"Tiên sinh, uống chút nước ấm nhé?"
Người đàn ông trẻ lịch sự cảm ơn và nhận lấy cốc nước từ nhân viên.
Đây là một cơ sở tư vấn tâm lý tư nhân, được thiết kế với tông màu ấm áp. Trong sảnh chính, nhạc nhẹ nhàng êm dịu vang lên.
Vì là ngày nghỉ nên số người đến tư vấn gấp đôi ngày thường, họ hoặc mang vẻ mặt u sầu, hoặc tỏ ra nôn nóng.
So với họ, người đàn ông trẻ tuổi bình thản, trầm tĩnh có vẻ hơi khác biệt.
Sau khi tiếp đón xong những người khác, nhân viên quay lại quầy lễ tân, chú ý thấy đồng nghiệp cứ nhìn chằm chằm vào người đàn ông trẻ, liền huých nhẹ cô ta.
Đồng nghiệp giật mình, hạ giọng nói: "Ôn tiên sinh đẹp trai thật."
Một người khác vừa điền xong biểu mẫu, nghe vậy cũng nhìn theo.
Người đàn ông trẻ mặc áo khoác gió màu cam bên ngoài, bên trong là áo sơ mi đơn giản. Dáng người anh cao gầy, đường cong mềm mại kéo dài xuống eo.
Gió thổi qua cửa sổ, làm rung động những chiếc lá khô. Anh hơi ngửa đầu, lộ ra gương mặt thanh tú.
"Đúng là rất đẹp trai," người kia thầm nghĩ.
Trên chiếc sofa bên cạnh anh là một cặp mẹ con, đứa trẻ trông chưa đầy 6 tuổi.
Từ lúc vào đến giờ, người mẹ cứ cúi đầu, nắm chặt tay con, không nói lời nào.
Đứa trẻ liếʍ môi, với tay lấy cốc nước ấm trên bàn.
Tay nó rõ ràng không đủ dài, không thể với tới cốc nước. Nó nhìn sang mẹ cầu cứu, thấy mẹ mặt lạnh tanh, nó chỉ biết mím môi không dám lên tiếng.
Đang lúc lúng túng, một bàn tay gầy guộc từ bên cạnh đưa ra, đưa cốc nước cho nó.
Cô bé giật mình, ngước nhìn đôi mắt bình thản của người đàn ông trẻ, rồi nói lời cảm ơn trong trẻo.
Nhân viên lễ tân chứng kiến màn tương tác nhỏ này, trong lòng bỗng thấy tiếc nuối.
Diện mạo tuấn tú, đối xử ôn hòa, sao một người như vậy lại có vấn đề tâm lý chứ?
Sau khi đưa cốc nước cho cô bé, Ôn Tân lại ngồi xuống im lặng.
Một lúc sau, anh nghe thấy tiếng gọi từ quầy lễ tân.
"Ôn tiên sinh, đến lượt ngài rồi."
Ôn Tân không phải lần đầu đến đây, anh quen đường quen lối đi đến phòng của cố vấn đã hẹn trước. Vị khách trước vừa bước ra.
Anh gõ cửa, nghe thấy tiếng "Mời vào" từ bên trong liền bước vào.
Phòng tư vấn được bài trí ấm cúng, giấy dán tường màu vàng ấm áp, cửa sổ phủ đầy cây xanh đón gió, trên sofa thậm chí còn đặt hai chú gấu bông to.
Nhận thấy ánh mắt lưu luyến của Ôn Tân trên những chú gấu, cố vấn mỉm cười: "Anh có thể ôm một con."
Ôn Tân không ngần ngại, ôm một chú gấu bông vào lòng.
Lông của nó mịn màng mềm mại, khác hẳn với cục bột đen anh từng sờ.
Lông của cục bột đen như những cái gai nhọn, hơi cứng, có thể đâm vào tay.
Cố vấn mở hồ sơ của Ôn Tân, bắt đầu ghi chép.
Thời gian tư vấn tâm lý thường kéo dài khoảng một giờ, nhưng Ôn Tân chỉ cần nửa giờ, vì anh rất hợp tác, cơ bản cứ được hỏi gì là trả lời đúng sự thật.