Chương 20: Chúc Thọ (5)

Mặc dù bọn họ tại thành phố Kim Hà đúng là có sức ảnh hưởng nhất định, nhưng nếu so cùng Thẩm Siêu Phong đó thật là như sâu như kiến.

Tập Đoàn Thẩm Thị của ông ta là đứng đầu toàn bộ Kim Hà, tất cả các doanh nghiệp trong thành phố đều đứng dưới trướng của tập đoàn này.

Tập Đoàn Long Thành đứng trước mặt ông ta cũng chỉ là một nhân vật nhỏ mà thôi.

mức độ lớn mạnh của Tập đoàn thật khiến người ta kinh ngạc khϊếp sợ.

loại người cao quý quý này bình thường căn bản sẽ không thèm để ý tới bọn họ.

Lập tức, tất cả người của Tiêu Gia đều trở nên thụ sủng nhược kinh, cảm thấy rất lo sợ.

Tiêu Thiên Thành liền vội vàng đứng lên đi cửa ra vào nghênh đón.

“Ai nha, Thẩm tổng đại giá quang lâm, mời vào mời vào.”

Tề Dương nhìn Thẩm Siêu Phong mặc đồ Tây , gật đầu một cái.

Lão Chu làm việc vẫn là rất ổn thỏa.

Chỉ là Tiêu Bạch nhìn thấy Tề Dương như thế mà tại gật đầu với Thẩm Siêu Phong, lập tức nổi giận.



“Phế vật, ngươi còn ở lại chỗ này làm gì? Không thấy Thẩm tổng tới rồi sao? Mau biến nhanh lên, đừng ở đây ngán chân làm phiền bọn ta.”

Mà không ngờ sự việc người ta ngàn lần không nghĩ tới là, Thẩm Siêu Phong thế mà đi nhanh đến chỗ Tiêu Tình Tuyết, đứng trước mặt cô.

“Tiêu tiểu thư, đại thọ Tiêu lão gia , tại hạ bất tài không có gì tốt để tặng, tôi đành đưa lên một phần hợp đồng, không biết cô có nguyện ý nhận lấy không.”

Vừa nói, ông ta đã lấy ra một văn kiện.

Trời ạ!

hợp đồng với Tập Đoàn Thẩm Thị ?

Phải biết dưới trướng Tập Đoàn Thẩm Thị hoạt động lĩnh vực nhiều đến dọa người.

Bao nhiêu công ty sứt đầu mẻ trán đều nghĩ cách cùng bọn họ hợp tác.

Bây giờ Thẩm Siêu Phong thế mà mang theo hợp đồng tới chúc thọ?

Tiêu gia làm gì có mặt mũi lớn như vậy ?

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .