- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Chàng Rể Quyền Thế
- Chương 31
Chàng Rể Quyền Thế
Chương 31
Bây giờ việc xoay vòng vốn đang gặp khó khăn, mà còn phải đầu tư vào mảnh đất khu thương mại trung tâm kia còn rất nhiều tiền nữa.”
“Nếu chúng ta có thể thuận lợi lấy được khoản đầu tư của nhà họ Bùi thì mọi chuyện không thành vấn đề nữa, chúng ta sẽ phát triển được khu thương mại trung tâm. Và lại nếu chúng ta có thể dựa vào nhà họ Bùi thì chúng ta có thể yên tâm bước vào hàng danh gia vọng tộc ở đất Hải Dương này rồi.”
Nói đến đây, sắc mặt của ông cụ Trịnh trầm xuống: “Tóm lại, bây giờ dựa vào mình vẫn hơn là dựa vào người khác. Bây giờ chúng ta phải nghĩ cách để kết nối được với tổng giám đốc mới của đầu tư Bùi thị, làm được như thế thì gia đình chúng ta mới có cơ hội ngoi lên.”
“E rằng mọi chuyện không dễ dàng như vậy … Trịnh Tùng khẽ cau mày, nếu chuyện này dễ dàng thì trước đây bọn họ cũng không có chủ ý đối với Lý Đông Lưu
Ông cụ Trịnh gõ bàn và nói: “Nếu người nào nhận được lợi nhuận lớn nhất thì người đó chính là người quản lí hạng mục trung tâm thương mại!”
Dự án trung tâm thương mại hiện là dự án lớn nhất và quan trọng nhất của nhà họ Trịnh!
Nếu ai đó làm quản lí của hạng mục này thì người đó có thể tiếp quản gia tộc họ Trịnh và trở thành người đứng đầu gia tộc họ Trịnh trong tương lai!
Biểu cảm của nhiều người đã thay đổi khi ông cụ Trịnh nói điều này.
Tuy nhiên, bây giờ muốn nói chuyện với công ty đầu tư của Bùi thị quả là rất khó khăn.
“Ông nội” Trịnh Chí Dụng đột ngột đứng lên: “Gần đây cháu tình cờ quen biết một người phụ nữ xinh đẹp là quản lí trong công ty đầu tư của Bùi thị. Lời nói của cô ấy ở trong công ty hẳn là rất có trọng lượng, nếu không để cháu đi nói chuyện với cô ấy thử xem”
Ông cụ Trịnh cau mày nói: “Chỉ là một người quản lí thôi thì lời nói có trọng lượng gì chứ?”
“Ông nội, một người quản lý chắc chắn không được, thế nhưng cháu nghe nói gần đây cô ấy sắp được thăng chức giám đốc, coi như dưới một người trên vạn người. Người như vậy hẳn là có thể nói được.”
Trịnh Chí Dụng khẽ cười, bây giờ nhà họ Trịnh đang trong tình trạng rối ren, anh ta muốn dùng cơ hội này để vươn lên, nếu làm được thì vị trí tổng giám đốc công ty chắc chắn sẽ thuộc về anh ta
Trịnh Tùng liếc mắt nhìn con trai một cái, nhưng không nói gì, nếu như con trai thật sự có thể giải quyết chuyện lớn này, vậy nhà ông ta đương nhiên sẽ được xem trọng hơn vài phần
Trịnh Chí Dụng thấy mọi người nhìn mình có chút run sợ, cười cười lấy điện thoại ra bấm số, bật máy lên.
“Alo!” Một giọng nói có chút khẩn trương phát ra từ phía bên kia, nhưng rất dễ nghe.
Trịnh Chí Dụng không phát hiện ra điều gì còn lớn tiếng nói: “Giám đốc Kiều Linh đó sao, tôi là Trịnh Chí Dụng nhà họ Trịnh đây…”
Bên kia cuộc điện thoại, Bùi Nguyên Minh lái một chiếc eDonkey nhỏ đến công ty, vì chuyện của Lý Đông Lưu, Tống Kiều Linh đang báo cáo với Bùi Nguyên Minh, người vừa đến công ty.
Bởi vì là ban đêm, công ty rất yên tĩnh, Trịnh Chí Dĩnh giọng nói quá lớn, Bùi Nguyên Minh có thể nghe thấy rõ ràng trong phòng làm việc yên tĩnh.
