ánh mắt của mọi người, bên trong không chỉ lộ ra sự sợ hãi, càng nhiều hơn là sự nghi hoặc.
Dù sao hành động của Thẩm Siêu Phong, tất cả mọi người ở đây đều nhìn thấy ở trong mắt, nếu như ông ta thật chỉ là vừa ý với sắc đẹp của Tiêu Tình Tuyết, tuyệt đối sẽ không có thái độ khiêm tốn như vậy.
Bộ dạng như vậy giống như là người hầu nhìn thấy chủ nhân mới đúng.
Tề Dương trực tiếp trở về nhà cùng với Tiêu Tình Tuyết.
Hai người đều có chút mệt mỏi, nhất là Tiêu Tình Tuyết, vì vừa mới lo xong cái hợp đồng kia, trước đó cô còn sửa chữa bản phương án thâu đêm, chỉ sợ Thẩm Siêu Phong không hài lòng.
Làm cho Tề Dương vô cùng đau lòng.
“Bảo bối, em đi nghỉ ngơi một lát đi.”
Nghe Tề Dương xưng hô như thế liền ngứa ngáy, khuôn mặt nhỏ của Tiêu Tình Tuyết đỏ lên, quay đầu trừng mắt liếc anh, nhưng cũng không có phản bác, ngược lại trong lòng còn có một chút mật ngọt.
Nhìn thấy Tiêu Tình Tuyết đi vào phòng ngủ, trong ánh mắt Tề Dương có thêm vài phần dịu dàng.
“Tề Dương, cậu qua đây một chút.”
Đúng lúc này, mẹ vợ Tiêu Phù Dong hướng về phía Tề Dương nói.
“Mẹ, có chuyện gì ạ?”
Mấy ngày nay, anh đều vô cùng bận rộn với chuyện Thẩm Siêu Phong, cũng dã rất lâu rồi không có cùng Tiêu Phù Dong nói chuyện.
“Nói, cậu rốt cuộc là đã làm cái gì, vì cái gì mà thái độ của tiểu Tuyết đối với cậu liền thay đổi?”
Tiêu Phù Dong nhìn chằm chằm Tề Dương.
Tề Dương bị nhìn có chút khó chịu, mở miệng nói:
“mẹ, mẹ đây là có ý gì?”
“tôi mặc kệ cậu có mục đích gì, nhưng cậu sau này tốt nhất cách xa con gái tôi ra một chút.”
Tiêu Phù Dong nói xong, liền trực tiếp quay người đi.
Để lại Tề Dương trợn mắt hốc mồm tại chỗ.
Xem ra người phụ nữ này trong lòng vẫn là xem thường anh.
Tề Dương bất đắc dĩ cười cười, cũng không để ở trong lòng.
2:00 chiều, ngủ trưa một giấc đã làm Tiêu Tình Tuyết tinh thần sảng khoái, liền phải trở lại công ty.
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .