- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Chàng Rể Chiến Thần
- Chương 22: Ba chuyện chính
Chàng Rể Chiến Thần
Chương 22: Ba chuyện chính
Đại viện nhà họ Tần.
Một chiếc Rolls Royce chậm rãi dừng ở trước cổng.
“Xin hỏi cậu tìm ai?”
Chu Kim Hảo mở cửa ra nhìn thấy một người trẻ tuổi mặc đồ tây mang giày da, nói chuyện cũng khách khí hơn rất nhiều.
Người trẻ tuổi mỉm cười nói: “Chào bà, chủ tịch Tô phái tôi đến đây để đón cô Tần đến khách sạn Tinh Quang tham gia bữa tiệc tối.”
“Khách sạn Tinh Quang? Chủ tịch Tô? Gia tộc giàu nhất ở nhà họ Tô?” Đầu tiên là Chu Kim Hảo giật mình, sau khi nhìn thấy đối phương gật đầu rồi thì lập tức mừng rỡ.
Mấy ngày nay chuyện khách sạn Tinh Quang muốn tổ chức bữa tiệc đã sớm lan truyền khắp cả Giang Châu, những người được mời đều là gia tộc giàu có ở Giang Châu, thật sự không ngờ đến là nhà họ Tô lại tự mình đến đây đón con gái của mình.
Chu Kim Hảo nhiệt tình mời người trẻ tuổi vào trong nhà, giao người cho Tần Đại Quang đón tiếp, bà ta vội vàng chạy vào trong phòng của con gái.
“Nhà họ Tô cho người đến đón chúng ta đi đến khách sạn Tinh Quang để tham gia bữa tiệc, chắc chắn là muốn tổ chức lễ đính hôn cho con với lại cậu cả nhà họ Tô.” Chu Kim Hảo kích động nói.
Tần Yên đang làm ổ ở trong phòng coi phim, nghe vậy thì kinh ngạc nói: “Nhanh như vậy à?”
“Người ta còn đang chờ ở dưới lầu đây này, con còn dài dòng cái gì nữa?” Chu Kim Hảo thúc giục nói.
“À…”
Tần Yên hưng phấn thét lên một tiếng, lòm còm bò ra khỏi chăn vội vàng bắt đầu trang điểm.
“Mẹ ơi, lúc nào ba mới trở về, con nhớ ba.”
Trong một căn phòng khác, Tiếu Tiếu vuốt ve mặt dây chuyền ở trên cổ, bỗng nhiên lại đáng thương hỏi.
Ba ngày trước sau khi Dương Chấn đưa cô về nhà thì cũng không trở lại lần nữa, mấy ngày qua trong lòng của cô rất loạn, mãi cho đến khi Tiếu Tiếu nói về ba thì cô mới đột nhiên tỉnh ngộ. Sở dĩ trong lòng của cô rối loạn là bởi vì người đàn ông kia.
Cô rất sợ lại giống như là năm năm trước anh đi không nói lời từ biệt, chia tay một cái chính là năm năm.
“Ba của con đang bận, chờ đến lúc ba làm xong rồi thì sẽ về nhà.” Tần Nhã ôm chặt lấy Tiếu Tiếu.
Trong đầu của cô đột nhiên lại xuất hiện ra bóng dáng của một người đàn ông ôm cô rời khỏi nhà họ Tần trong màn mưa, có lẽ là mãi mãi cũng không thể quên được hơi ấm trong l*иg ngực của anh.
“Nhã, nhà họ Tô cho người đến đón chúng ta tới tham gia buổi lễ đính hôn của cậu chủ nhà họ Tô và Yên, con sửa soạn nhanh lên đi, chúng ta là nhà mẹ đẻ cũng không thể vắng mặt được.”
Hai mẹ con đang nhớ nhung Dương Chấn, Chu Kim Hảo bỗng nhiên lại vọt vào.
Một tiếng đồng hồ sau, ba mẹ con bọn họ cộng thêm với một công chúa nhỏ.
Nhìn thấy mấy người ăn mặc đẹp đẽ tỉ mỉ, cậu tài xế trẻ tuổi được phái đến đây để đón người đều nhìn đến ngây người, nhưng cũng chỉ là trong một cái chớp mắt anh ta liền vội vàng di chuyển tầm mắt, đây là khách quý mà ngay cả chủ tịch Tô cũng vô cùng coi trọng, anh ta cũng không dám nhìn lung tung.