Chợt nghe tiếng Trịnh Chí Dụng tiếp tục nói: “Giám đốc Kiều Linh à, tôi nghe nói công ty đã bỏ thêm 17 nghìn tỷ vào quỹ đầu tư. Đúng lúc này nhà họ Trịnh chúng tôi cần hơn 700 tỷ, mong Tống quản lí sẽ giúp đỡ chúng tôi kêu gọi vốn đầu tư…
“Đừng lo lắng, Trịnh Chí Dụng rồi rất biết cách làm người. Chỉ cần mọi việc xong xuôi, cô nhất định sẽ có lợi.”
Tống Kiều Linh chỉ cảm thấy da đầu tê dại, nói những chuyện này trước mặt Bùi Nguyên Minh, còn có thể giữ được công việc sao?
Vào lúc này, cô ta thực sự muốn bóp chết Trịnh Chí Dụng.
Bùi Nguyên Minh vốn đang đọc tài liệu nhưng khi nghe thấy tiếng nói, anh lại ngẩng đầu vô cùng hứng thú nói: “Trịnh Chí Dụng? Muốn thay mặt họ Trịnh kêu gọi vốn đầu tư?”
“Tổng giám đốc à, chúng tôi chỉ quen biết xã giao thôi, tôi không biết tại sao anh ta đột nhiên lại gọi điện thoại cho tôi ” Tống Kiều Linh bịt chặt loa của điện thoại và cẩn thận nói.
Bùi Nguyên Minh cười: °Bảo anh ta cút đi”
“Vâng!Thưa tống giám đốc” Tống Kiều Linh cầm lấy điện thoại di động của cô ta và đi ra khỏi văn phòng, lạnh lùng nói: “Tống giám đốc của chúng tôi nói anh mau cút đi!
Sau đó cô ta đột ngột cúp điện thoại,Trịnh Chí Dụng này đơn giản là một kẻ ngốc mà!
Bên kia điện thoại Trịnh Chí Dụng vẻ mặt đắc thẳng đột nhiên cứng đờ, một lát sau suýt chút nữa nhảy dựng lên: “Tôi khinh! Chỉ là một quản lí nho nhỏ mà cũng dám lên mặt với tôi! Cô ta cho rằng mình là ai chứ? Lại dám bảo tôi cút! Nói vậy không phải khinh thường người nhà họ Trịnh chúng ta hay sao?”
Tất cả người nhà họ Trịnh đều nhìn nhau, Trịnh Chí Dụng không nghe rõ sao?
Người ta nói là: Tống giám đốc bảo anh cút đi!
“Ông nội, công ty đầu tư của Bùi thị này thật quá đáng!” Trịnh Chí Dụng nghiến răng nghiến lợi: “Bọn họ dám đối xử với nhà họ Trịnh như vậy, rõ ràng là bọn họ coi thường chúng ta, hay là chúng ta tìm người đi…”
“Câm miệng!” Không đợi anh ta nói xong, ông cụ Trịnh đã cắt lời: “Đừng nói những lời vô nghĩa này nữa. Ông nghe nói tổng giám đốc mới của Công ty Đầu tư Bùi thị mới ngoài hai mươi tuổi, tuổi còn trẻ nên kiêu ngạo là chuyện bình thường. “”Ông đã suy nghĩ kĩ rồi, tuy ban đầu cậu ta không muốn đầu tư nhưng sau đó lại thêm 17 nghìn tỉ, chắc chẩn là cậu ta có hứng thú đối với hạng mục này. Hay là như thế này, mấy người bọn cháu ai muốn thay mặt nhà họ Trịnh đi gặp mặt tổng giám đốc mới?”
Cái gì?
Mọi người hai mặt nhìn nhau, vừa rồi ông cụ không có nghe thấy giám đốc Khánh Vân nói gì qua điện thoại sao? Người ta nói là tống giám đốc bảo cút!
Đã thế còn phải tới cửa hỏi xin vốn đầu tư, đây không phải là đến cửa chịu sỉ nhục hay sao?
Ông cụ Trịnh sắc mặt có chút tối sâm lại, ông cụ đương nhiên biết đây là công việc vất vả, muốn xin vốn đầu tư, có thể phải chịu sỉ nhục
Vấn đề là nếu không nắm bắt cơ hội này, nhà họ Trịnh gần như không thể vươn lên được nữa.
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Chàng Rể Quyền Thế
- Chương 31