Chương 37

Editor: An Nhiên

A Đoàn ôm con rối có chút kỳ quái ngủ say sưa, con rối màu hồng nhạt, chỉ bằng

một

nửa người A Đoàn, vừa vặn ôm trong lòng, thoạt nhìn vừa giống con trâu vừa giống con cừu, đường may cũng

không

tốt, cách xa cũng có thể nhìn ra. Nếu so sánh với các loại đồ vật tinh xảo

trên

giường, nhìn có chút mộc mạc.

A Đoàn ôm

thật

chặt trong ngực, khi ngủ thỉnh thoảng lại lấy mũi cọ cọ.

Ngô Đồng mở cửa

không

có tiếng động

đi

vào, đưa tay đem hai bên màn vén qua, nhìn thấy khuôn mặt

nhỏ

nhắn hồng hào của A Đoàn, cúi người đem chăn có chút loạn của nàng sắp xếp ổn thỏa, đến gần lại phát

hiện

miệng

nhỏ

của nha đầu kia khẽ nhếch, có tia nước miếng chảy ra. Buồn cười lắc đầu, xoay người đem cửa sổ mở ra.

Gió mát từ cửa sổ thổi vào, làm cho đầu óc có chút chậm chạp của Ngô Đồng lập tức tỉnh táo.

nói

thật, mặc dù mình tên Ngô Đồng, A Đoàn lại sinh vào Trung thu, nhưng mình

thật

sự

không

thích mùa thu, cho dù cả hai người đều có chút liên quan đến mùa thu. Trước cửa sổ chính là cây ngô đồng to lớn,

hiện

tại gió thu còn chưa có mà

đã

có chút vắng lặng, lá cây

đã

rơi đầy mặt đất.

Thế mà mẫu hậu, A Đoàn đều thích cây ngô đồng,

không

có hoa cỏ cây cối gì, hận

không

thể trồng cây ngô đồng ở khắp mọi nơi. Làm mình vừa chán ghét vừa vui mừng, vui vì chính mình cũng là Ngô Đồng, chán ghét là ….

Đẹp đến bao nhiêu, cũng

sẽ

rụng xuống.

đang

suy nghĩ miên man đột nhiên giật mình, cúi đầu nhìn hóa ra là A Đoàn. Tiểu nha đầu từ dưới đất

đang

lôi kéo giày chạy tới ôm đùi Ngô Đồng, mắt còn chưa mở, đầu vô lực tựa vào đùi Ngô Đồng, than thở

không

vui “ Thái tử ca ca tới mà cũng

không

thèm gọi ta…’’

Mặt vô ý thức cọ loạn, đem

một

bên nước miếng toàn bộ cọ vào quần Ngô Đồng.

Ngô Đồng “ …..”

không

biết làm sao nghĩ bản thân còn vừa mới thay quần, đem nha đầu

đang

mơ hồ bế lên. Tiểu nha đầu chỉ mặc áσ ɭóŧ trong, tuy rằng

hiện

tại chưa lạnh, nhưng cũng

không

nên vừa dậy liền ra đứng bên cửa sổ vào sáng sớm

đang

có gió lạnh. Ôm nàng

đi

trở về, vừa

đi

vừa trả lời nàng “ Vừa rồi vào cửa nhìn thấy

một

con dê cùng

một

con heo ngủ cùng

thật

vui vẻ,

không

đành lòng gọi nàng dậy”

Dê là chỉ con rối, còn heo, đương nhiên là A Đoàn.

Mắt A Đoàn vẫn

không

mở, trực tiếp phản bác “Đó

không

phải là dê, đó là Phấn Đô Đô, là An Dương tự tay làm quà sinh nhật cho muội, nhất định phải giữ cẩn thận!”

nói

xong liền dùng sức, trực tiếp giãy dụa “ Phấn Đô Đô của muội, Phấn Đô Đô của muội.’’

Đúng lúc

đi

tới bên giường, Ngô Đồng duỗi tay đem Phấn Đô Đô đặt vào tay A Đoàn.

Cầm Phấn Đô Đô trong tay A Đoàn liền

không

ầm ĩ, ngôi bên cạnh giường ôm Phấn Đô Đô, hai mắt vô thần bắt đầu ngẩn người.

Đây là thói quen của A Đoàn, chuyện đầu tiên sau khi rời giường chính là ngẩn người, lúc này gọi nàng làm cái gì cũng

không

được. Hơn nữa thói quen này lại

thật

thần kỳ chỉ đối với Ngô Đồng, lúc những người khác gọi nàng rời giường nàng đều đặc biệt ngoan ngoãn, càu nhàu

một

tiếng liền đứng lên

đi

rửa mặt, cố tình khi Ngô Đồng đến lại biến thành bộ dạng của tiểu ngốc.

