Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Chân Tướng Cuối Cùng

Chương 14

« Chương TrướcChương Tiếp »
Tôi nói dối.

“Em làm mất vài thứ quan trọng, lúc ấy chưa dùng tới nên không để ý, bây giờ mới nhớ ra ạ.”

Trưởng ban hậu cần vẫn hạ giọng trả lời tôi: “Mất đồ mà dám nghi ngờ thầy với thầy Hiệu trưởng hả? Lúc đó các thầy không động vào đồ đạc của mấy đứa đâu. Khi ấy Hiệu trưởng nhìn thi thể, còn thầy thì kiểm tra giường và bàn học của sinh viên đó, xem có phải m.a túy hay không.”

Tôi vừa nghe đã hỏi lại ngay: “Tại sao lại xem có m.a túy hay không ạ?”

“Chứ sinh viên đang yên đang lành lại treo cổ tự tử làm gì? Gặp tình huống như thế, điều chúng ta nghi ngờ đầu tiên là cậu ta có hít thuốc phiện hay dùng thuốc gây ảo giác hay không.”

“Vậy là thầy đến kiểm tra giường và bàn của cậu ấy, còn Hiệu trưởng thì kiểm tra đồ đạc của thi thể ạ?”

Trưởng ban hậu cần gật đầu: “Đúng vậy, em sắp tốt nghiệp nên giải thích với em một chút cũng không sao. Em chỉ cần biết các thầy không lấy đồ của em là được.”

“Vâng ạ, làm phiền thầy rồi ạ, thế em về tìm lại xem.”

Tôi đã có được đáp án mình muốn nên lo chuồn nhanh.

Lời nói của Trưởng ban hậu cần khiến tôi càng tin chắc chuyện này có liên quan với thầy Hiệu trưởng.

Hiển nhiên, tôi làm gì có bản lĩnh đi điều tra Hiệu trưởng cơ chứ.

Nhưng tôi biết làm thế nào để xác định Hiệu trưởng có liên lạc với Bí Ẩn.

Nếu thẻ ngân hàng của Bí Ẩn có lịch sử chuyển khoản, vậy thì chỉ cần xác định người gửi là thầy Hiệu trưởng thôi.

Nếu chuyện này thật sự liên quan với thầy ấy, tôi tin ông ta sẽ không ngu ngốc đến mức dùng thẻ ngân hàng của mình.

Rất có thể thẻ ngân hàng kia là thẻ ông ta dùng để thực hiện những việc làm phi pháp của mình.

Trước mắt, tôi chỉ cần một manh mối nữa thôi.

Hiệu trưởng của trường tôi là người không biết chừng mực, mấy chuyện lạm quyền xảy ra như cơm bữa. Chỉ cần tôi giả vờ muốn mua bằng cấp thì sẽ lọt vào “đường dây” đó ngay thôi.

Tôi mất cả tuần dài để tìm ra biện pháp, cuối cùng cũng thành công nghĩ ra cách khả thi.

Mọi người có thể thấy chuyện này hơi giả dối… Nhưng mấy năm trước, chuyện buôn bán bằng đại học chẳng phải là chuyện gì kỳ lạ đâu.

Lúc ấy tôi đã thâm nhập vào đường dây của trường một cách dễ dàng thông qua “cửa hàng” chuyên làm bằng cấp ở gần trường. Tôi lấy ra mấy ngàn tệ mình có trong người, gộp lại cho chẵn rồi dùng mức giá 5000 tệ làm bước đệm để lấy thông tin liên lạc và tài khoản ngân hàng của những nhân viên liên quan trong trường.

Tôi lấy được tổng cộng bốn thông tin liên lạc và số tài khoản ngân hàng.

Tôi tiếp tục so sánh… Quả nhiên có một số tài khoản giống với tài khoản đã gửi tiền cho Bí Ẩn.

Điều tra đến đây, tôi nghĩ đáp án sắp lộ diện rồi.

E rằng năm đó Bí Ẩn cũng tham gia vào vụ mua bán bằng cấp này.

Có lẽ Hiệu trưởng chính là “nút nguồn” của Bí Ẩn.

Số tiền 5000 tệ được gửi vào mỗi thứ Sáu chính là tiền hoa hồng mà Bí Ẩn kiếm được.
« Chương TrướcChương Tiếp »