Chương 253

CHƯƠNG 253

Vu Tắc Thành có tài sản hàng trăm tỷ, đứng đầu ở khu Trung Thiên, thế lực đủ lớn rồi nhỉ? Nhưng vẫn không dám đắc tội với loại hào môn đỉnh cấp như nhà họ Văn, nếu như nhà họ Văn ra tay với ông ta, rất có thể trong một đêm sẽ bị xử lý sạch sẽ, tất cả cơ nghiệp đều hóa thành bong bóng nước.

Lâm Tinh Vũ châm một điếu thuốc, rời khỏi tầng hầm.

Vu Tắc Thành cũng tiễn cả đoạn đường, nhìn bóng lưng rời đi của Lâm Tinh Vũ.

Ông ta thở phào một hơi, cuối cùng cũng luông bỏng thần kinh căng thẳng.

Người bình thường có lẽ không cảm nhận ra được, ông ta là người từng luyện một chút cổ võ, ở gần sẽ cảm nhận được sát khí tản ra từ trên người cậu Vũ, thật sự giống như bị một thanh đao treo lơ lửng trên đầu, đung đưa.

“Đế Kinh, sắp nổi gió to rồi.” Vu Tắc Thành cảm thán nói.

Rời khỏi tập đoàn Tắc Thành, Lâm Tinh Vũ bắt taxi, đến viện điều dưỡng của các lão cán bộ ở gần núi Tử Long của Đế Kinh.

Đó là viện điều dưỡng vip nhất Long Quốc, người có thể ở đó, không ai không phải là người có công trạng hiển hách!

Lâm Tinh Vũ định đi thăm ông nội, cách mười mấy năm rồi!

Hiện nay, trên thế giới này, anh cũng chỉ còn lại một người thân máu mủ này…

Nửa tiếng sau, xe taxi dừng lại trước dây cấm bên ngoài núi Tử Long, nơi này là cấm địa quân sự, căn bản không cho phép bất cứ ai đi vào.

Xuống xe, Lâm Tinh Vũ đi đến bên dây cấm.

Một hàng cảnh vệ cầm súng thật, vác súng trường tiêu chuẩn, thân hình thẳng tắp đi tới, vẻ mặt nghiêm nghị nhìn Lâm Tinh Vũ.

“Thưa anh, nơi này là cấm địa quân sự, người không phận sự miễn vào.” Một đội trưởng cảnh vệ vai đeo quân hàm thiếu tá nói với vẻ nghiêm nghị.

“Người không phận sự miễn vào sao.” Khóe miệng của Lâm Tinh Vũ nhếch lên nở một nụ cười, từ trong túi áo lấy ra một tấm thẻ màu bạc có hoa văn hình rồng ra.

Thiếu tá cảnh vệ đột nhiên co rút con ngươi, không dám tin mà nhìn chiếc thẻ.

“Trưởng quan! Mời vào!”

“Chào!”

Thiếu tá cảnh vệ lập tức đứng thẳng, chào kiểu tiêu chuẩn, một hàng cảnh vệ cũng chào theo.

Lâm Tinh Vũ mặt mày không có cảm xúc, đi vào trọng địa quân sự của núi Tử Long.

Đợi sau khi Lâm Tinh Vũ rời đi, một cảnh vệ trẻ tuổi mặt mày mờ mịt, thấp giọng nói: “Đội trưởng, đây là núi Tử Long! Người thanh niên vừa rồi có thân phận gì? Tại sao anh lại tùy ý để anh ta đi vào như vậy? Cũng không kiểm tra sao?”

“Đội trưởng? Người thanh niên vừa rồi có thân phận gì? Anh sợ hãi sao?” Một cảnh vệ khác cũng không hiểu nên hỏi.

Đùa gì chứ, dưới chân thiên tử, cảnh vệ trước cửa cao hơn quan bình thường một bậc!

Huống chi, bọn họ còn là nhân viên đặc biệt của công ty bảo vệ an ninh, gánh vác trên vai chức trách bảo vệ các nhân vật lớn hàng vip pro đã nghỉ hưu!

“Các cậu đừng hỏi nữa! Đây không phải là chuyện cậu cậu có thể nghe ngóng!” Đội trưởng lạnh giọng quát: “Tất cả mọi người đều xem như chưa từng xảy ra chuyện gì, hiểu chưa?”

Người của công ty bảo vệ an ninh đều ngậm miệng lại, chức vị đặc biệt, rất nhiều thứ không nên hỏi nhiều.

Đội trưởng thần sắc phức tạp, nhìn bóng lưng đã đi xa của Lâm Tinh Vũ.

Cho dù nhìn quen các nhân vật lớn, trong lòng anh ta cũng vẫn chấn động không thôi! Người thanh niên mặc sơ mi trắng này, thân phận cũng quá lớn rồi…