Ngô Đồng

đã

sớm thành thói quen, nhận mệnh bắt đầu hầu hạ nàng mặc đồ, sửa sang lại chăn.

Đem người chuẩn bị

thật

tốt, A Đoàn cũng hoàn toàn tỉnh tảo. Đầu tiên

không

phải là đứng bên cạnh Ngô Đồng

nói

chuyện, mà là chạy đến bên cửa sổ nhìn ra bên ngoài cười “ Ta dậy rổi, các ngươi

đã

dậy chưa!’’ Ngoài cửa sổ đến

một

người cũng

không

có, A Đoàn là cùng cây ngô đồng chào hỏi. Trùng hợp

một

trận gió thổi qua, lá cây ào ào rung động, giống như đáp lại lời A Đoàn

nói.

Mặt A Đoàn còn có chút hơi sưng, mắt cười nhìn

không

thấy, quay đầu cười

nói

với Ngô Đồng “ Thái tử ca ca, cây ngô đồng cùng muội chào hỏi kìa, chúng nó cũng dậy rội.’’

A Đoàn thích nhất là cây ngô đồng, lúc Thái tử ca ca cùng An Dương

không

chơi cùng, thích nhất là ngồi

nói

chuyện với cây ngô đồng, chúng nó là cùng tên với Thái tử ca ca nha!

Ở cùng chúng nó, chính Thái tử ca ca cũng bị quăng qua

một

bên.

Bị A Đoàn lây nhiễm tâm tình, Ngô Đồng cũng gật đầu cười

nhẹ.

Tiểu nha đầu hôm nay mặc

một

bộ váy tiểu nho xanh nhạt. Nha đầu có làn da trắng, mặc màu gì cũng

thật

ưa nhìn. Lúc này đứng bên cạnh cửa sổ ngẩng mặt cười vui vẻ, đối lập với mặt sau vườn đầy lá rụng, cho người ta cảm giác sức sống dâng trào.



ràng là hiu quạnh, vì cái gì lại có cảm giác ngược lại?

Lần đầu tiên, cảm thấy cây ngô đồng này cũng có chút đáng

yêu.

Như thường lệ chuẩn bị xong liền hướng đến bên người Ngô Đồng chạy, sau đó lập tức chạy qua

không

dừng lại. Vừa chạy vừa

nói

“ Ta

đi

rửa mặt, Thái tử ca ca tự mình chơi nha!’’

Hôm nay A Đoàn

một

chút cũng

không

lo lắng Thái tử ca ca

sẽ

đi, bởi vì mọi năm vào ngày sinh nhật Thái tử ca ca

sẽ

chơi với mình cả ngày!

Đem bản thân vệ sinh sạch

sẽ

A Đoàn cũng

không

lập tức trở về phòng, trực tiếp

đi

qua hành lang hướng tới nhà ăn.Dọc đường

đi

gặp phải thái giám cùng cung nữ đều cùng A Đoàn

nói

chuyện.





nương sinh thần vui vẻ, nô tài tại đây cho ngài

một

cái hà bao!”





nương hôm nay lại lớn hơn

một

tuổi,

đã



một

đại



nương!’’

Rất nhiều người chúc mừng A Đoàn, A Đoàn bận rộn

không

ngừng, dừng lại

nói

chuyện với bọn họ, từ đầu đến cuối vẫn cười, bộ dạng vui vẻ. Giang Vạn Lí từ xa nhìn thấy

một

nhóm người

đang

vây quanh người nào đó,

không

cần nghĩ cũng biết là ai, cũng tiến lên cười mắng “ Đều tản ra tản ra! Có các ngươi như vậy chúc mừng, người được chúc đỉnh đầu các người còn chưa nhìn tới kìa!”

không

phải a, A Đoàn nho

nhỏ

như vậy bị vây bởi

một

dống đại cung nữ cùng đại thái giám, ngay cả tóc của họ còn nhìn

không

tới!

Bị mắng nhưng các nô tài cũng

không

sợ, hôm nay là ngay tốt nha! Tất cả

trên

dưới Đông cung mọi người đều biết, hôm nay chỉ cần

không

phạm tội gì lớn, Thái Tử nhất định

sẽ

bỏ qua! Căn bản

không

để ý đến Giang Vạn Lí cười mắng, chỉ bận vây quanh A Đoàn, lời chúc cùng hồng bao

không

ngừng đưa ra.

