Chương 1: Quá Khứ Đau Khổ Ấy

Mục Khởi Khởi, cái tên ông cô đặt cho cô với hi vọng cô trở thành một cô gái luôn vui vẻ, hồn nhiên và lạc quan trước mọi khó khăn. Dường như cô đã trở nên như vậy, tuy thẳng thắn nhưng vô tư luôn làm cho Cao Phong anh cưng chiều và hứng thú. Nhưng sự hứng thú của anh đã không làm cho cô động tình, cô chẳng những không quan tâm mà còn khó chịu với anh. Sinh ra trong một gia đình giàu có, có bố Mục Lăng chủ bệnh viện Mục Khởi lớn nhất thành phố T, ông bà tuy đã già nhưng đều là những Giáo Sư có tên tuổi, cô còn có một anh trai tên Mục Sở làm trong công ty lớn Cao gia, mẹ cô Dương Yến luôn ở nhà chăm sóc cả gia đình, quan tâm con gái hết mực. Cả gia đình sống trong thành phố T xa hoa này đã nhiều năm, Mục Khởi Khởi lớn lên trong nhung lụa, được mọi người yêu quý cưng chiều hết mực, cuộc sống vô lo vô nghĩ và môi trường tri thức đã nuôi dưỡng cô trở thành một cô gái vui tươi lạc quan, nhưng sống rất có trách nhiệm và thiện lương, không quá kiêu căng ỉ lại vào gia thế của mình. Tuy vậy tính cô lại thẳng thắn, ghét người nào sẽ nói thẳng ra mặt, đối tốt với những người yêu quý mình, cô thích những thứ nhẹ nhàng như chính con người cô. Đặc biệt một điều là ai cũng biết Khởi Khởi thích Cao Du Hàn - một thanh mai trúc mã từ nhỏ của cô.

Cô đã từng rất thích Cao Du Hàn, từ hồi nhỏ hắn ta và cô cùng với Mục Tuyết đã chơi thân với nhau, cô và hắn cùng tuổi, đi đâu cũng dẫn Mục Tuyết theo, đến những năm cao trung, ba người họ vẫn không tách rời. Mục Tuyết là con gái duy nhất của Mục Tống - em họ của bố cô, tuy vậy hai gia đình khá chênh lệnh. Mục Tuyết lớn lên trong gia đình tuy nói là khá giả nhưng chỉ đủ ăn, bố là giáo sư trường đại học, mẹ cô là Thịnh Dương Du lại không có việc làm, tuy bố Mục Tuyết rất tốt, là người ngay thẳng, nhưng mẹ cô lại ham tiền, ích kỉ, ngày xưa bỏ người yêu lúc đang khó khăn để cưới giáo sư Mục Tống. Nhưng chính sự thiện lương của chú Tống lại khiến ông ấy chẳng thể nhận ra. Dần về sau khi cuộc sống không như mong muốn, Thịnh Dương Du mẹ cô ta mới lộ bản chất thật của mình. Trong ba người có thể nói Cao Du Hàn là người có gia thế hiển hách, Cao gia làm ăn lớn, là gia tộc không dễ gặp mặt. Ông nội cao là Cao Lãnh trong một lần tai nạn được Mục Lăng còn trẻ bắt gặp và cấp cứu kịp thời, nên hai gia đình qua lại khá thân. Ba đứa trẻ là cùng nhau lớn lên, do cùng tuổi mà Mục Khởi Khởi cùng Cao Du Hàn luôn được ghép đôi, trêu đùa. Vì vậy từ lúc còn nhỏ, cô đã nhận định sẽ lấy Cao Du Hàn, bọn họ thân thiết như thế, tưởng chừng cô đã lấy được lòng hắn ta cùng nhau tạo nên mối tình tuyệt đẹp. Nhưng hắn ta lại ngay lúc cô có hi vọng mà chà đạp lên lòng tự trọng của cô, đem lòng yêu Mục Tuyết mà bỏ rơi cô, dù cho hai người đã đính hôn. Cô xứ ngu ngốc như vậy, tin rằng Mục Tuyết thực sự là em gái tốt mà đối đãi, thậm chí trang sức quần áo của cô ta không ít túi tiền cú cô. Một Cao Hàn Du không lạnh không nhạt, không từ chối cô nhưng cũng không đồng ý thẳng thắn với cô, cô cứ nghĩ tính hắn là vậy. Cho đến ngày hắn nói cô như đồ ngốc vậy, cái tôi cần là một người vợ họ Mục để lấy lòng ông nội tôi, cô mới vỡ mộng. Ngay từ đầu hắn ta rất tốt, đối xử với cô như bạn bè, nhưng thời gian và danh vọng khiến con người ta thay đổi, hắn lại đẩy cô xuống mà chà đạp.

