Chương 5: Nữ Rối

Chương 5: Nữ Rối

Beta: Hana

"Đứng không nói, vậy thì quỳ."

-

*Nữ Rối này không phải là giới tính nữ đâu, nói sao nhỉ...Đây được hiểu như tên một loại yêu quái, là yêu quái Nữ Rối chứ không phải con rối giới tính nữ.

"Cậu...." Thần Nhiên vốn định nói cậu xúc động quá rồi, mà nhìn thấy lỗ tai phiếm hồng của Từ Dĩ Niên, lời phê bình tới bên miệng cũng thu trở về.

Thôi bỏ đi.

Biến người trở thành hàng hóa để buôn bán, đúng là nhục nhã thật.

Nhìn dáng vẻ mặt đỏ tai hồng của Từ Dĩ Niên, đoán chừng là đang tức giận không nhỏ đây mà.

Hai gã canh gác một chết một bị thương, không có cách nào moi ra thêm tin tức hữu dụng nữa, Thần Nhiên đứng trong l*иg chỉ huy: "Tìm chìa khóa trên người bọn họ đi."

Từ Dĩ Niên nghe lời ngồi xuống. Trên người đầu trâu và mặt sẹo đều treo một chùm chìa khóa, cậu đang định duỗi tay cầm lấy, đột nhiên có cảm giác, quay mạnh đầu nhìn về phía góc ngoặt.

Không có động tĩnh gì.

Từ Dĩ Niên bất giác nhíu mày.

Là ảo giác sao? Trong nháy mắt vừa rồi, hình như có người đang chăm chú nhìn cậu.

"Ngơ ra gì đó? Nhanh lên." Thần Nhiên thấy cậu bất động một lúc lâu, thúc giục.

Từ Dĩ Niên thu hồi tầm mắt, gỡ chìa khóa xuống mở l*иg chim giam con người, những người bên trong nhanh chóng nối đuôi nhau đi ra, có trừ yêu sư chủ động nói: "Tôi biết đường rời đi! Chỗ này hẳn là hậu đài hội đấu giá, muốn ra thì đi theo tôi!"

Mọi người vội vàng tụ tập đi đến bên cạnh người nọ, cô gái được bọn họ giúp lúc trước quay đầu lại hỏi: "Các cậu không đi hả?"

Từ Dĩ Niên đang định đi đến, trong cổ tay bỗng truyền ra một luồng nóng rực.

Bùa liên lạc luôn không phản ứng bỗng dưng lay động. Không chỉ Từ Dĩ Niên, bùa trên cổ tay Thần Nhiên cũng tỏa ra ánh sáng màu xanh da trời. Hắn thử nói chuyện với bên kia: "Tô Đường? Cố Hiểu Đông?"

Không ai đáp lại.

Hướng bùa chỉ tới ngược hoàn toàn với hướng mọi người rời đi, Thần Nhiên nhớ lại vị trí một lần: "Bên này là hướng của sảnh đấu giá. Chỗ lúc trước bọn họ ở ngăn cản bùa liên lạc, bây giờ bị chuyển đi có thể là bởi vì trở thành vật phẩm đấu giá. Bây giờ chúng ta nên___"

"Trực tiếp đi lên." Từ Dĩ Niên đến gần nói.

"?" Thần Nhiên sửng sốt một giây, trong nháy mắt hiểu được tại sao các giáo viên trong học viện lần lượt bị Từ Dĩ Niên chọc cho tăng huyết áp, "Chúng ta chỉ có hai người, bọn họ có bao nhiêu người?! Cậu là muốn cứu người hay muốn chịu chết vậy hả?"

"Cậu không đi tôi cũng không đi, đến lúc giáo viên tới hai người bọn họ cũng lạnh ngắt luôn rồi."

"Cũng không phải không ai lên, gấp cái gì." Thần Nhiên dứt lời, ngước mắt nhìn quanh bốn phía.

Cùng lúc đó.

Trong hội đấu giá, người chủ trì thấy vật phẩm đấu giá cuối cùng lên đài, không khỏi lộ ra vẻ tươi cười.

