao có thể làm được?"

"Cái gì? Cô muốn cùng tôi giảng đạo lý?" Hoàng Thiếu Quân vẻ mặt không kiên nhẫn, trực tiếp không nể mặt mũi, nói: "Cô thật cho là tôi không dám thu thập các người?"

"Tôi nói cho cô biết, tôi trước tiên sẽ đập nát Quốc Thuật đường của các người! Phế bỏ những tên này, các người vẫn phải làm theo lời tôi nói!"

"Ở Vũ Thành, Hoàng Kim Cung chính là trời!"

"Tôi! Hoàng Thiếu Quân chính là thiên vương lão tử!"

"Cung chủ của Hoàng Kim Cung các người e rằng còn không kiêu ngạo như anh?" Trước khi Nạp Lan Yên Nhiên vẻ mặt xấu xa tiếp tục nói,

Bùi Nguyên Minh thờ ơ nói.

"Người của anh đến chỗ của tôi không thèm nói đạo lý, không kiêng nể gì cả, lại đánh người, vũ nhục người, chẳng lẽ còn có đạo lý sao?"

"Tôi không quan tâm anh là Hoàng Thiếu Quân hay là Hoàng Thiếu Áo, lợi dụng hiện tại tôi không muốn quan tâm tới anh, đem người của anh cút ra ngoài."

"Bằng không mà nói, cũng đừng trách tôi không khách khí."

Nạp Lan Yên Nhiên toàn thân chấn động, một mặt khó có thể tin nhìn Bùi Nguyên Minh! Rõ ràng, cô không nghĩ rằng, chủ nhân của ình lại bá đạo với những người trong Hoàng kim cung như vậy.

Ba tiểu Thiên Kiêu lúc này cũng nhìn Bùi Nguyên Minh đầy ngưỡng mộ! Theo quan điểm của họ, hành vi của Bùi Nguyên Minh chính là kiểu bên trong khoái ý ân cừu, là khoái ý giang hồ.

Hèn chi… Họ đã xem phim võ hiệp trẻ con rồi, không biết giang hồ có thật ở nhân gian không hay là giang hồ chỉ toàn là đánh nhau, chém gϊếŧ ở trong phim.

Về phần Tần Ý Hàm thì không chút biến sắc phất tay ra hiệu, đệ tử Chấp Pháp đường trong đám đông nhanh chóng cách ly đám đông với bên ngoài, tránh làm tổn thương người vô tội khi mọi người thực sự động thủ.

"Tiểu tử, cậu vừa mới nói cái gì? Cậu có bản lĩnh nói lại lần nữa, có tin tôi tát chết cậu hay không!"

"Cậu có biết nơi này là nơi nào không? Dám giương oai ở Vũ Thành một mẫu ba phần đất, tôi nghĩ sinh nhật của cậu không thể đợi được nữa rồi!"

Nhìn thấy Bùi Nguyên Minh kiêu ngạo như vậy, mấy tên tùy tùng của Hoàng Thiếu Quân lúc này cũng vô cùng tức giận, từng người từng bước tiến lên chỉ vào mũi Bùi Nguyên Minh quát lớn, tựa hồ sẽ động thủ nếu có một lời không hợp.

"Ngoại nhân, tại Vũ Thành giương oai, cậu cũng không nhìn đối tượng một chút sao?"

Hoàng Thiếu Quân khoát tôiy ngăn lại những tên tùy tùng kia đang kêu gào, sau đó một mặt giống như cười mà không phải cười nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh.

"Cậu có biết, mỗi tháng tôi đều phải giẫm chết mấy tên người ngoài kiêu ngạo như cậu không?"

"Mỗi người trong số chúng, mới đầu cũng phách lối như cậu."

"Nhưng cuối cùng phải quỳ ở trước mặt tôi, liếʍ lòng bàn chân của tôi! Cậu một hồi chuẩn bị liếʍ chân trái hay là chân phải của tôi?"

Hoàng Thiếu Quân chút kiêng kỵ mở miệng, kiêu ngạo và độc đoán! Điều này khiến mi mắt Nạp Lan Yên Nhiên giật giật, cũng khiến ba tiểu Thiên Kiêu sắc mặt tái nhợt.

Về phần mười mấy nam nữ mặc y phục tung cẩu, đều khinh thường nhìn Bùi Nguyên Minh! Hoàng Thiếu mà nổi giận, hậu quả vô cùng nghiêm trọng.

Vừa mới dám đánh vào mặt của bọn hắn, hiện tại chết không có chỗ chôn?

"Tôi khác với anh." Bùi Nguyên Minh vẻ mặt lãnh đạm, nhìn Hoàng Thiếu Quân cường thế mở miệng.

" Mỗi tháng, tôi đã giẫm chết nhiều vô số kể những đại thiếu ác nhân, khiến tôi phiền muộn không thôi! Nhưng nếu hôm nay có người sốt ruột thấy sống lâu quá rồi, tôi cũng không ngại giẫm chết vài kẻ có mắt không tròng.”

"Đối với tôi mà nói thì đừng nói Hoàng Kim Cung, có là Kim Cương Cung cũng không có mặt mũi."

Trong lúc nói chuyện, Bùi Nguyên Minh chỉ vào người phụ nữ đê tiện, lạnh lùng nói: "Còn… Tôi đột nhiên đổi ý."

"Nữ nhân này phải quỳ xuống trước ba vị bằng hữu kia dập đầu xin lỗi, khẩn cầu sự tha thứ của bọn họ! Không làm được, tôi liền phế nàng! Đây là Bùi Nguyên Minh tôi nói!"

"Thần tiên đến đây cũng không thể giữ cô ta!"

"To mồm!?" Hoàng Thiếu Quân giận quá hóa cười: "Người trẻ tuổi cũng có chút đảm lượng!"

"Cậu đây là muốn cùng tôi đối chọi gay gắt sao? Chẳng qua tuổi còn trẻ đã có chút thành tựu, tự cho là mình đúng, tôi vẫn là có thể lý giải."

" Nhưng tự cho mình đúng, không biết sống chết đến như cậu thế này, liền thật không có mấy người!"

" Tôi ra lệnh một tiếng, là có thể đem cậu đâm thành con nhím, cậu tin hay không?"

Trong lúc nói chuyện, Hoàng Thiếu Quân phất tay, đám người phía sau lập tức lấy ra cung tên, đằng đằng sát khí hướng về phía Bùi Nguyên Minh.

Những cung tên này, là sản phẩm đặc biệt của Hoàng Kim Cung, chuyên dùng để phá phòng ngự của các cao thủ võ lâm.

Vì vậy nhìn thấy cảnh này, mi mắt Nạp Lan Yên Nhiên giật giật! Sau đó kiên trì tiến lên phía trước nói: "Hoàng Thiếu có việc dễ dàng thương lượng, không cần động đao động thương."

"Nạp Lan Yên Nhiên." Hoàng Thiếu Quân nở nụ cười lạnh.

" Cô thật cho là mình có ba phần tư sắc, ở ngoại môn bị mấy nam nhân truy cầu, liền thật biến thành Thiên Kiêu ngoại môn rồi sao? Liền có tư cách tại tôi chỗ này nói này nói kia sao?"

"Tôi nói cho cô biết, Lão Tử xưa nay không hiểu được đạo lý thương hương tiếc ngọc, hắn chỉ biết hủy hoại hoa!"

" Xem chút tình đồng môn, cút sang một bên cho tôi! Nếu không, tôi dọn dẹp luôn cậu!"