Ngày hôm nay khách sạn Tinh Quang vô cùng náo nhiệt, toàn bộ tất cả những nhân sĩ giới thượng lưu ở Giang Châu đều được mời đến đây.
Ở bãi đỗ xe có các loại xe sang trọng, có giá trị hàng chục tỷ.
Ông cụ Tần bước xuống từ một chiếc Audi có giá trị hơn ba tỷ, bên cạnh chiếc Audi có một chiếc Rolls-Royce dừng đó, ở bên khác lại có một chiếc Bentley.
“Chúng ta mau đi thôi.”
Ông cụ Tần hối thúc vì sợ người ta nhìn thấy chiếc xe của mình.
“Ông nội, xe của Tô Thanh Sơn đến kìa.”
Người của nhà họ Tần vừa mới bước ra khỏi bãi đậu xe thì liền nhìn thấy chiếc Rolls Royce có biển số A88888 dừng ở cửa khách sạn.
Ông cụ Tần vội vàng nói: “Luân, đi qua đó với ông, chào hỏi với chủ tịch Tô một tiếng.”
Đi đến trước xe, hai người giống như là con chó, thân thể hơi cong xuống chờ đợi Tô Thanh Sơn bước xuống xe.
Một giây sau nụ cười ở trên mặt của ông cụ Tần và Tần Luân trở nên cứng đờ trong nháy mắt.
Gia đình của Tần Nhã bước ra từ trong xe cũng nhìn thấy bọn họ, bởi vì đã bị đuổi ra khỏi gia tộc, Chu Kim Hảo vốn dĩ mang theo một bụng tức giận, nhưng mà khi bà ta nhìn thấy tư thế của hai ông cháu này thì trong lòng rất sung sướиɠ.
“Ông cụ Tần, cảm ơn ông đã hạ lệnh gia chủ đuổi chúng tôi khỏi nhà họ Tần, nếu không thì sau này chúng tôi đã có thêm nhiều họ hàng vô dụng rồi. Ông cũng biết rồi đó, sau khi gả vào hào môn thì sợ nhất chính là họ hàng nghèo khó quấy rối.” Chu Kim Hảo cố ý nói, trong lời nói tràn đầy châm chọc.
“Có ý gì hả?” Ông cụ Tần lạnh lùng hỏi.
“Hóa ra là ông vẫn còn chưa biết nữa à?”
Chu Kim Hảo đắc ý nói: “Nửa tháng trước nhà họ Tô đã tự mình đến nhà tặng quà hỏi cưới rất quý giá, còn có một căn biệt thự Nhật Nguyệt Tinh Thần nữa kìa, gần đây chúng tôi đang chuẩn bị dọn qua đó ở, về phần nhà cổ nhà họ Tần cũ kỹ và rách nát sao có thể xứng với thân phận nàng dâu của gia tộc giàu có của con gái tôi đây chứ?”
“Cô, khụ khụ…”
“Ông nội.”
Miệng lưỡi của Chu Kim Hảo ngoan độc, mấy câu đó nói ra khỏi miệng làm cho ông cụ Tần thiếu chút nữa đã tức đến ngất đi, người nhà họ Tần vội vàng xúm lại.
Chu Kim Hảo xem như là đã được cơn giận, bỗng nhiên cảm thấy cả người đều dễ chịu hơn rất nhiều,
Gia đình với sự đón tiếp của khách sạn thế mà lại ngồi ở vị trí đầu tiên.
Một màn này để vô số nhà giàu ở Giang Châu đều hết sức kinh ngạc, đều đang hỏi thân phận của gia đình này là ai.
Trong bữa tiệc có cấp bậc như thế này, người có thể ngồi ở phía trước nhất không phú thì quý.
“Xin hỏi là vị trí của chúng tôi ở đâu vậy?”
Thấy không có ai tiếp đãi mình, Tần Luân kéo một nhân viên phục vụ qua rồi hỏi.
Một nhân viên phục vụ xinh đẹp nhận lấy thư mời mà nhìn, lập tức lạnh lùng nói: “Ở trên thư mời có viết số bàn mà các người không biết đọc số này hả?”
Khách sạn Tinh Quang là sản nghiệp của nhà họ Tô, cho dù là người đón khách thì nhà họ Tần cũng không dám đắc tội, chỉ là bực mình không nói ra được.
