Editor: huyetsacthiensu
Đại lão gia Trần thị cùng với ba huynh đệ Hứa gia trời vừa hửng sáng
đã
đứng chờ ở cửa, Trần thị có chút bất an,
đi
lại
không
ngừng đánh giá quần áo của Đại lão gia cùng ba huynh đệ, thường giúp người này chỉnh cổ áo giúp người kia chỉnh cổ tay. Lần nữa đưa tay ra chỉnh lại trâm cài
trên
tóc của Hứa Tiêu Nhiên
thì
bị ngăn lại.
Hứa Tiêu Nhiên kéo tay Trần thị sửa lại vạt áo giúp nàng,
nhẹ
nhàng
nói
“Mẫu thân, chúng con rất tốt, tiểu muội cũng rất tốt, người
không
cần lo lắng.” Bị
nói
trúng tâm
sự, hai má Trần thị phiếm hồng, nhưng dù thế nào
thì
không
chính mắt thấy
thì
không
thể chắc chắn mà thôi lo lắng được, cũng
khôngbiết mấy ngày nay A Đoàn trải qua có được
không.
“Hơn nữa, mấy ngày nay tiểu muội cũng
không
ở trong cung đâu, nghe
nói
đi
du ngoạn cùng Thái Tử điện hạ,
không
biết vui như thế nào đâu, mẫu thân người còn lo lắng cái gì?”
Hứa Triệt Minh ngửa đầu nhìn bầu trời vẫn là màu xanh,
không
lo lắng chút nào. Hứa Thanh Viễn cũng
nhỏ
giọng khuyên vài câu, Trần thị lúc này mới thôi, đứng tại chỗ kiễng chân nhìn ra ngoài đường phía xa.
không
dễ gì mới nhìn thấy xe ngực, hai mắt Trần thị sáng lên,
nhỏ
giọng
nói
“Đến rồi, đến rồi!”
Nét mặt hưng phấn còn chưa thu về
đã
bị thay bằng
sự
kinh hãi (kinh ngạc + sợ hãi), kéo mạnh tay áo của Hứa Tiêu Nhiên, kinh ngạc lên tiếng “Thái Tử điện hạ
không
cùng A Đoàn về lại mặt?!” Hứa Tiêu Nhiên nhíu mày, vốn người
đang
thoải mái như Hứa Triệt Minh Hứa Thanh Viễn khuôn mặt cũng nhiễm lên trầm trọng, sắc mặt
không
được tốt.
Đoàn xư tà xa lại gần, là dấu hiệu của Đông cung, nhưng phía trước
không
có Thái Tử cưỡi ngựa
đi
đầu.
không
ai quy định ngày thứ ba lại mặt phải có phu quân
đi
cùng, nhưng nếu hai người có quan hệ tốt tất nhiên là phải về cùng nhau, đây là
một
quy định bất thành văn rồi. Trước khi kết hôn Thái Tử đối với A Đoàn là muốn gì được nấy hai người chàng chàng thϊếp thϊếp, bây giờ mới thành thân, vậy mà
đãkhông
lại mặt cùng với A Đoàn sao?
thật
sự
là
không
thể nhịn mà!
Giang Vạn Lí
đi
đầu nhảy từ
trên
xe ngựa xuống, sau đó sững sờ
một
hồi, ý cười
trên
mặt cũng bớt
đinhiều. Mấy người Hứa gia này bị làm sao vậy,
một
đám người giống như có thâm thù đại hận gì vậy? Che
đi
sắc mặt,
đi
đến trước cửa xe ngựa của Ngô Đồng và A Đoàn, nghênh đón hai người xuống xe.
Mọi người trong Hứa gia cũng điều chỉnh lại sắc mặt chuẩn bị quỳ xuống thỉnh an. Trong lòng ba huynh đệ tức giận như thế nào nhưng
trên
mặt đều
không
thể
hiện
ra cái gì, người kia
không
tốt với tiểu muội, nhà mình đương nhiên phải đối xử càng tốt hơn với tiểu muội rồi! Ngô Đồng dẫn đầu
đi
xuống xe ngựa, nhìn thoáng qua mấy người Hứa gia, chần chừ hiếm thấy.
Bọn họ bị làm sao vậy?