A Đoàn thích thú đến, che cằm

một

cách tinh quái nghe thấy tất cả

âm

thanh của mọi người

đang

độc thoai.

“ A, ai

nói

lời

thật

dễ nghe liền cho người đó hà bao

thật

lớn.’’

Hà bao chính là tiền thưởng, ở Đông cung hà bao luôn luôn hào phóng,

không

nói

đến Hứa



nương càng hào phóng hơn, Thái tử

sẽ

trực tiếp tăng gấp đôi. Vừa

nói

xong, các nô tài càng thêm thân thiện, tất ca vây quanh A Đoàn

không

ngừng

nói

lời hay, Giang Vạn Lí thực

sự

vất vả chen vào, lúc này lại bị đẩy ra, chỉ có thể ở bên ngoài đứng nhìn!

Giang Vạn Lí liền ở bên ngoài ôm ngực chờ, chờ

một

hồi mới đưa hai tay lên gần miệng, dùng sức hô to.

“ Mì trường thọ trương hết rồi!”

Sau đó liền chờ A Đoàn tự chui ra ngoài.

Quả nhiên, bên trong đột nhiên yên tĩnh, sau đó nghe thấy tiếng A Đoàn vội vàng phân phân phó “ Tất cả mọi người đều thưởng ba tháng quan tiền!’’ Thưởng liền ba tháng chính là bằng nửa năm tiền công nha. A Đoàn ngay cả Giang Vạn Lí cũng bỏ qua, thẳng tắp hướng về phía trước, quẹo

một

cái liền

không

thấy đâu. Giang Vạn Lí bật cười, cũng chạy chậm đuổi theo.

Lúc tới nhà ăn Ngô Đồng

đã

ngồi chờ,

trên

bàn cái gì cũng

không

có, chỉ có

một

cái bát

nhỏ.

A Đoàn bò lên ghế, nhìn chằm chằm bát

nhỏ

trước mặt. Bình thường vô cùng, toàn là mì, tiếp đó là mặt

trên

điểm chút hành thái. So với trước kia, ngay cả bát tương còn

không

có. A Đoàn nhíu chân mày, gắt gao nhìn chằm chằm, giống như

đang

nhìn cừu nhân gϊếŧ cha mình

không

bằng.

Ngô Đồng bị nàng làm cho buồn cười.

“ Lần này có thể

một

lần ăn hết

không?”

Mì trường thọ chính là

một

sợi mì dài

không

thấy đuôi, A Đoàn còn

nhỏ, căn bản ăn

không

hết, chẳng sợ quan tâm ăn là sở trường của nàng chỉ làm

một

bát

nhỏ.

Lời này



ràng là coi thường mình,

đã

lớn hơn

một

tuổi, đương nhiên có thể ăn! A Đoàn hung hăng trợn mắt Ngô Đồng

đang

ngồi xem kịch vui,

không

nói

tiếng nào cầm lấy chiếc đũa liền mở miệng ăn. Từ đầu tới cuối mắt đều tập trung nhìn bát

nhỏ

trước mắt, miệng

không

ngừng hút sợi mì, càng này càng ít, càng ngày càng ngắn.

Ngô Đồng bật cười, buổi sáng

nói

nàng là heo, dùng sức hút sợi mì hì hục như vậy…..

Còn

không

phải là heo sao!.

Nghẹn

không

cười ra tiếng,

không

thể quấy rầy nàng.

Chỉ còn

một

chút ít! Mắt A Đoàn tỏa sáng, hai gò má phồng lớn, dùng sức hút

một

cái, ăn xong rồi! Ánh mắt tỏa sáng nhìn về phía Ngô Đồng, phấn khích đến nỗi thiếu chút nữa đem mì phun ra ngoài. Ngô Đồng vội vàng gật đầu. “A Đoàn

thật

lợi hại! Trước tiên ăn xong rồi mới

nói

chuyện.”

Nhai qua loa vài cái rồi nuốt xuống, lại đem nước lèo uống ừng ực, sạch

sẽ

không

thừa

một

giọt.

Sau đó bổ nhào lên người Ngô Đồng, vừa nhào đến vừa nhảy nhót “Thái tử ca ca, muội cuối cùng cũng đem sợi mì ăn hết!”

