Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 47

« Chương TrướcChương Tiếp »


CHƯƠNG 47

Hàng ghế sau cũng lộ ra một cái đầu nhỏ đáng yêu, giọng nói non nớt gọi Vương Nhất đầy thân mật.

“Lên xe.” Lý Khinh Hồng lạnh lùng nói.

“Đi đâu?” Trái tim của Vương Nhất đập thình thịch.

Chỉ thấy đôi môi đỏ của Lý Khinh Hồng mấp máy, nhả ra hai chữ khiến người khác khát khao.

“Nhà tôi.”

Mẹ con Lý Mộng Đình vừa vào cửa nhà, tất cả mọi người của nhà họ Lý vốn ngồi ở trong phòng khách đều không hẹn mà cùng đứng dậy.

“Như thế nào? Có hy vọng không?”

“Haizz…”

Châu Mỹ Ngọc ngập ngừng muốn nói lại thôi, cũng không nói gì, chỉ dài dài với vẻ mặt ảm đạm.



“Mộng Đình, có phải là không lý tưởng lắm không?”

Bác hai Lý Thiên Hạo nhìn thoáng qua thì nhìn ra sơ hở, lo lắng nói.

“Còn không phải do tên Vương Nhất kia.”

Lý Mộng Đình trợn ngược mắt: “Nếu không phải anh ta phá rối, nhà họ Lý chúng ta cũng không đến mức trở thành trò cười của mọi người.”

“Tiểu Nhất? Tiểu Nhất đã làm cái gì?”

Nhắc đến Vương Nhất, thần sắc của Lý Thiên Dương trở nên lo lắng: “Nó đang ở đâu? Không xảy ra chuyện gì chứ?”

“Anh ta có thể xảy ra chuyện gì chứ? Anh ta chính là có ý muốn hại chết chúng ta!”

Lý Mộng Đình thêm mắt dặm muối nói lại một lượt đầu tiên sự việc.

“Vương Nhất, Vương Nhất, lại là tên Vương Nhất đáng chết này! Sao lại như oan hồn thế?”

“5 năm trước hại chúng ta bị nhà họ Kim chèn ép, bây giờ lại làm hỏng chuyện đấu thầu, chúng ta là kiếp trước nợ cậu ta sao?”



“Tôi không nhịn nổi nữa, tôi phải đi tìm người xử cậu ta!”

“…” Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Nhất thời, tiếng mắng chửi vang lên.

Chỉ có biểu cảm của Lý Thiên Dương rất vi diệu, trầm ngâm một lúc, lúc này mới hỏi: “Tiểu Nhất thật sự làm như vậy sao?”

“Mẹ con tôi còn có thể lừa ông chắc?”

Châu Mỹ Ngọc hùng hồn nói: “Cái tên Vương Nhất đó làm hòng chuyện đấu thầu của chúng ta, tôi cảm thấy nên đuổi cậu ta ra khỏi nhà họ Lý!”

Lời này vừa dứt, mọi người đều phụ họa vào.

“Em đồng ý.”

“Em đồng ý.”

“Cùng quan điểm.”

Thấy nhiều người đứng về phía bà ta như vậy, trên mặt Châu Mỹ Ngọc nở nụ cười lạnh, sau đó nhìn sang Lý Thiên Dương.
« Chương TrướcChương Tiếp »