Quan hệ của Ngô Đồng cùng ba huynh đệ
không
thật
sự
tốt, ngay cả Hứa Tiêu Nhiên quen thuộc hơn
một
chút, cũng chỉ dừng ở quan hệ chủ tớ. Ba huynh đệ vẫn có chút
không
vui đối với việc mình đưa A Đoàn vào cung lúc trước, bản thân mình đương nhiên
sẽ
không
tranh cãi hoặc giải thích với bọn họ. Đương nhiên, bình tĩnh mà nghĩ lại, nếu như có ai đó vô liêm sỉ bắt cóc đem An Dương
đi
từ
nhỏ
bản thân mình cũng
không
vui nổi.
Cho nên, hôm nay xảy ra chuyện gì vậy?
âm
thanh mười phần sức sống đánh vỡ
không
khí yên tĩnh đến quỷ dị của mấy người, nhìn thấy khuôn mặt
nhỏ
nhắn đỏ ửng của A Đoàn, suy nghĩ trong lòng của mấy người càng
không
thể
nói
bằng lời, đồng loạt cúi đầu tránh ánh mắt thăm dò của Ngô Đồng. Hứa Tiêu Nhiên hoàn hồn nhanh nhất, kéo kéo tay áo Đại lão gia ở phía trước, Đại lão gia lập tức tỉnh lại, sau đó
đi
đầu quỳ xuống.
“Vi thần cung nghênh Thái Tử điện hạ, Thái Tử phi điện hạ.”
“không
cần đa lễ.”
Ngô Đồng khom người, đỡ Đại lão gia đứng dậy, Đại lão gia nhìn khuôn mặt mang ý cười của Ngô Đồng, ngượng ngùng, mặt càng đỏ hơn.
sự
nghi ngờ của mấy người bên này A Đoàn
không
phát
hiện
ra càng
không
có tâm trạng
đi
tìm hiểu, bước lên
một
bước kéo tay Trần thị “Mẫu thân!”
không
chờ Trần thị trả lời, hốc mắt
đã
bắt đầu đỏ.
“Mẫu thân, con rất nhớ người.”
Kéo cánh tay Trần thị khẽ lắc, hoàn toàn là bộ dáng tiểu nữ nhi,
không
có gì khác với trong quá khứ, Trần thị vốn muốn
nói
như vậy là
không
hợp quy củ, bây giờ thân phận của con
không
giống với trước kia,
không
thể hành động giống như trước kia. Nhưng mà nhìn thấy
trên
khuôn mặt
nhỏ
nhắn xinh đẹp của A Đoàn tràn đầy quyến luyến, tâm cũng mềm xuống.
“Mẫu thân cũng nhớ con, mới cách vài ngày mà như
đã
vài năm.”
A Đoàn bị Trần thị
nói
càng cảm động, nhào vào trong ngực Trần thị, nhớ hương vị của mẫu thân. Tầm mắt của Ngô Đồng vẫn dõi theo A Đoàn, thấy nàng như vậy cũng
không
biết mấy người Hứa gia hôm nay bị làm sao vậy, đành phải lên tiếng
nói
“Bên ngoài gió lớn, chúng ta
đi
vào rồi
nói
chuyện.” Còn
đang
đứng ở cổng lớn đấy.
“Đúng, đúng, chúng ta
đi
vào
đã
rồi
nói
chuyện!”
Đại lão gia hoàn hồn, cùng mọi người vây quanh Ngô Đồng
đi
vào nhà. Sau khi ngồi vào sảnh chính, mấy lời xã giao
đã
nói
xong, Đại lão gia cùng ba huynh đệ dẫn theo Ngô Đồng
đi
ra ngoài, A Đoàn ở lại bên trong
nói
chuyện với Trần thị. Mấy người nam nhân vừa
đi, Trần thị liền
không
kiềm chế được, thậm chí cầm tay A Đoàn qua sờ soạng vài cái.
A Đoàn để mặc động tác kỳ lạ của Trần thị, đành phải cười
nói.
“Mẫu thân, con rất tốt,
không
thiếu tay cũng
không
cụt chân.