Khác với tất cả những vật phẩm đấu giá trước, thứ này thật sự chính là báu vật vô giá có thể làm cho hiện trường nơi đây điên đảo.

Người chủ trì cất cao giọng: "Theo thường lệ, mỗi phiên đấu giá yêu giới đều cung cấp danh sách vật phẩm đấu giá cho khách mời, chỉ có vật phẩm cuối cùng mới không có tên trong danh sách, chắc hẳn các vị đã chờ rất lâu rồi. Tôi cam đoan, cho dù là vị khách kiến thức rộng rãi nhất, nhìn thấy vật phẩm cuối cùng này cũng không thể soi mói được đâu."

Ngọn đèn sân khấu chiếu từ trên xuống, màn hình hiện ra dáng vẻ vật phẩm. Đó là một thanh niên dáng người thon dài. Người này mỉm cười đi tới trước sân khấu. Nếu bỏ qua cái l*иg chim nối liền nửa bên khuôn mặt, gần như mọc cùng với đầu, thì vẻ ngoài của thanh niên này thật sự trông rất thanh tú.

"Vật phẩm cuối cùng của năm nay là một con L*иg yêu, nếu các vị chưa nghe qua tên gọi L*иg yêu này, vậy còn một cái tên càng lưu truyền rộng rãi hơn."

"____Máy ước nguyện."

Cả phòng ồ lên.

Như nước nhỏ vào chảo dầu, bốn phía xung quanh ồn ào náo nhiệt, đám yêu quái VIP lạnh nhạt cả đêm cũng vội vã kéo rèm lên, hướng ánh mắt về phía nam thanh niên kia.

"Chỉ cần cung cấp đủ nhân loại để tế sống cho máy ước nguyện, hắn có thể giúp ngài thực hiện một nguyện vọng, bất cứ nguyện vọng gì! Kể cả là tuổi thọ trăm năm, trở thành người phụ nữ xinh đẹp nhất, người có sức mạnh cường đại nhất! Hắn thậm chí còn có thể khiến cho kẻ thù cách nửa vòng trái đất của ngài đầu rơi xuống đất!"

"Để thể hiện thành ý, chúng tôi chuẩn bị cho người mua 50 người sống dùng để huyết tế, linh hồn và máu thịt của trừ yêu sư có tác dụng hơn nhân loại bình thường rất nhiều, trong số tế phẩm sống chúng tôi chuẩn bị có 13 tên trừ yêu sư, đây là việc chưa từng có ở những hội đấu giá ngày trước!"

"Đây là máy ước nguyện duy nhất còn tồn tại! Tin rằng phần lớn các vị đều đã từng nghe, mỗi khi hoàn thành một nguyện vọng, máy ước nguyện thường cần nghỉ ngơi rất lâu, nếu bỏ qua cơ hội lần này, lần hắn bằng lòng nhận nguyện vọng tiếp theo không biết được sẽ là lúc nào nữa đâu." Người chủ trì giơ tay lên, toàn bộ đèn sân khấu cùng chiếu về máy ước nguyện, "Như vậy, vật phẩm cuối cùng đêm nay, giá khởi điểm là____"

Rầm! !

Màn sân khấu đỏ tươi đột ngột rơi xuống, che hết toàn bộ cảnh tượng phía trên. Mấy khách mời không hiểu ra sao: "Sao lại thế này?" , "Đây là đang làm trò xiếc gì thế?" , "Cố làm ra vẻ, rốt cuộc có bán hay không!"

"Thật ngại quá thật ngại quá!" Nhân viên công tác vội vàng chạy lên đài, "Màn sân khấu bị hư, lập tức kéo lên ngay!"

Người này vừa nói vừa kéo màn sân khấu lên, mà không biết vì sao, cái màn này đi lên vô cùng chậm, những tiếng nghị luận càng lúc càng lớn, nhân viên lòng như lửa đốt, theo bản năng nhìn lại hướng sân khấu.

Không đúng.

Động tác nhân viên cứng đờ, trong mắt toát ra vẻ không thể tin tưởng.

Màn sân khấu kéo lên tới vị trí này, theo lý thuyết hẳn là có thể thấy được chân của người chủ trì và máy ước nguyện, thế nhưng trên sân khấu lại trống rỗng không có một thứ gì.