Người nhà họ Tần dễ dàng tìm được vị trí của mình bởi vì nó ngay ở cửa đại sảnh, rõ ràng đều không giống với những bàn ăn khác, nhỏ hơn rất nhiều, chỗ ngồi cũng là bàn ghế thuộc về loại giản dị nhất.
Nhưng mà người nhà họ Tần lại không cảm giác chút nào, ngược lại còn có thể lấy việc được bước vào khách sạn mà làm kiêu ngạo, có rất nhiều người nhìn người nhà họ Tần giống như là đang nhìn một kẻ đần.
Tám giờ đúng, bữa tiệc chính thức bắt đầu.
Trong tiếng nhạc du dương vang lên, người dẫn chương trình đi lên sân khấu.
Sau khi đọc những lời nói hoan nghênh chào đón, người dẫn chương trình vừa cười vừa nói: “Hôm nay mời mọi người đến đây là có ba chuyện lớn muốn tuyên bố.”
Bởi vì thư mời này được gửi đi với hình thức nặc danh, cho đến bây giờ cũng không có ai biết chủ nhân của nó là người nào.
Nghe thấy lời nói của người dẫn chương trình, tất cả mọi người đều dựng thẳng lỗ tai.
“Chuyện thứ nhất, chi nhánh của tập đoàn Nhạn Chấn ở Giang Châu từ ngày hôm nay chính thức bắt đầu kinh doanh, đã đạt thành hợp tác lâu dài với tập đoàn Tam Hòa, hi vọng là sau này mọi người sẽ chỉ bảo nhiều hơn.”
Tin tức này vừa mới nói ra, toàn trường đều sôi trào.
Đối với tập đoàn Tam Hòa, không có ai ở đây là không biết, bởi vì cô gái xinh đẹp nhất của Giang Châu từng là chủ tịch của công ty này.
Chỉ là hiện tại công ty này đã bị nhà họ Tần quản lý, một nhà họ Tần nho nhỏ thì có tư cách gì hợp tác với tập đoàn Nhạn Chấn.
Nếu như nói là nhà họ Tần có mối quan hệ tốt với tập đoàn Nhạn Chấn thì tại sao nhà họ Tần lại được sắp xếp ở vị trí cuối cùng?
Lúc mọi người ở đây còn đang nghi ngờ, sắc mặt của người nhà họ Tần trong nháy mắt trở nên hết sức khó coi.
Đến giờ phút này bọn họ mới ý thức được sở dĩ bọn họ được mời đến đây cũng không phải là có thế lực nào đó coi trọng tiềm lực của nhà họ Tần, mà là cố ý nhục nhã bọn họ.
“Ông nội, bọn họ khinh người quá đáng!” Tần Luân đỏ ngầu cả mắt, tức giận nói.
“Im miệng!”
Sắc mặt của ông cụ Tần âm trầm đến cực điểm: “Cho dù là muốn làm nhục nhà họ Tần, đã đến đây rồi, vậy thì nhất định phải chấp nhận. Chỉ cần cháu dám gây chuyện ở trước mặt của mọi người thì tối ngày hôm qua qua đi, Giang Châu sẽ không còn nhà họ Tần nữa.”
“Nhà họ Tô chúng ta cũng hi vọng là có thể hợp tác với tập đoàn Tam Hòa.”
Lúc mọi người vẫn còn chưa lấy lại tinh thần thì giọng nói của Tô Thanh Sơn lại bỗng nhiên vang lên.
“Nhà họ Vương chúng tôi cũng hy vọng có thể hợp tác với tập đoàn Tam Hòa.”
“Nhà họ Trương chúng tôi cũng muốn hợp tác với tập đoàn Tam Hòa.”
“Nhà họ Lý của chúng tôi cũng muốn hợp tác với tập đoàn Tam Hòa.”
…
Giọng nói của Tô Thanh Sơn vừa mới dứt, có mấy bóng người lần lượt xuất hiện, ai cũng đều là gia chủ của đại hào môn.
Biểu cảm ở trên mặt của người nhà họ Tần đều khó nhìn đến cực điểm, ba ngày trước ông ta đã xem tập đoàn Tam Hòa giống như là vật bồi thường, bỗng nhiên lại có nhiều gia chủ của hào môn chủ động muốn hợp tác, tối ngày hôm nay qua đi, chỉ sợ là giá trị cũng sẽ tăng lên mấy lần.