Cô đã dường như buông bỏ, quyết định chúc phúc cho bọn họ, nhận ra những người tốt thật sự với mình vì họ mà sống tiếp cuộc đời tươi đẹp này, cô nhận ra Cao Phong không xấu như mình nghĩ, anh thậm chí còn là một người hoàn hảo, là hình mẫu của nhiều người phụ nữ. Dường như trước đâu Cao Hàn Du đã làm mờ con mắt của cô, cộng thêm Cao Hàn Du vốn không thích Cao Phong càng khiến cô có định kiến với anh. Cao Phong là chú của Cao Hàn Du, anh hơn hắn và Mục Khởi Khởi 10 tuổi, vì là con út nên Cao Lãnh vô cùng yêu thương anh. Anh cũng là người tài giỏi nhất Cao gia, sống trong nhung lụa nhưng lại thích làm quân nhân, mãi cho đến khi Cao lãnh kiệt sức đem cái chết ra đe dọa, anh mới chịu quay lại quản lý công ty. Nhưng chính là như thế, Cao Lãnh thà đem cái chết ra cược để Cao Phong quản lý cả gia tài là Cao thị cũng không chịu để Cao Hàn Du vào mắt, hắn ta đã góp sức cho cái công ty này từ lúc còn trẻ nhưng lại không được ông nội công nhận, dựa vào đâu mà chú hắn, một tên quân nhân hôi hám lại được trọng dụng đến vậy, hắn không phục. Chỉ là sau này hắn mới biết, hóa ra những dự án quan trọng nhất của công ty đều do anh mạng lại, những quyết sách quan trọng của ông nội Cao đều là do anh góp sức cùng bố mình, mọi người chỉ biết Cao Lãnh là người tài giỏi chứ không biết ông lại giấu đi con trai của mình như vậy. Nhưng là anh không thích, nên ông cũng không nói ra ngoài, chỉ cố ông và anh cùng những cổ đông lâu năm trong công ty biết..

Cô từ bỏ mà đối xử tốt với gia đình, với anh, từ bỏ mối quan hệ tay ba kia, vốn mọi chuyện đã êm đẹp nhưng Mục Tuyết lại trong lúc cô hôn mê nói rằng:

- Mục Khởi Khởi, đến cuối cùng thì chị cũng nằm đây rồi. Chị biết không tôi đã thèm muốn cuộc sống nhung lụa của chị biết bao, cùng là họ Mục nhưng sao cuộc sống của tôi lại không bằng chị. Chị thích Cao Hàn Du ư, tôi cướp, vốn làm Cao phu nhân rồi tôi sẽ định bỏ qua cho chị, nhưng vì cái gì mà Cao Phong hắn ta lên chức nắm giữ Cao thị chứ không phải Cao Hàn Du, nếu đã không thể động vào Cao Phong tôi liền động vào chị, để xem hắn ta sống thế nào?

Đúng vậy, cái tai nạn này là do cô ta làm, vào đêm mưa mùa đông giá rét ấy, cô ta nói rằng Cao Phong bị tai nạn, cô gọi anh nhưng không ai bắt máy liền mù quáng mà tin anh bị tai nạn thật, điên cuồng lao trong đêm mưa, cô sợ rằng mình sẽ hối hận, sợ sẽ mất đi anh, khó khăn chồng chất mới nhận ra anh quan trọng, làm sao mà bỏ anh một mình được. Nhưng dường như có sắp xếp sẵn, chiếc mô tô lao ra chặn cô, thế là cô bị lật xe. Trong con mê mang, Mục Tuyết đến gần cô, cô chẳng nhớ rõ cô ta nói gì, chỉ nhớ hình như cô ta nói rằng:

- Đáng thương không, Cao Phong của cô không tai nạn, tôi lừa cô đấy haha

Vậy là tốt rồi, Cao Phong của cô bình anh rồi, nhưng liệu em có thể gặp anh nữa không Cao Phong. Cô ta rất hưởng thụ hình ảnh này của cô nên đưa cô đến bệnh viện, ngày ngày chế giễu cô, kể ra những tội ác cô ta làm, cô lại không thể tỉnh lại, không thể làm gì cả. Chan mẹ Khởi Khởi đau như chết đi, thương con gái đến mức suy sụp. Mục khởi Khởi nghe được những lời của Mục Tuyết mỗi khi cô ta đến, dường như muốn chiến đấu để có thể tỉnh lại, trả thù tất cả những kẻ xấu xa. Nhưng vào một ngày mưa gió, cô ta hối hận rồi, bệnh tình của Mục Khởi Khởi có chuyển biến tốt, dường như sắp tỉnh, Mục Tuyết thuê người vào bệnh viện tiêm thuốc độc vào cơ thể cô, kẻ kia lại mất tích bí ẩn, đến vài tuần sau người ta thấy một thi thể trong khu rừng phí Đông, cảnh sát báo là hắn bị sát hại, mọi chuyện cứ như vậy tiếp tục được điều tra. Cao Phong đau đớn suy suy, từ ngày cô mất mà điên cuồng không tin tưởng, đi tìm cô khắp nơi. Linh hồn phiêu bạt cô đơn của cô cuối cùng cũng hiểu được, nếu có cơ hội làm lại cô nhất định là hảo hảo trân trọng anh, cùng anh trải qua những ngày tháng tốt đẹp nhất. Trả thù những kẻ xấu xa kia, cho Mục Tuyết sống không bằng chết.