Chương 56: Tái đắc

Dịch giả: Titan

Thật ra thì trong lúc Lục Bình tập kích Kiều Huy Bằng đã phát giác hải xà yêu bỏ đi. Hai người đều không ngăn trở, hơn nữa trong lúc đấu pháp cũng không phòng bị hải xà yêu có thể làm "ngư ông đắc lợi" là bởi vì hai người đều rõ ràng rằng, lúc này hải xà yêu đã không còn chút pháp lực nào. Bí thuật trước đó và chuyện tự bảo tự làm nổ huyết châu đã tiêu hao hết sinh cơ của hải xà yêu. Huống chi lúc hải xà yêu rời đi, trong nước biển để lại một vết máu lớn, chỉ rõ phương hướng của nó. Bởi vì hai người đều có ý đồ sau khi đánh chết đối phương sẽ đi nhặt xác của con hải xà yêu này.

Lục Bình truy tìm theo vết máu lưu lại trên mặt biển của hải xà yêu, hướng theo phương hướng tây nam bay đi. Lục Bình một mực đuổi theo gần trăm dặm. Lúc này mới dần dần đến gần hải xà yêu. Lục Bình không biết là chuyện gì khiến cho hải xà yêu ở trong tình huống biết mình chắc chắc là phải chết mà vẫn đi xa đến như vậy.

Nhưng Lục Bình đã đem quá trình đấu pháp của Kiều Huy Bằng xà hải xà yêu nhìn rõ vào trong mắt, biết con hải xà yêu này rất có linh trí: ở trong thế yếu cực đoan là thế, vẫn có thể làm Kiều Huy Bằng bị thương nặng. Cuối cùng để rồi tiện nghi cho chính Lục Bình hắn. Vì vậy Lục Bình càng đến gần hải xà yêu trong lòng càng cẩn thận. Huống chi nơi hải vực này đã xâm nhập đến hải vực của huyền linh phái rồi.

Lục Bình lúc này đã lặn xuống hơn 40 trượng. Áp lực nước cường đại khiến cho pháp lực của hắn khó có thể chịu nổi. Nơi này chỉ còn cách đáy biển khoảng bảy, tám trượng nữa. Lục Bình đã có thể thấy xác của hải xà yêu quấn tròn. Tuy nhiên hắn khó có thể chạm tay với tới. Lục Bình thấy sau lưng hải xà yêu có một cái động rộng cỡ một trượng, bèn nghĩ rằng đây chính là sào huyệt của hài xà yêu.

Chẳng lẽ cái sào huyệt này trong đó có cái gì khiến cho hải xà yêu khó có thể dứt bỏ, để cho nó sắp chết đến nơi vẫn phải quay trở về để bảo vệ. Con hải xà yêu này hiển nhiên là bạn nữ của con hải xà yêu trước do hắn gϊếŧ chết. Chẳng lẽ cái sào huyệt này bên trong có trứng của cả hai con sao?!

Nghĩ đến đây, lòng Lục Bình dậy lên một trận lửa nóng. Tuy chỉ có một độ sâu ngắn ngủi khoảng bảy tám trường thôi, cũng đủ khiến cho Lục Bình nhìn mơ ước nhưng không thể với tới. Lục Bình trong lòng áo não, xem ra chỉ có thể chờ mình dung huyết thành công xong mới có thể quay trở lại sào huyệt này. Hoặc là hắn phải tìm được một món pháp khí chuyên môn lặn được ở dưới nước gì đó...

Rất may là đáy biển ở đây sâu, nước biển ngăn trở thần thức dò xét. Trừ khi có đoán đan kỳ chân nhân đặc biệt ở chỗ này điều tra, hoặc là những tu sĩ khác đặc biệt tìm nhập vào đáy biển, chứ tu sĩ tầm thường tìm khó có thể phát hiện. Lục Bình nổi lên trên mặt biển ghi nhớ lại vị trí đại khái của hải vực này, rồi vội vàng quay trở về hoàng ly đảo. Nếu lỡ bị huyền linh phái cùng hải tu sĩ phát giác, sợ rằng hắn sẽ gặp phiền toái to. Trong nháy mắt Lục Bình đã trở về hoàng ly đảo rồi trải qua hơn nữa tháng ở đó.

