Chương 8

Tôi thấy các lần chuyển khoản 5000 tệ rất có quy luật.

Thứ tự là:

Ngày 17, ngày 24 và ngày 31 tháng 3.

Ngày 7, ngày 14, ngày 21, ngày 28 tháng 4.

Ngày 5, ngày 12, ngày 19 tháng 5.

Tổng cộng mười lần chuyển tiền, lần gần nhất là ba tuần trước.

Tôi xem lịch thì nhận ra những ngày đó đều là Chủ nhật.

Lịch sử gửi tiền bị cắt vào đúng ngày Bí Ẩn t.ự v.ẫ.n.

Tôi càng cảm thấy nguyên cậu ấy tự sát không đơn giản chút nào.

Tôi muốn kiểm tra xem ai đã gửi tiền cho Bí Ẩn.

Tuy nhiên, thông tin tài khoản của người chuyển tiền không thể kiểm tra tại quầy dịch vụ được.

Chỉ có thể cầm căn cước đến quầy thì mới kiểm tra được thông tin đó.

Thế là, đầu mối đứt đoạn ở chỗ này.

Nhưng vẫn chưa hoàn toàn gãy lìa.

Thời gian gửi tiền rất gần với thời gian Bí Ẩn ra ngoài làm thêm mỗi tuần.

Cho nên, rất có thể số tiền này liên quan đến “việc làm thêm vào Chủ nhật” của Bí Ẩn.

Chắc chắn đó không phải là gia sư tại nhà, vì dạy kèm kiểu gì mà một tuần kiếm được tới 5000 tệ??

“Có phải Bí Ẩn làm chuyện… phạm pháp không nhỉ?”

Khi đó, tôi đã nghĩ như vậy.

“Việc gì mà có thể giúp sinh viên năm nhất kiếm được 5000 tệ trong một tuần?”

“Buôn thuốc phiện?” “Lừa gạt?” “Trộm cắp”?

Tôi càng nghĩ càng cảm thấy hoang đường.

Tôi rời khỏi ngân hàng rồi quay về ký túc xá, thế nhưng, tôi chẳng kể chuyện này cho bạn cùng phòng nghe.

Chẳng phải là tôi không tin bọn họ, tôi chỉ không muốn chuyện Bí Ẩn làm bị nhiều người biết mà thôi.

Có lẽ đó là chuyện rất mờ ám.

Bí Ẩn đã qua đời, không nên để danh tiếng của cậu ấy càng tệ thêm nữa.

Đầu tháng Sáu, năm đại học đầu tiên sắp kết thúc rồi.

Giảng viên các khoa đã giao nhiệm vụ kiểm tra đánh giá cuối kỳ, bài kiểm tra của ngành chúng tôi còn yêu cầu nghiêm khắc hơn các ngành khác, thế nên đám chúng tôi tụ tập trong phòng, bận rộn không thôi.

Bài tập của đại học không nhất thiết phải do mình tự làm, có thể tìm bạn bè có kinh nghiệm giúp một tay cũng được.

Nói thật, ba người chúng tôi không phải kiểu người thích học, nên trước kia chúng tôi hay nhờ Bí Ẩn giúp đỡ.

Tuy chúng tôi không học cùng chuyên ngành, nhưng cậu ấy thông minh sáng dạ, độ chính xác khi làm bài cao vô cùng.

Không ngờ thứ đầu tiên khiến chúng tôi nhớ đến cậu ấy lại là những ngày tháng cậu ấy giải bài tập giúp chúng tôi.

Nhắc tới cũng trùng hợp thật, nói đến đây, tôi lại liên tưởng tới một manh mối.

Có một hôm, Bí Ẩn có tiết học, còn chúng tôi thì không.

Bí Ẩn quên mang máy tính, nhưng cậu ấy lại cần một tài liệu trong đó, thế nên cậu ấy gọi điện thoại nhờ tôi chuyển cho cậu ấy.

Khi đó, cậu ấy đã gửi mật khẩu để mở máy tính cho tôi.

Cũng chính mật khẩu ấy đã giúp tôi có cách tiếp tục đuổi theo sự thật.

Trong cuộc sống, có rất nhiều người đặt mật khẩu theo thói quen, chính là kiểu đặt mật khẩu màn hình điện thoại, QQ hay WeChat giống hệt nhau đó!