Trần thị
không
để ý đến câu
nói
của A Đoàn, tự mình kiểm tra
trên
dưới
một
lần, lại cẩn thận nhìn sắc mặt của A Đoàn, thấy nàng tinh thần sung mãn sắc mặt sung sướиɠ,
thật
sự
là rất tốt,
không
phải
đanggiả vờ, lúc này mới phào
một
hơi
thật
lớn “Làm sao có thể
không
lo lắng cho con được, con mới mười lăm tuổi
đã
phải gả ra ngoài, ta còn tưởng con còn có thể ở bên ta thêm hai năm nữa chứ!”
Kiếp trước đúng là mười sau mới thành thân, kiếp này thành thân trước
một
năm, khụ. Loại lời nay đương nhiên A Đoàn
không
biết nên giải thích với Trần thị như thế nào, chỉ lôi kéo tay Trần thị, nhìn vào mắt nàng
nói
nghiêm túc “Mẫu thân, con
thật
sự
rất tốt, Hoàng Thượng Hoàng Hậu
không
làm khó con, nô tài trong Đông cung con cũng quen thuộc, người
không
cần lo lắng cho con.”
Trần thị trừng mắt,
nói
thẳng “Còn những phi tần kia
thì
sao, còn những công chúa khác nữa? An Dương lại
không
có ở đây! Con
không
nhắc đến các nàng, chẳng lẽ các nàng ấy gây khó dễ với con sao?!”
A Đoàn ngốc,
không
nghĩ đến mẫu thân lại sâu sắc như vậy, tròng mắt chuyển động nhanh chóng
nói“Mẫu thân
nói
gì vậy? Phi tần trong cung tuy nhiều, nhưng có quan hệ gì với con chứ? Các nàng ấy dù sao cũng được coi là trưởng bối của con, làm sao lại muốn gây khó dễ cho
một
tiểu bối như con chứ? Có Hoàng Hậu nương nương chắn ở phía trước, con gặp các nàng ấy chẳng qua cũng chỉ là gặp mặt hành lễ mà thôi.”
“Còn về những công chúa khác mẫu thân càng
không
cần phải lo nữa, mặc dù con có quan hệ tốt với An Dương, nhưng quan hệ với những người khác cũng
không
hải là lạnh nhạt. Nếu như các nàng ấy muốn làm khó con,
không
hòa thuận với con, lúc ở trường học cũng có thể ra tay rồi cần gì đợi đến sau khi con thành thân chứ?”
Lời giải thích này cũng
không
làm tan
đi
nghi ngờ của Trần thị, ngược lại càng lo lắng, trừng mắt nhìn A Đoàn, chỉ trán nàng
không
hăng hái tranh giành “đã
gả cho người ta rồi còn vô tâm như vậy sao? Những phi tần kia là trưởng bối gì của con chứ! Con mới là trưởng bối của các nàng ấy, các nàng ấy cũng
sẽ
không
coi con là tiểu bối!”
Dừng
một
chút lại ghé sát vào bên tai A Đoàn
nói
nhỏ
“Đại vị của Thái Tử vững chắc, mấy vị hoàng tử khác cũng hòa thuận, đương nhiên bây giờ các nàng ấy
sẽ
không
tính kế với con. Chờ con thành thân
một
thời gian, nhiều nhất là hai ba năm, các nàng ấy
sẽ
đẩy các
cô
nương trong nhà đến cho Thái Tử! Cho dù con
không
vui,
không
nhận lấy các nàng ấy cũng
sẽ
thổi gió bên tai Hoàng Thượng!”
Vấn đề này A Đoàn cũng là từng rối rắm qua,
hiện
tại
không
hẳn là như vậy, hoặc là
nói, hoàn toàn
không
để ở trong lòng. Nếu bây giờ còn
không
hiểu ý của Ngô Đồng
thì
bản thân
thật
sự
là
một
người quá ngốc. Mím môi cười
một
cái, nghiêng đầu nhìn Trần thị “Nếu như ngay từ đầu
đã
không
có ai, đương nhiên cũng
sẽ
cự tuyệt những người trong gia tộc của những phi tần kia.”