Trong phòng tu luyện, lúc này Lục Bình trong tay đang cầm một cái trữ vật đại tinh xảo. Đây chính là di vật của Kiều Huy Bằng. Đây là lần thứ hai mà Lục Bình lấy được trữ vật đại của dung huyết kỳ tu sĩ. Lần trước ở Thịnh đào tu sĩ động phủ, hắn cũng lấy được một tinh xảo trữ vật đại.

Dung huyết kỳ tu sĩ trữ vật đại đều ở miệng lưu lại một vi hình pháp trận dùng thần thức khóa lại. Trữ vật đại của Kiều Huy Bằng cũng không ngoại lệ. Loại trữ vật đại như thế ngoại trừ chủ nhân ra, những người khác không cách nào mở được. Nếu dùng cường lực mở ra, sẽ tổn thương cho phần lớn đồ đạc bên trong trữ vật đại. Luyện đan sư Thịnh Đào là bởi vì Lục Bình nhận được truyền thừa, cho nên mới không ở miệng của trữ vật đại thiết trí pháp trận. Vì vậy Lục Bình sau khi phản hồi chỉ tốn khoảng nữa tháng là tiêu ma pháp trận ở miệng túi.

Hiện giờ cũng may là Kiều Huy Bằng đã chết, Lục Bình rốt cuộc đem cái trữ vật đại này hoàn chỉnh mở ra. Lại là thời khắc thu hoạch. Tâm tình của Lục Bình không còn gì phấn chấn hơn. Lần này cùng Kiều Huy Bằng đấu pháp, Lục Bình có thể nói là tổn thất thảm trọng. Không nói là mấy chục tờ cực phẩm huyết phù, tốn hết 300, 400 linh thạch; hai cây huyết tế phi kiếm cũng là 300, 400; phòng thủ pháp khí thạch tháp bị Kiều Huy Bằng một kiếm chém vào làm hư hại nghiêm trọng, muốn tu bổ hoàn hảo trở lại cũng mất gần 200 linh thạch; hai bộ dự cảnh phù cùng một bộ địa lôi phù, giá trị cũng ở khoảng 500, 600 linh thạch; ngoài ra còn hai viên đan dược thượng hạng dùng để chữa thương và bổ sung linh lực.

Tổng cộng Lục Bình tổn thất 2000 linh thạch. Chưa kể đoạn thời gian hắn bị trọng thương lãng phí thời gian tu luyện. Điều này làm cho Lục Bình hít mạnh một hơi lạnh, tu sĩ tranh đấu thắng bại chẳng những dựa vào tu vị cao thấp mà còn phải xem trí khôn cùng dũng khí, lẽ đồng thời tài sản phong phú cũng là điều tất không thể thiếu. Cũng may Lục Bình bố cục thích đáng thành công, đánh chết Kiều Huy Bằng.

Lục Bình đem trữ vật đại mở ra. Đầu tiên chính là 24 khối trung phẩm linh thạch cùng hơn 300 hạ phẩm linh thạch, hợp lại hắn có gần 2800 linh thạch. Coi như đem tổn thất của Lục Bình cào bằng, thậm chí còn có dư. Điều này khiến cho từ sau buổi đấu giá tài sản của Lục Bình cực độ giảm thiểu, đã trở nên đầy đặn hơn. Hắn thở dài nhẹ nhõm, ít nhất mình bây giờ có thể tu luyện xa xỉ một chút mà không bị vấn đề linh thạch làm phiền nhiễu nữa rồi.

Pháp khí thu hoạch thật ra là ít ỏi. Trung phẩm pháp khí của Kiều Huy Bằng đã bị hải và yêu tự nổ huyết châu hủy đi. Hai món thì bị Lục Bình đánh gãy. Chỉ còn một món trung phẩm pháp khí đoản thương, xem ra là để dành bị dụng. Ngoài ra còn có hai món pháp khí cấp thấp, Lục Bình tự nhiên nhìn không thuận mắt. Lục Bình vốn nghĩ biết đâu Kiều Huy Bằng có thể còn có thương phẩm pháp khí.