“Các vị, chuyện hợp tác chờ sau khi bữa tiệc kết thúc rồi thì mọi người có thể tìm tập đoàn Tam Hòa mà thương lượng, tiếp theo đây chúng tôi sẽ tuyên bố chuyện thứ hai.” Giọng nói của cô gái dẫn chương trình xinh đẹp đột ngột vang lên mới làm cho làn sóng hợp tác này lắng lại.
“Ngày hôm nay chính là ngày kỷ niệm kết hôn của một cặp vợ chồng năm đó, bởi vì một vài nguyên nhân cho nên bọn họ không thể tính là vợ chồng, nhưng mà người chồng tự nhận mình không xứng với người vợ cho nên đi không từ giã, một lần từ biệt này chính là năm năm.”
“Ba ngày trước trong hội đấu giá của câu lạc bộ Dạ Thành có một người con trai thần bí có thủ đoạn rất bá đạo, liên tục ra giá cao hơn để mua phân nửa đồ trang sức quý báu, trong số đó cũng bao gồm một chiếc nhẫn kim cương Pink Star có giá trị một nghìn năm trăm tỷ, mà anh ta chính là người chồng đó.”
“Rẹt!”
Đúng lúc này tấm màn ở phía sau của người dẫn chương trình đột nhiên lại tự động tách ra hai bên, dưới ánh nhìn của tất cả mọi người có hơn một chục cái tủ kính được hiện ra.
Bên trong mỗi một tủ kính trưng bày đều có một món trang sức vô cùng tinh xảo.
“Là những món đồ trang sức đã được mua vào ba ngày trước.” Có người kinh ngạc hô lên một tiếng.
“Sợi dây chuyền nước mắt ngôi sao, nhẫn kim cương Pink Star…”
Tất cả những món đồ trang sức được đấu giá ở câu lạc bộ Dạ Thành vào đêm hôm đó đều được trưng bày ngay lúc này, mỗi một món đều có giá trị không nhỏ.
Giang Châu không thiếu phú hào có tài sản được tính bằng nghìn tỷ trên người, nhưng mà cũng không có ai muốn bỏ ra hơn ba nghìn tỷ để mua những vật này.
Vô số những quý cô danh giá của Giang Châu nhìn thấy những món đồ trang sức tinh xảo đó đều ghen tị ra mặt, đừng nói là có nhiều như vậy, có thể có được bất cứ một cái nào trong số đó cũng để cho bọn họ nói khoác cả một đời.
Tần Nhã đang ngồi ở vị trí trước nhất, trong ánh mắt cũng xuất hiện mấy phần ghen tị, thì thầm nói nhỏ: “Người vợ này thật là hạnh phúc.”
“Ngày hôm nay hình như là ngày kỷ niệm kết hôn của chị với anh ấy thì phải?”
Tần Yên đột nhiên lại hỏi, sau đó cười một tiếng rồi nói: “Chị ơi, người chồng mà người dẫn chương trình đang nói sẽ không phải chính là Dương Chấn đó chứ, những món này đều là được chuẩn bị cho chị?”
Tần Nhã đắng chát lắc đầu, không nói chuyện.
“Cái con nhỏ chết tiệt này nói lung tung cái gì vậy hả, nếu như Dương Chấn có thể mua được những món đồ trang sức này thì mẹ sẽ vặn đầu xuống làm ghế ngồi cho nó.” Chu Kim Hảo tức giận trừng mắt nhìn Tần Yên.
“Mẹ, đây chính là mẹ nói đó nha, đến lúc đó mẹ đừng có đổi ý.” Tần Yên nói.
“Con còn nói nữa.” Chu Kim Hảo cười mắng.
Lúc này, âm thanh dõng dạc của người dẫn chương trình lại vang lên một lần nữa.
“Năm năm trước bởi vì nhiều khó khăn cho nên người chồng này không tặng được một món quà nào, vì để đền bù tiếp nối vào năm năm đó, những món quà này toàn bộ đều tặng cho vợ của anh ta, hiện tại chúng ta sẽ được chứng kiến thời khắc hạnh phúc này.”
Tách tách tách!
Mấy chùm sáng bỗng nhiên cùng nhau rơi xuống.
Ánh đèn hội tụ lại cùng một chỗ, chính là người phụ nữ xinh đẹp vô cùng đang ngồi ở vị trí đầu tiên.
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Chàng Rể Chiến Thần
- Chương 22: Ba chuyện chính