Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Chàng Rể Quyền Quý

Chương 262

« Chương TrướcChương Tiếp »
CHƯƠNG 262

“Uyển Du, vậy tôi tới đây!” Vương Tử Văn cười xấu xa, xông tới muốn túm lấy Trương Uyển Du, lần đầu tóm hụt, sau túm áo khoác của Trương Uyển Du, xé áo khoác ra.

Bên trong áo khoác của Trương Uyển Du là một chiếc sơ mi trắng, tôn lên vóc dáng hoàn hảo, Vương Tử Văn nhìn mà sáng con mắt.

Chạy được mấy bước, Trương Uyển Du vừa hoảng vừa tức, đã ấn gọi một cuộc điện thoại, đó là số điện thoại mà Lâm Tinh Vũ trước khi đi đã để lại cho cô.

“Alo, mợ Lâm, có chuyện gì sao?” Đầu dây bên kia truyền đến giọng nói cung kính của Thẩm Tam.

“Ổ? Còn muốn gọi điện gọi người sao? Cô gọi ai đến cũng vô dụng! Hôm nay con trai tôi phải làm cô ở bên đường!” Vương Quốc Khanh lạnh giọng nói, vẻ mặt bất cần.

“Mợ Lâm? Cô bây giờ ở đâu? Nói cho tôi biết!” Thẩm Tam rõ ràng nghe thấy tạp âm, giọng điệu căng thẳng hỏi.

“Tôi, tôi ở cửa tòa nhà Bảo Đỉnh.” Trương Uyển Du hoảng sợ nói, bị dọa bởi dáng vẻ dữ tợn của ba con Vương Quốc Khang.

Cặp ba con này thật sự là vô pháp vô thiên, phát rồ rồi!

Bụp!

Vương Tử Văn xông tới muốn lôi Trương Uyển Du, dọa Trương Uyển Du tránh đi, điện thoại trong tay rơi xuống đất, màn hình cũng bị vỡ.

“Còn trốn? Em hôm nay trốn cũng vô dụng, tôi làm em rồi nói tiếp!” Vương Tử Văn cười xấu xa nói, cởϊ áσ vest ra, tháo cà vạt, dáng vẻ nôn nóng: “Các người còn sững ra đó làm cái gì? Ghì người phụ nữ này lại! Tôi chơi cô ta xong, lát nữa để các người cùng chơi.”

Vương Tử Văn ra lệnh, rất nhanh, mấy vệ sĩ đi tới muốn giữ Trương Uyển Du.

Két!

Lúc này, một chiếc xe màu đen từ bên đường đối diện lái tới, ba người đàn ông vạm vỡ từ trong xe bước xuống, nhanh chóng lao tới, đẩy mấy tên vệ sĩ mặc vest ra, chắn ở trước người Trương Uyển Du.

“Mẹ kiếp, mấy người là ai, muốn phá hỏng chuyện tốt của ông đây sao?” Vương Tử Văn tức giận quát mắng, nổi nóng, một bụng lửa giận chưa xả ra.

“Cái thứ ngu xuẩn ở đâu ra, còn muốn anh hùng cứu mỹ nhân sao?” Vương Quốc Khang vẻ mặt khinh thường nói, ở thành phố Thanh Vân, người có thể đối đầu với ông ta, không quá hai bàn tay, hôm nay giúp con trai xả giận, ai dám tới cản?

“Chúng tôi là người của Thẩm Tam gia! Đặc biệt bảo vệ cô Trương.” Người đàn ông mặc đồ đen lạnh giọng nói, không hề sợ hãi.

Mấy người bọn họ là vệ sĩ mà Thẩm Tam sắp xếp, nghe lệnh âm thầm bảo vệ Trương Uyển Du, khi bọn họ ở Đông Thành diệt Tạ Khôn, đã nhìn thấy thủ đoạn bản lĩnh của cậu Lâm, người phụ nữ của cậu Lâm, ba con Vương Quốc Khang này cũng dám nhúng chàm? Muốn chết sao?

“Thẩm Tam gia?” Thần sắc của Vương Quốc Khang hơi thay đổi, có hơi kiêng dè.

Ông ta cũng biết danh hiệu Thẩm Tam gia này, gần đây Thẩm Tam gia ở thành Thanh Vân như mặt trời giữa trưa, ông trùm ở thế giới ngầm của thành phố Thanh Vân.

Nếu như là Thẩm Tam dân anh chị của khu Nam Thành trước kia, Vương Quốc Khang có thể khinh thường, thậm chí có thể xử lý được Thẩm Tam, nhưng hiện nay khác rồi, Thẩm Tam gia ngay cả nhà họ Chu cũng có thể đè không ngóc đầu lên được, ông ta cũng không dám tranh phong.

“Lại là người của Thẩm Tam gia?” Vương Tử Văn đầu tiên là sững người, sau đó lộ vẻ oán hận!

Lần trước chính là Lưu Quân thủ hạ của Thẩm Tam gia đánh quỳ ở cửa tiểu khu, tuyệt đối là chuyện tốt Vương Hồng Lăng làm giúp Lâm Tinh Vũ!
« Chương TrướcChương Tiếp »