Trong góc sáng của đại sảnh đấu giá, một con Nữ Rối từ ghế khách mời đứng lên, không chút hoang mang đi ra ngoài.

Ra khỏi đại sảnh, Nữ Rối từ điệu bộ nhàn nhã đổi sang chạy như điên bay lên phía trước. Nó gần như sát vào mặt đất mà đi, tốc độ nhanh kinh người, nhưng có một bóng dáng vẫn theo sát phía sau, cuối cùng dừng lại trước mặt nó.

Đến rồi.

Bởi vì sợ hãi và oán giận mãnh liệt, đồng tử của Nữ Rối kết tụ lại.

"Cứ nghĩ Nữ Rối bị tôi gϊếŧ sạch cả rồi, không ngờ ở đây còn lọt một con."

Nữ Rối dừng bước, lạnh như băng oán độc nhìn người mới tới. Người khác đều là gặp sự cố mới rời khỏi đại sảnh đấu giá, còn Nữ Rối lại bởi vì kịch liệt chạy trốn mà hơi thở hỗn loạn, hô hấp của đối phương vẫn cực kì vững vàng. Bên dưới ánh trăng, khuôn mặt trẻ tuổi này cực kì anh tuấn, thế nhưng trong ánh nhìn của nó, đây chẳng khác nào ác quỷ từ dưới địa ngục.

Mặt Úc Hòe không chút thay đổi, nhẹ giọng hỏi: "Máy ước nguyện ở đâu?"

"Chết rồi." Nữ Rối lạnh lùng nói, "Có điều cũng đừng nóng vội, mày sẽ gặp được nó nhanh thôi."

Cùng với thanh âm của Nữ Rối, vô số những con rối mai phục đã lâu xông ra từ góc tối. Hai bên đường, nóc nhà ngọn cây....Thế mà tất cả đều ẩn náu con rối!

Nhận được mệnh lệnh, hơn ngàn con rối vốn đang bình thường như phát điên đánh về phía Úc Hòe.

Ộc!

Nữ Rối hộc ra một ngụm máu tươi.

Chi chít những sợi dây rối nối kết với trái tim nó. Một con Nữ Rối chỉ đồng thời thao túng được một lượng rối nhất định, nếu muốn khống chế hàng trăm hàng ngàn con rối, Nữ Rối chỉ có thể lấy trái tim làm vật nối, trả giá bằng chính tuổi thọ. Để làm được thế này, nó thậm chí đã phải nối hơn nửa tuổi thọ của nó vào.

Vô số con rối như thủy triều đánh về phía Úc Hòe. Cho dù là yêu quái mạnh mẽ cũng không thể lập tức giải quyết nhiều mục tiêu như vậy. Nữ Rối nhìn không rời mắt, chờ đợi khoảnh khắc Úc Hòe không lo nổi thân mình.

Sau đó nhân cơ hội, gϊếŧ chết tên này!

Nữ Rối nhìn vô cùng chăm chú, bên cổ bỗng nhiên nổi lên một cơn đau nhói nhỏ.

Một sợi dây rối không biết từ lúc nào chui vào cổ nó, sợi dây kia kéo một cái, Nữ Rối quỳ mạnh xuống mặt đất, não trống rỗng vài giây, sau đó mới ý thức được mình đã bị khống chế ngược lại.

Theo động tác quỳ này của Nữ Rối, sợi dây rối ở ngực nó cũng chuyển động theo, hơn ngàn con rối đang công kích Úc Hòe dừng tất cả động tác lại, đồng loạt quỳ rạp xuống bên chân Úc Hòe, cảnh tượng nói không nên lời này trông cực kì buồn cười.

"Đứng không nói, vậy thì quỳ."

Úc Hòe hơi giật dây rối trên tay mình, Nữ Rối bị anh khống chế ngã xuống trước mặt anh.

Nữ Rối không thể tin nhìn sợi dây nhỏ trong tay anh: "Mày sao....Sao có thể....?!"

