*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Editor: huyetsacthiensu
A Đoàn thành thành
thật
thật
đi
theo Hứa Tiêu Nhiên về viện của mình, vài lần muốn mở miệng, nhưng mà thấy Hứa Tiêu Nhiên lạnh mặt, vẫn
không
thể nào
nói
ra miệng, chỉ có thể thỉnh thoảng liếc mắt
mộtcái, lại liếc mắt nhìn.
A Đoàn tất nhiên biết việc này, cũng bởi vì biết cho nên mới muốn thẳng thắn “Phụ thân khổ sở
thì
muội càng nên
nói
cho người biết,
nói
cho người biết chuyện này là do muội làm. Đáng muội mắng muội cũng được, chỉ cần phu thân có thể tốt hơn.”
“không
phải, ý muội
không
phải như vậy…”
“Được rồi, thời gian
thật
sự
không
có nhiều, muội tin ta, ta
sẽ
xử lý tốt những chuyện này, muội
khôngthể cho phụ thân biết việc này có bất kỳ quan hệ gì với muội biết chưa?”
Cũng
không
dám nhìn tiếp, sợ những người đó coi mình là nha hoàn của nhị phòng. Lúc ấy có thể nhìn thấy,
một
đám nha hoàn của nhị phòng, bất kể là đại nha hoàn hay tiểu nha hoàn, tất cả đều quỳ trong sân! Nhìn
một
lúc rồi chạy về, dù sao nhất định là tiểu thư biết.
“Ta mạo hiểm như vậy ban ngày ban mặt tới đây, nàng
thật
sự
muốn ta
đi
sao?”
Thân mình A Đoàn ngẩn ra,
không
thể tin chậm rãi xoay người, nước mắt
đã
tụ lại trong hốc mắt, lúc
thật
sự
quay đầu lại
đã
không
nhìn
rõ
hình dáng người kia, nước mắt làm mơ hồ tầm mắt, nhưng A Đoàn biết, đó là Thái Tử ca ca,
hắn
thật
sự
đến rồi! Trực tiếp nhào về phía người làm cho mình an tâm kia ôm ấp.
“Cảm ơn huynh, cảm ơn huynh
hiện
tại có thể đến đây…”