Chương 3: Tiêu Tinh Tuyết (1)

Tề Dương cùng Lâm Phương đều ngẩn ra.

“ông tìm ai? Có chuyện gì không?” Lâm Phương rốt cuộc là người lên tiếng trước.

Người đàn ông mặc âu phục cung kính nói: “Tôi là Chu Bình, Lâm phu nhân xin yên tâm, chúng tôi lần này là tới đón thiếu gia về nhà. mọi chuyện thực hư ra sao, mời mọi người lên xe cùng tôi, rồi sẽ nói rõ.”

Tề Dương từ cửa sổ hướng mắt xuống dưới liếc qua, quả nhiên thấy được một chiếc Rolls-Royce.

Giàu có như vậy?

Mặc dù hoài nghi người này là lừa đảo, nhưng tận đáy lòng của anh vẫn hiện lên một tia mong đợi, vẫn là quỷ thần xui khiến làm cho Tề Dương đồng ý lên xe, Lâm Phương không yên lòng, cũng đuổi theo bước lên chiếc xe đó.

vậy là Tề Dương cùng Lâm Phương lần đầu tiên trong đời ngồi lên xe sang trọng.

“Bây giờ có thể nói cho tôi biết chưa? Đến cùng là chuyện gì đang xảy ra?” Trên xe, Tề Dương chút không kiên nhẫn.

Anh bây giờ trong lòng vội vã muốn ra ngoài tìm việc làm, thề muốn để những người vũ nhục mẹ anh phải trả giá đắt.

Chu Bình cười nói: “thiếu gia đừng nóng vội, chúng ta đi trước gặp một người.”

“Gặp ai?” Lâm Phương mở miệng hỏi.

“Thưa phu nhân, là đi gặp Thiếu phu nhân, cũng chính là con dâu của ngài.”

“Cái gì!” Tề Dương cùng Lâm Phương lập tức mở miệng há hốc .

......

Tại nhà hàng lớn lớn Đại Đế hào.



Lúc Tề Dương bước vào nơi này, đầu còn có chút choáng, đây rốt cuộc là tình huống gì.

Chu Bình quen thuộc nơi này, liền dẫn đường cho hai người tới một gian phòng

Vừa mới đẩy cửa ra, trong nháy mắt cả khung cảnh đập vào mắt Tề Dương.

Trong phòng chỉ có một người, một nữ nhân, mà nữ nhân này, cả Tề Dương và Lâm Phương đều biết cô ấy.

tổng giám đốc Tập Đoàn Long Thành, Kim Hà đệ nhất mỹ nữ -- Tiêu Tình Tuyết.

Nhìn thấy hai người, trên khuôn mặt tuyệt mỹ của Tiêu Tình Tuyết lộ ra vẻ ôn hòa, mỉm cười: “Bác gái đã tới, xin mời ngồi.”

“Cái này......” Lâm Phương vẫn là chưa lấy lại được bình tĩnh.

Tề Dương lấy tay chọc Chu Bình: “chuyện này rốt cuộc là như thế nào?”

“Cô ấy chính là vị hôn thê của cậu.” Chu Bình chỉ vào Tiêu Tình Tuyết.

Tề Dương nhìn về phía Tiêu Tình Tuyết, cô cũng đồng thời nhìn lại, chỉ khẽ gật đầu, lại quay đi cùng Lâm Phương nói chuyện.

Bữa cơm này, Tề Dương ăn rất không tự nhiên, Chu Bình cung kính đứng ở một bên, anh cả buổi cũng không hề nói một câu nào, ngược lại là Tiêu Tình Tuyết và Lâm Phương trò chuyện rất thoải mái.

“Được rồi, tôi cùng bác gái ra ngoài đi dạo một chút. Anh trước tiên cứ ở lại chỗ này chờ đi” vừa cơm nước xong xuôi, Tiêu Tình Tuyết lôi kéo Lâm Phương đi ra ngoài, câu nói sau cùng là nói cho Tề Dương nghe.

“Tiểu Tuyết, cái này......” Lâm Phương vẫn chưa hết bàng hoàng, người cao quý như cô, bình thường chỉ có thể nhìn thấy Tiêu Tình Tuyết ở trên TV. Mà bây giờ thế nào có thể được cô ở cùng một chỗ rủ đi shopping.

“Bác gái, con sau này cưới con trai bác thì cũng sẽ trở thành con dâu, cái này không phải sao.”