Úc Hòe không chỉ khống chế nó, đồng thời cũng khống chế hơn trăm con rối. Nó thao túng những còn rối này phải trả giá bằng máu nơi đầu trái tim, Úc Hòe lại chỉ cần cử động ngón tay. Nhận ra chênh lệch thực lực, giọng nói của Nữ Rối bất giác mang theo một tia run rẩy.

Trên vai Úc Hòe có một linh thể lớn bằng bàn tay, linh thể tròn trịa trắng như tuyết rung đùi đắc ý, ngón tay bụ bẫm còn nối vài sợi dây rối. Nó trông y như một Nữ Rối phiên bản thu nhỏ.

Nữ Rối nhìn thấy linh thể kia, hai mắt đột nhiên đỏ lên, oán hận nói: "Tộc của mày đều là quái vật, loại năng lực không bình thường này....Chúng mày vốn nên chết hết đi!"

Chữ ma trong ma tộc, mang nghĩa là trừ ma.

Yêu quái hay nhân loại nào bị ma tộc gϊếŧ chết sẽ bị thuộc quyền sử dụng của ma tộc này. Ma tộc có thể triệu hồi ra linh thể của người chết, từ đó mượn năng lực của người chết này. Nói cách khác, gϊếŧ chết càng nhiều yêu quái và trừ yêu sư, bản thân ma tộc càng có thêm nhiều năng lực phong phú, hiển nhiên cũng càng mạnh hơn.

Mấy năm gần đây, sở dĩ hai giới có chút kiêng nể Úc Hòe, phần lớn nguyên nhân là do Mai Cốt Tràng tập trung rất nhiều loại năng lượng khác nhau, có chủng tộc thậm chí còn không nằm trong nhóm được ghi chép ở cục trừ yêu. Trời mới biết Úc Hòe ở Mai Cốt Tràng gϊếŧ chết bao nhiêu loại yêu quái, đạt được bao nhiêu năng lực.

Úc Hòe lại hỏi thêm một lần: "Máy ước nguyện ở đâu?"

"Tao cũng muốn hỏi một chút, mày gϊếŧ chết toàn bộ người trong tộc của tao, có còn nhớ rõ mặt bọn họ trông thế nào không?" Nữ Rối nhe răng cười nói, "Ầy, tao quên mất, mày có thể ra khỏi Mai Cốt Tràng, làm sao mà nhớ rõ tộc yêu quái vặt vãnh bị mày gϊếŧ hại này được cơ chứ?"

"Mày mang máy ước nguyện đi là vì cái này? Giọng Úc Hòe chợt lạnh như băng, anh khẽ di chuyển sợi dây rối trên tay, đầu con Nữ Rối đập một cái thật mạnh xuống đất, lại lập tức nâng lên, sau đó liên tục bị đập mạnh không ngừng.

Nữ Rối vốn chuyên thao túng lần đầu tiên cảm nhận được tư vị bị người khác khống chế, hai mắt nó nhồi máu, trong lúc dập đầu vẫn oán độc nói: "....Mày cứ trực tiếp gϊếŧ tao đi!"

"Không có mấy người biết tao đang tìm máy ước nguyện, mày có gan dùng kẻ đó dẫn tao ra, muốn chết cũng không dễ như vậy." Úc Hòe từ trên cao nhìn xuống, nhìn khuôn mặt đầy máu của Nữ Rối, "Ai phái mày tới đây?"

Lúc này Nữ Rối mới ý thức được vấn đề, nó chịu đựng đau nhức, cắn răng không nói lời nào.

Leng keng một tiếng, một con dao cắt xương rơi xuống trước mặt nó.

Nó đang thắc mắc Úc Hòe muốn làm gì, chợt nghe giọng điệu thật chậm rãi của đối phương: "Chờ đến lúc mày tự tay gọt toàn bộ thịt trên cơ thể mình xuống, có lẽ sẽ bằng lòng nói thật thôi."

Da đầu Nữ Rối tê rần.

Nó hoảng sợ phát hiện mình đã nhặt con dao lên, đặt lưỡi dao sắc bén lên cánh tay. Nó dùng sức cả người cũng không thể điều khiển được động tác của mình, chỉ có thể theo dây rối mà đâm lưỡi dao vào cánh tay, một miếng da thịt bị nó tự tay cắt xuống, cả cánh tay đầm đìa máu tươi.