Ban đầu là thanh mai trúc mã, sau này là Vệ Trường Hận chỉ
yêu
một
người, lại đến chuyện
rõ
ràng là tiệc rượu tuyển thϊếp lại biến thành tiệc rượu chứng kiến việc tứ hôn. Từng bước
một, bây giờ tất cả mọi người đều biết Thái Tử và Thái Tử phi tình cảm thâm hậu, ngày sau cho dù có cái gì, người bên ngoài cũng
sẽ
không
cảm thấy quá kinh ngạc, cũng
sẽ
dễ dàng tiếp nhận.
hắn
thật
sự
là hao tốn rất nhiều tâm ý.
Ngay từ đầu A Đoàn còn chưa hiểu, cẩn thận suy nghĩ
một
lúc mới tỉnh lại, sau đó ánh mắt tỏa sáng,
thật
khó mà tin được
nói
“Con
nói, Thái Tử điện hạ…” Lời còn lại Trần thị
thật
sự
không
dám hỏi ra khỏi miệng, sợ đây chỉ là
một
giấc mộng đẹp!
A Đoàn gật đầu.
Trần thị đứng bật dậy, hưng phấn đến có chút điên cuồng,
đi
qua
đi
lai
không
ngừng, sắc mặt đỏ wnrgm huơ tay múa chân. Rất lâu sau mới bình tĩnh lại, ánh mắt vẫn tỏa sáng nhìn A Đoàn “Nhất định là kiếp trước con
đã
làm vô số việc thiện nên kiếp này con mới gặp được Thái Tử điện hạ!”
nói
ích kỷ cũng được, bây giờ bản thân mình
không
trải qua nỗi đau tận tâm can của kiếp trước cho nên cũng
không
thể cảm nhận được nỗi oán hận của nàng, lại cảm kích nàng, cảm kích nàng cho mình
mộtThái Tử ca ca của
hiện
tại.
không
phản bác ở trong lòng giống lần trước, lần này là
thật
lòng tán thành “Đúng vậy, đười trước con là
một
người tốt.”
Trần thị
không
biết ý tứ trong lời
nói
của A Đoàn, cho rằng bây giờ nàng cũng
đang
khen bản thân nàng, cũng vui vẻ, cười chọc chọc trán nàng, tức giận
nói
“Gả cho người ta rồi lại càng
không
biết xấu hổ, cũng chỉ có Thái Tử điện hạ chịu được con!” A Đoàn cong mắt gật đầu “Đúng vậy, cũng chỉ chàng mới chịu được con.”
“Nếu như vậy, ta cũng
không
lo lắng cho con nữa, chỉ cần con sống tốt là được.”
Sau khi hai người cười đùa
một
lúc lâu, Trần thị lấy những lời này kết thúc.
A Đoàn lại hỏi thăm về chuyện thành hôn của Đại ca, Trần thị lại
nói
mấy này nay cùng ngoại tổ mẫu tuyển vợ cho lão nhị lão tam, cuối cùng lại
nói
đến
trên
người Hứa Tâm Dao.
nói
đến Hứa Tâm Dao, tâm tình Trần thị rất phức tạp, thù hận của người lớn
không
thể đặt
trên
người của nàng ta, nhưng luôn
không
tránh được suy nghĩ trong lòng.
Tự nhận ngày bé
không
khắt khe với nàng ta, nhưng lại
không
ngờ lớn lên nàng ta lại làm ra chuyện như vậy.
Thở dài
nói
“đã
tìm rất nhiều đại phu, thậm chí cũng
đã
mời mấy vị thái y, đều
nói
là do nàng suy nghĩ quá nhiều dẫn đến trong lòng nghĩ đến biện pháp cực đoan, càng chạy càng xa, hoàn toàn là những ý nghĩ do nàng tưởng tượng ra, người bên ngoài khuyên thế nào cũng
không
được, chỉ có thể chờ bản thân nàng ta nghĩ thông suốt mới được, uống thuốc cũng
không
có tác dụng gì.”
Tìm thái y đương nhiên vô dụng, nhất định là Giang Vạn Lí
đã
chuẩn bị tốt rồi, trong lòng A Đoàn
đãbiết từ lâu. Dời tầm mắt,
không
để cho Trần thị nhìn thấy
sự
hờ hững trong đáy mắt, sắc mặt bình tĩnh
nói
“Vậy
hiện
tại nàng ta thế nào?” Trần thị cũng
không
nhận ra
sự
khác thường của A Đoàn, chỉ oán giận
nói
“Càng ngày càng điên rồ, trước đây vài ngày
đã
bắt đầu đánh người, lần trước còn đánh
mộtnha hoàn đến mức chảy máu đầu nữa!”
