CHƯƠNG 43
“Cái gì, không có phương án?”
Mọi người chợt sững người, sau đó đều bật cười.
“Không có phương án cậu đến đầu thầu cái gì? Mua vui cho mọi người sao?”
“Mau xuống đi, đừng làm người ta mất mặt nữa.”
“Dựa vào tên phế vật này, nhà họ Lý là mãi mãi không thể trở mình được.”
Nhất thời, những tiếng cười mỉa mai vang lên, Điền Thịnh và Tôn Lập thấy vậy, cũng cười lạnh không ngừng.
Căn bản không cần bọn họ âm thầm giở trò, bởi vì nhà họ Lý, cho dù là lực sĩ cũng không đỡ nổi.
Bị người khác xem thường ở trước mặt mọi người, sắc mặt của Lý Mộng Đình lúc đỏ lúc trắng, nhưng bị Châu Mỹ Ngọc kìm chế ấn chặt hai tay, ý bảo đừng manh động.
Vương Nhất lại không hề quan tâm, tiếp tục nói: “ ‘Thiên Sứ’ là sản phẩm do đích thân Lý tổng tự thiết kế, ẩn chứa tâm huyết của Lý tổng, cho nên ở trong lòng Lý tổng, nhất định có một phương án đóng gói mà cô ấy hài lòng, cô ấy tổ chức buổi đấu thầu này là muốn xem thử ý tưởng của ai giống với cô ấy.”
Nghe thấy lời của Vương Nhất, các doanh nghiệp lại bật cười.
Thông tin này, ai không biết chứ?
Cùng lúc này.
Tầng 87 của tòa nhà Quốc tế, phòng họp.
Lý Khinh Hồng và một người đàn ông nho nhã lịch lãm ngồi dựa vào cửa sổ.
Người đàn ông mặc bộ vest cắt may vừa vặn, trên cổ tay đeo đồng hồ Rolex nổi tiếng, cầm một ly trà Lam Sơn cực phẩm, từ từ thưởng thức.
Ngũ quan không tính là quá tinh tế, nhưng được cái tự nhiên, kết hợp lại với nhau, cho người ta một loại cảm giác như tắm trong gió xuân, đôi mắt của anh ta luôn nhìn Lý Khinh Hồng ở đối diện, giống như nhìn một bảo vật.
Nhìn sang Lý Khinh Hồng ở đối diện, toàn bộ sự tập trung đều đặt trên chiếc máy tính xách tay trước mặt, trên chiếc máy tính đang phát livestream buổi đấu thầu.
Sau khi cô nhìn thấy Vương Nhất đại diện nhà họ Lý lên sân khấu, đầu tiên là lông mày nhíu lại, sau đó nội tâm tĩnh lặng dấy lên một chút gợn sóng.
“Dáng vẻ lúc làm việc của em thật đẹp.” Người đàn ông khen ngợi từ tận đáy lòng.
Lý Khinh Hồng liếc nhìn anh ta, bình tĩnh nói: “Kim Thành Vũ, không có chuyện gì, tôi phải về phòng làm việc đây.”
“Đối với tôi mà nói, nhìn em chính là chuyện quan trọng nhất.” Kim Thành Vũ để ly trà xuống, nhìn Lý Khinh Hồng mỉm cười.
“Tôi nói lại lần nữa, tôi đã kết hôn rồi, hơn nữa có con rồi.”
Trên gương mặt lạnh lùng của Lý Khinh Hồng hiện lên sự sắc lạnh, chán ghét nói: “Tôi không có hứng thú với anh.”
Từ chối thẳng thừng như vậy khiến sắc mặt của Kim Thành Vũ chợt cứng đờ, nhưng rất nhanh lại khôi phục bình thường: “Khinh Hồng, em đừng lừa tôi, em chỉ là vào 5 năm trước một tên khốn vấy bẩn mà thôi, căn bản không có chồng gì cả, chuyện này giới thượng lưu của Thiên An đều biết.”
Xoạt—
Lời này vừa dứt, dường như chạm vào vảy ngược của Lý Khinh Hồng, sắc mặt hoàn toàn trở lạnh.