Trách

không

được A Đoàn vui vẻ như thế, cái này mỗi lần ăn đều

không

hết, năm nay rốt cuộc cũng chiến thắng nó! Đây là mì Thái tử ca ca tự mình làm, ngay cả An Dương cũng phải ghen tỵ, ai cũng

không

có đãi ngộ này! Năm trước chưa ăn hết nên có chút buồn, Thái tử ca ca làm cho mình như thế, vậy mà cũng

không

ăn hết!

Năm nay rốt cuộc ăn hết rồi!

Bị A Đoàn làm cho vui vẻ lây, hôm nay Ngô Đồng vẫn giương khóe miệng nay càng thêm



rệt, đương nhiên ca ngợi “ A, rốt cuộc ăn hết rồi, về sau hàng năm cũng đều ăn hết, A Đoàn của chúng ta

thật

lợi hại.”

A Đoàn kiêu ngạo ngửa đầu.

“ Đó là, chỉ cần Thái tử ca ca làm, muội nhất định

sẽ

ăn hết!’’

Cái bộ dạng kiêu ngạo này, Ngô Đồng có ý xấu trêu chọc “ Năm trước cái kia là ai

không

ăn hết? Năm kia là ai

âm

ĩ bảo

không

thích ăn mì?” A Đoàn ngẩn ngơ, sau dậm chân, tiếp tục nhảy, vươn tay muốn che miệng Ngô Đồng “

không

đúng

nói

không

đúng! Chuyện lúc trước

không

nên

nói

đến, đây chính là lời Thái tử ca ca

nói!”



không

cần

nói

ra!”

Vừa mới ăn xong

không

thể ầm ĩ như vậy, Ngô Đồng vội vàng đem người đứng yên. Ôm ngồi lên đùi, trán kề trán “Hôm nay là sinh thần trưởng thành của muội, muội muốn làm gì ta cũng

sẽ

chơi với muội được

không?” A Đoàn cũng cúi đầu, trực tiếp lấy trán dùng sức cọ vào trán Ngô Đồng, cọ cọ, khuôn mặt

nhỏ

nhắn cười tươi như hoa, căn bản

không

nghe Ngô Đồng

nói

cái gì, tự mình chơi đùa vui vẻ!

Nha đầu ngốc này!

Ngô Đồng trực tiếp vòng tay đưa người trong lòng ôm trọn.

Náo loạn

một

trận, khuôn mặt

nhỏ

nhắn của A Đoàn đỏ bừng, như trước ngồi

trên

đùi Ngô Đồng, ôm cái cốc uống nước. Chờ nàng uống xong, cầm lấy khăn tay chùi miệng cho nàng, sau khi làm xong mới

nói

“ Hôm nay mang nàng ra ngoài cung chơi”

A Đoàn chớp chớp mắt nghĩ tới

một

việc.



không

phải muốn

đi

bãi tập ngựa sao?”

Thấy nàng bộ dạng ngây ngốc, Ngô Đồng lần nữa cúi đầu hôn lên mặt nàng rồi

nói



không

phải muốn có cả

một

ngày để cưỡi ngựa sao? Dẫn nàng

đi, ngựa cũng

sẽ

mệt chết.” Hơn nữa lần đầu cưỡi ngựa

không

thể quá mức, A Đoàn lại

nhỏ

như vậy, Ngô Đồng

sẽ

chỉ cho nàng

đi

bộ hai vòng rồi xuống,

đi

nhiều ngày mai

sẽ

không

dậy nổi.

“ Chúng ta buổi ra bên ngoài cung chơi, giữa trưa về cung ăn cơm, buổi chiều lại

đi

đến bãi tập ngựa, buổi tối…”

“ Buổi tối liền hồi cung tham gia lễ hội Trung thu!’’ Ngô Đồng còn chưa

nói

hết A Đoàn

đã

trực tiếp tiếp lời.

Hàng năm đều như vậy, trước ngày sinh nhật

sẽ

cùng An Dương chơi, hôm sinh nhật cùng Thái tử ca ca và mọi người trong nhà tụ họp, buổi tối sinh nhật

sẽ

hồi cung, tham gia hội Trung thu là bắt buộc. A Đoàn đều trải qua nhiều lần, duuù việc phía trước

không

nhớ, đối với việc này cũng có chút ký ức.

“A Đoàn

thật

thông minh” Ngô Đồng lần nữa lại thơm lên mặt A Đoàn

một

cái.

A Đoàn cười tươi híp cả mắt, trực tiếp từ

trên

người Ngô Đồng trượt xuống, lôi kéo Ngô Đồng

đi

ra bên ngoài.



đi

ra ngoài chơi a!”