“Cũng
không
dám để nàng ta
đi
lại lung tung, phải dùng dây lụa trói nàng ở
trên
giường!”
đã
trói rồi sao? Vậy Giang Vạn Lí làm sao chuẩn bị để nàng ta xảy ra chuyện ngoài ý muốn đây?
Trần thị
nói
rất nhiều chuyện gần đây của Hứa Tâm Dao, chỉ
nói
bộ dáng nàng phát bệnh,
không
nóichuyện nàng ta
nói
ra những chuyện vô liêm sỉ, vậy mà còn
nói
cái gì mà người nên gả cho Thái Tử phải là nàng ta!
không
chỉ trói nàng ta
trên
giường, ngay cả miệng cũng bịt lại!
nói
liên miên
một
hồi lâu mới phát
hiện
A Đoàn
đã
không
lên tiếng từ lâu.
không
khỏi nhìn lại, A Đoàn
đang
cúi mắt, bộ dáng như có gì đăm chiêu. Trong lòng nhảy dựng lên, trực tiếp ấn lên cổ tay A Đoàn, nhanh chóng
nói
“Con
không
thể mềm lòng, con quên trước đây nàng ta
đãlàm gì rồi sao? Tìm đại phu tìm thái y cho nàng ta
đã
là quan tâm giúp đỡ hết lòng rồi, lại phí tâm giúp nàng ta chuyện khác, nhât định ta
sẽ
không
đồng ý!”
Trần thị cho rằng A Đoàn mềm lòng!
A Đoàn lắc đầu “Làm sao có thể chứ, chỉ là con
đang
nghĩ,
thật
sự
là
sự
đời khó lường.” Trước giờ bản thân đều
không
nghĩ đến tay
sẽ
dính máu tươi, người thứ nhất là Hứa Tâm Dao, lại
không
hối hận, tội của nàng ta
không
thể tha thứ, nàng bị bị trừng phạt như thế là đúng tội. Nhưng lại nhắc nhở bản thân, trừ khi là bất đắc dĩ, Hứa Tâm Dao là người đầu tiên cũng là người cuối cùng.
“Như thế
thì
tốt, nàng ta bị như vậy là do nàng ta tự chuốc lấy, con
không
cần suy nghĩ quá nhiều, chúng ta
đã
làm hết sức.”
Người Hứa gia
không
nhiều, nam nhân bên kia
thì
không
sao, nữ nhân ngoài Trần thị
thì
chính là A Đoàn, mẹ đẻ Hứa Tĩnh Ngữ sau khi nàng ta
đi
cũng
đã
lâu
không
lộ mặt. Điều này cũng hợp với ý tức của Trần thị và A Đoàn, hai mẹ con thân mật trò chuyện, lúc ăn trưa hai người cũng ăn cùng nhau, thân mật khăng khít giống như bình thường.
Gian ngoài Ngô Đồng tự có Đại lão gia và ba huynh đệ tiếp, có thể uống rượu hay
không
A Đoàn cũng
không
biết, nhưng bản thân mình sắp bị mẫu thân nhà mình làm cho chết no rồi!
một
bàn thức ăn đều là mình thích ăn, khẩu vị của mình cũng tốt, nhưng cũng
không
chịu nổi Trần thị cứ gắp đồ ăn khuyên ăn nhiều
một
chút! Nhìn núi đồ ăn trong bát, A Đoàn nuốt nước miếng
một
cái, cảm thấy thức ăn sắp trào lên
trên
cổ họng rồi!
Muốn
nói
cái gì đó với nhưng nhìn thấy ánh mắt tha thiết của Trần thị lại nuốt những lời muốn
nóixuống, gian nan gắp đồ ăn vào trong miệng. Nghe được tiếng bước chân vội vàng từ bên ngoài truyền vào, A Đoàn thở phào
một
hơi
thật
lớn, vội vàng buông đũa xuống, nhìn Cẩm Tú kích động chạy từ bên ngoài vào. Sau khi Cẩm Tú thỉnh an vẫn còn thở dốc, ánh mắt vẫn chưa hết hoảng hốt.