"....Tôi nói, tôi nói! Dừng lại! Cầu xin cậu dừng lại đi! Tôi chưa từng gặp cố chủ vào giờ! Người này dùng trận truyền lời liên lạc với tôi! Khoảng chừng ba tháng trước, sau khi cậu diệt tộc tôi không lâu, cố chủ chủ động liên hệ tôi, nói là cậu trở về báo thù, cho dù lần đó tôi may mắn trốn thoát, sớm muộn gì cũng bị cậu tìm được! Chỉ cần ở hội đấu giá cướp được máy ước nguyện hắn sẽ giúp tôi mai danh ẩn tích, tôi khống chế người chủ trì, để tên đó mang máy ước nguyện đi đến____"

Giọng Nữ Rối tự nhiên im bặt, miệng bỗng phun ra một ngụm máu lớn.

Ngay sau đó, mắt, mũi, tai của nó cũng bắt đầu đổ máu, máu lẫn với độc màu đỏ tím mạnh mẽ tuôn ra từ khắp nơi trên cơ thể, mắt Nữ Rối trợn to, trên mặt giữ nguyên vẻ van xin kinh hoảng, hiển nhiên cũng không ngờ trong cơ thể mình còn giấu kịch độc.

Úc Hòe lập tức triệu hồi linh thể băng thử đông máu của Nữ Rối lại, nhưng vẫn không kịp ngăn độc tố lan ra.

Không đến nửa phút, Nữ Rối chết trước mặt anh.

Ý thức được con Nữ Rối này có thể đã bị hạ độc trước khi làm nhiệm vụ, Úc Hòe thu linh thể lại, quay người đi về đại sảnh đấu giá.

-

Trong hậu đài hội đấu giá.

"Những yêu quái bị nhốt ở đây, chắc chắn đã mang lòng căm giận với phía chủ sự. Nếu để bọn họ đi đến đại sảnh hội đấu giá quấy rối, chúng ta có thể nhân cơ hội cứu người."

"Bọn họ bằng lòng giúp đỡ hả?" Từ Dĩ Niên cực kì nghi ngờ.

"Lúc nãy cậu đánh nhau bọn họ đều xem rất phấn khởi, cậu đi nói chuyện đi, nói không chừng sẽ đồng ý thật."

"...Cậu muốn tôi đi xin đám ngốc này giúp đỡ?" Từ Dĩ Niên do dự một lúc lâu, cắn răng, "Được....Mạng người là trên hết."

"Không bảo cậu xin bọn họ," Thần Nhiên buồn cười nhìn dáng vẻ bị ép đi Lương Sơn* của cậu, người này từ đầu đến cuối vẫn chưa ý thức được ngôn từ cử chỉ của mình thật sự rất hợp sở thích đám yêu quái, "Cậu cứ dùng dáng vẻ bình thường của cậu nói chuyện là được."

*Bắt nguồn từ tác phẩm Thủy Hử, nghĩa là bị ép đi lên Lương Sơn Bạc làm thổ phỉ, về sau trở thành thành ngữ ý chỉ việc bị ép phải nổi loạn hoặc bị ép làm điều gì đó mình không muốn.

Đầu Từ Dĩ Niên lặp lại lời Thần Nhiên nói mấy lần, cậu vừa đi vừa quan sát mấy yêu quái trong l*иg, hơi nghi ngờ cách này rốt cuộc có đáng tin hay không. Đám yêu quái rảnh rỗi đến mức không có việc gì làm, bắt chuyện với cậu:

"Trừ yêu sư, chưa đi hả?"

"Trận đánh vừa rồi không tồi, ông đây không vừa mắt hai tên cánh gác đó lâu rồi."

"Nhìn tôi làm gì?....Há! Cậu còn đứng đây không đi? Coi chừng tôi đánh cậu luôn."

Từ Dĩ Nhiên phản xạ có điều kiện nói: "Đánh tôi? Bằng trình độ của anh, chui ra khỏi cái l*иg này chỉ có đường làm đám tang thôi."

Thần Nhiên: "...."

