Chương 2: Con đường thanh xuân

Editor: Cá Voi

Từ khi đem lòng nhớ thương Thầy giáo ngữ văn, tinh thần tích cực đón con của Chàng Gay được nâng cao rõ rệt.

Vì muốn lưu lại ấn tượng tốt với Thầy giáo ngữ văn, mỗi ngày trước khi ra khỏi cửa Chàng Gay đều tốn một đống thời gian lựa chọn quần áo.

Mình nên đoan chính dè dặt một chút hay nên chủ động một chút nhỉ?

Chàng Gay cực kỳ xoắn xuýt.

……

Hôm nay chuẩn bị đi trên con đường tuổi trẻ tràn trề sức sống, Chàng Gay mặc một chiếc áo có mũ phối với quần dài nhã nhặn, còn vô cùng tâm cơ mà xắn lên gấu quần để lộ cái mắt cá chân nho nhỏ trắng ngần. Dáng vẻ như thế này giống y như một học sinh vậy, nếu lưng đeo thêm ba lô nữa thậm chí có thể đến trường cấp ba nghe giảng rồi nha!

Nhìn vào “thiếu niên” trong gương, Chàng gay cười híp mắt đưa tay nắn nắn gương mặt mình.

Rất tốt, cực kì tốt, 99 điểm!

Giá mà thịt trên mặt ít đi một chút, hai má đừng núng nính tròn tròn như trẻ nhỏ thì càng tốt!

Chàng gay có phần âu sầu nghĩ.

….

Đến trường học, dừng xe, Chàng gay hít sâu một hơi rồi mới nhấc chân đi về hướng lớp học của con trai.

Vì muốn hình ảnh bản thân tràn trề sức sống, toát lên hơi thở của tuổi trẻ, Chàng gay thậm chí suýt nữa còn nhảy chân sáo vào lớp học con trai đó!

Vừa hay đến giờ tan lớp, phụ huynh đến đón con lũ lượt kéo vào cổng trường.

Thật vất vả chen qua đám đông, rốt cuộc Chàng gay cùng tìm được lớp của con trai, cậu đứng xa xa ngó vào, chỉ thấy Thầy giáo ngữ văn đang đứng trước cửa lớp học, nở nụ cười dịu dàng cùng nói chuyện với các vị phụ huynh. Ngay lập tức vị trí Thầy giáo ngữ văn trong lòng Chàng gay tăng vọt!

Chàng gay đè xuống tâm trạng kích động, đi tới.

“Xin chào thầy giáo!”

Thầy giáo ngữ văn nghiêng đầu nhìn cậu, hình như còn chưa nhớ ra

đây là vị phụ huynh của trò nào, anh khẽ nhíu lông mày quan sát Chàng gay một lượt.

Trên mặt Chàng gay tuy nở nụ cười nhưng trong lòng hồi hộp muốn chết,

ấn tượng lần đầu gặp mặt cũng vô cùng quan trọng vô cùng quan trọng đó!

Thầy giáo ngữ văn quan sát một lúc, rồi đột nhiên nở nụ cười.

Sắp nói chuyện rồi! Chàng gay giống như học sinh lần đầu đi thi, tim cứ đập bang bang liên hồi, vô cùng hồi hộp chờ kết quả.

“Ba!”- Một chàng nhóc con chạy lại, ôm chặt đùi Chàng gay, gọi thêm một tiếng so với tiếng gọi vừa rồi còn to hơn. “ Ba!”

Chàng gay chầm chậm cúi đầu, nhìn đứa con nuôi từ trước đến giờ chưa bao giờ gọi mình, tâm trạng bỗng trở nên phức tạp.

Đúng lúc này đứa nhóc đứng cạnh con trai bỗng cất tiếng, nhóc vỗ vỗ đứa con trai đang ôm chặt đùi Chàng gay, nói chen vào:” Ba cậu thực đẹp trai nha!”

Con trai ngẩng cao đầu đầy tự hào: “ Đương nhiên!”

Trong lòng Chàng gay trở nên ấp áp, bất giác ngước nhìn Thầy giáo ngữ văn. Thầy giáo ngữ văn bắt gặp ánh mắt ấy, nở nụ cười. Chàng gay vội vàng quay mặt đi, đưa tay đè lên ngực, trộm nở nụ cười trong tư vị còn sót lại mà đòn sát thủ vừa đem lại.

Đám đông dường như yên tĩnh hơn một chút.

Bạn nhỏ kia nắm tay con trai, cảm thán: “ Trẻ quá trời luôn! Tớ còn tưởng là anh trai cậu cơ!”.