Tuy nhiên, hắn tự nhiên là thất vọng, nhưng cẩn thận nghĩ lại, Lục Bình hiểu ra nguyên nhân: đừng nói thượng phẩm pháp khí trân quý vượt xa trung phân pháp khí chỉ là vì Lục Bình vận khí tốt, lại có thêm một lượng huyền thiếc thượng hạng đầy đủ, cộng thêm sơn băng có chất lượng tốt, lại có luyện khí sư lão Trần và con trai có kỹ thuật cao siêu mới có thể khiến cho sơn băng miễn cưỡng đạt tới tiêu chuẩn của thương phẩm pháp khí, mà tu vi của tu sĩ khi đến dung huyết kỳ bởi vì pháp lực thế biến và thần thức xuất hiện khiến cho tu sĩ có thể hoàn toàn phát huy uy lực của pháp khí.

Nhưng bởi vì bị hạn chế bởi bản thân tu sĩ tu vi cao thấp, dung huyết sơ kỳ tu sĩ ngự sử trung cấp pháp khí có uy lực, ngược lại, lại lớn hơn cả thượng phẩm pháp khí. Suy nghĩ ra nguyên nhân, Lục Bình đưa mắt nhìn lại mấy cái ngọc giản đặt ở trên mặt đất. Hắn tra xét hết từng cái, cuối cùng phát hiện trong đó có một ngọc giản cặn kẽ ghi lại tu luyện tâm đắc của Kiều Huy Bằng. Đặc biệt là liên quan đến quá trình đột phá dung huyết kỳ, càng làm cho Lục Bình như nhặt được chí bảo.

Đồng thời, ở những ngọc giản khác, Lục Bình còn biết hai con hải xà yêu đã chết đi có tên là Bích Hải linh xà. Có giao huyết mạch thuần chính là quý tộc trong yêu tộc. Mặc dù không biết chúng tại sao lại đem sào huyệt kiến lập ở hải vực tiếp giáp giữa huyền linh phái và chân linh phái. Nhưng Lục Bình chỉ cảm thấy chuyện cũng không đơn giản, thậm chí là sẽ dẫn tới phong ba cực lớn.

Lục Bình hắc hắc cười thầm, dù sao người khác cũng không hề biết hai con linh xà chết có liên quan tới hắn. Dù cho trời sập xuống thì cũng có những người có thân cao lớn ghé vai gánh vác dùm. Sau khi chỉnh lý xong mấy cái ngọc giản, Lục Bình lại đem mấy bình ngọc đựng đan dược, nhất nhất tra xét. Bao gồm hai bình bổ sung linh lực; một bình liệu thương, chất lượng đều thượng hạng; ngoài ra còn có hai bình đan dược nữa.

Sau khi kế thừa y bác của đan sư Thịnh Đào, Lục Bình nhận biết đây là thiên sâm đan. Là một loại đan dược của dung huyết sơ kỳ tu sĩ dùng để tu luyện, hiệu quả chỉ có hể coi là phổ thông ở dung huyết kỳ. Cho dù đó là đan dược phổ thông nhưng dung huyết kỳ tu sĩ ai ai cũng đều dùng được. Phải biết cho dù là chân linh phải thuộc đại phái trong hải vực bắc hải, cũng bất quá chỉ cho luyện khí kỳ đệ tử môn hạ miễn cưỡng phổ cập tinh huyết đan là loại đan dược phổ thông. Do đó có thể tưởng tượng rằng đan dược dùng cho dung huyết kỳ tu luyện, mỗi một loại đều vô cùng trân quý. Có thể nói mỗi một bình giá trị đều không dưới một viên dung huyết đan.

Lục Bình tưởng tượng một hồi. Một viên dung huyết đan bình thường giá trị chừng 2000 linh thạch. Như vậy một viên đan dược bình thường cho dung huyết sơ kỳ tu sĩ tu luyện là 200 linh thạch. Giá trị gấp mười lần hồn huyết đan. Nếu là dựa theo tần số sử dụng ở luyện khí kỳ, Lục Bình cả người chợt lạnh run, tạm thời quyết định đem vấn đề này để lại sau khi dung huyết thành công. Đồng thời thì hắn sẽ đồng thời kiên cố việc học tập luyện đan.

Trước mặt Lục Bình lúc này chỉ còn có một bình ngọc màu xanh nhạt. Cái bình này so với năm bình ngọc khác bất đồng. Lục Bình cố ý mở cuối cùng, xem coi có thể mang tới cho mình một niềm vui bất ngờ nữa hay không. Lục Bình nhẹ nhàng đem nắp của ngọc bình mở ra. Một mùi thơm quen thuộc nhất thời bật lên. Không ngờ lại là một viên dung huyết đan nữa!