Hắn bắt đầu nghi ngờ mình có phán đoán sai hay không.

Ngàn tính vạn tính, lại quên mất thằng nhóc này là máy mắng người.

Bốn phía truyền đến tiếng cười ha hả, thái dương con yêu quái kia nổi cả gân xanh: "Cậu kiêu ngạo đếch gì! Xử lý được hai thằng canh gác yếu như gà đó cũng tưởng là trâu bò lắm hả? Nếu không phải ngoài cái l*иg này dán đầy bùa, ông đây gϊếŧ mười đứa cũng không thở dốc hơi nào."

Từ Dĩ Niên quét mắt nhìn l*иg sắt. Đúng như lời người này nói, hơn nửa cái l*иg đều dán bùa áp chế yêu lực. Từ Dĩ Niên chìa tay về phía yêu quái, người này thấy thế còn tức giận hơn: "Đến đây! Đến đến đến, muốn giật điện tôi đấy à? Cậu đừng tưởng tôi sẽ sợ___Cậu làm gì thế?"

"Thả anh ra, xem coi có thật sự là một mình gϊếŧ được mười đứa không."

Yêu quái sửng sốt, thấy cậu nhanh gọn xé xuống một bó bùa lớn, lại cầm chìa khóa l*иg ra, không khỏi thắc mắc đầy mặt: "Cậu có ý gì?"

Từ Dĩ Niên hợp tình hợp lý: "Bọn tôi muốn đập hội đấu giá, không đủ nhân thủ, mượn mấy người dùng một chút."

"....." Thần Nhiên tuyệt vọng che kín mặt.

Lần đầu tiên hắn gặp người não không hoạt động như vầy, đã tính kế người khác, lại còn bày toàn bộ tính toán ra.

Từ Dĩ Niên nói lời này xong, ngay lập tức cả không gian cùng yên lặng.

Bốn phương tám hướng truyền ra tiếng cười bung nóc nhà.

"Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha! Đệch mọe nó chứ! Có phải tôi ở chỗ quỷ này lâu quá nên điên rồi không, tôi vừa nghe thấy cái gì thế?!"

"Trừ yêu sư bảo yêu quái giúp đỡ đập phá, suy nghĩ này thật đúng là cực con mẹ nó kỳ lạ luôn!"

"Không tồi nha ha ha ha ha ha ha, đây là chuyện hài buồn cười nhất mà năm nay tôi nghe luôn đó, ăn ngay nói thật, Úc Hòe thích cậu có phải bởi vì cậu có tính hài hước không?"

"Tôi cũng có chút thích cậu rồi đó! Cậu đúng là buồn cười thật sự."

"Cười cái gì?" Từ Dĩ Niên hỏi lại, "Cơ hội báo thù ngay trước mắt, mấy người cũng không muốn thử?"

Yêu tộc trời sinh hiếu chiến, bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ như vậy, có yêu quái còn duỗi dài cả cổ ra ngoài.

Tự do quá hấp dẫn, chỉ cần Từ Dĩ Niên mở khóa, bọn họ có thể lấy lại được năng lượng bị l*иg sắt áp chế, không còn bị phía chủ sự tùy ý bóc lột nữa.

Mấy yêu quái vốn tưởng cậu nói giỡn, nghe đến đó, có người không nhịn được bày tỏ: "Anh em, nhanh nhanh nhanh! Cho dù là bọn họ, chỉ cần cậu thả tôi ra, cậu muốn gϊếŧ ai, tôi nhất định sẽ làm cho kẻ đó đầu rơi xuống đất!"

"Thả tôi ra đi! Trừ yêu sư! Yêu tộc bọn tôi luôn ân oán rõ ràng, tôi sẽ báo đáp cậu!"

"Tôi giỏi nhất là phá hoại! Cậu còn có yêu cầu gì nữa không, chỉ cần làm được, cậu cứ nói ra hết đi!"

"Chỉ có một yêu cầu, đừng làm con người bị thương." Từ Dĩ Niên vặn chìa khóa, tiếng khóa l*иg theo đó mở ra, "Những cái khác tùy mấy người vui vẻ."

Tác giả có lời muốn nói: Cách để lập tổ đội khác loài.