Con trai cực kỳ mất hứng, anh trai sao có thể yêu cậu như ba được, thế là cậu nhóc hất phăng bàn tay của bạn nhỏ, hét lớn: “Ba tớ cũng đã 27 tuổi rồi! Già như thế! Có điểm nào giống anh trai chứ—- hả! “

“……”. Chàng gay vội bịt miệng con trai, ngượng ngùng nở nụ cười với các vị phụ huynh khác rồi cúi đầu nói với con.”Về nhà thôi về nhà thôi”

Con trai bỏ bàn tay Chàng gay còn đang bịt miệng mình xuống, vui vui vẻ vẻ đáp: “Vâng! Ba!”

Nhìn con trai vui vẻ như vậy, bỗng nhiên Chàng gay cảm thấy mình có giống anh trai hay không cũng không còn quan trọng nữa.

Cậu cũng nở nụ cười, ngồi xuống ôm con một lúc, nói. “Vâng! Con trai!”.

Chàng gay dắt tay con đến trước mặt thầy giáo ngữ văn: “ Vất vả cho thầy rồi.” Sau đó lại cúi đầu nói với con: “Tạm biệt thầy đi con”.

Con trai rất nghe lời, vẫy vãy bàn tay nhỏ: “ Tạm biệt thầy, hẹn mai gặp lại!”.

Thầy giáo ngữ văn cười hiền khô, đưa tay xoa đầu anh bạn nhỏ. “ Hẹn mai gặp lại”. Anh thu tay về, ngẩng đầu nhìn Chàng gay cười dịu dàng. “ Hẹn mai gặp lại”.

Chàng gay ngây người, thật lâu sau mới chầm chậm đáp lại “ ….Hẹn mai gặp.”. Nói đoạn, cậu máy móc dắt tay con trai quay người bước đi.

Anh ấy nói với mình, hẹn mai gặp lại………..

Chàng gay đột nhiên buông tay con, vội vội vàng vàng chạy lại chỗ Thầy giáo ngữ văn.

“Chưa đến 27”

Thầy giáo ngữ văn mơ hồ: “ Hả?”

“Tôi còn chưa đến 27 ”. Chàng gay chỉ chỉ vào mình, giải thích. “ Tháng trước mới đón sinh nhật tuổi 26, cho nên tôi mới 26 tuổi thôi.

A! Cũng không phải “mới “, thật ra ý tôi là…..”

Chàng gay lúng túng đến nỗi mồ hôi đầy đầu, thế nhưng Thầy giáo ngữ văn lại bật cười.

“Ừm, tôi biết rồi, Ba của bạn nhỏ XX, 26 tuổi”.

Chàng gay lại ngây người, mãi sau mới phản ứng lại. Hành động này trong mắt thầy giáo ngữ văn rất là kì lạ.

Chàng gay bối rối cười, miễn cưỡng nói: “Chứng cưỡng bách, thật ngại quá…”.

“Không sao”. Thầy giáo ngữ văn vẫn như cũ duy trì nụ cười

dịu dàng và lịch sự. Chàng gay không dám nhìn trực tiếp anh nữa, thật sự quá mất mặt, thế là cậu vội vã kéo tay con trai bỏ chạy trối chết.

Sau khi về nhà, Chàng gay nấu cơm trong bếp, con trai lon ton nhảy nhót bên cạnh nói muốn giúp ba rửa rau. Chàng gay cười nhạo. “Sao hôm nay lại ngoan thế này?”

“Thầy giáo nói ba rất vất vả, phải hiếu thảo với ba.”

“Ra là vậy nha”. Chàng gay giả vờ bị tổn thương: “Trước đây con còn không chịu nhận ông bố này đâu”.

Anh bạn nhỏ ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn, nghiêm túc nói.” Thầy giáo còn nói người ba sau này cũng là ba, con cũng cần phải hiếu thảo nữa.” Nghĩ một lúc lại nói. “ Thầy giáo chỉ nói với mỗi mình con thôi!”

Khuôn mặt nhỏ đầy kiêu hãnh.

Chàng gay cười phá lên, dùng bàn tay vẫn còn dính chút nước nắn nắn gương mặt con trai. “Con đó!”

Anh bạn nhỏ hi hi cười để cho cậu mặc sức chà nắn gương mặt, Chàng gay cũng cười, nhịn chẳng được xao động trong lòng.

Một người thật dịu dàng biết mấy, thầy giáo ngữ văn đó.