Chương 1. Kiềm chế (H)

Hai chân trắng nõn thon dài của cô gái treo trên khuỷu tay của Hứa Thầm Hà, yếu ớt đong đưa.

“Huhu… cậu… cậu giải quyết nhanh lên được không?” Triệu Vũ Bạch đã tiết hai lần rồi, mềm nhũn cả người, đuôi mắt đỏ lên, rõ ràng là dáng vẻ bị ức hϊếp.

“Ừm, ngoan.”

Hứa Thầm Hà cúi đầu hôn lên vai cô, hông chuyển động không ngừng, thô bạo thâm nhập vào hoa huyệt mềm mại sưng đỏ. Vách thịt đáng thương bao vây liếʍ mυ"ŧ côn ŧᏂịŧ kích cỡ quá lớn, bị côn ŧᏂịŧ tàn nhẫn cắm thẳng vào sâu bên trong, làm các nếp uốn căng ra. Qυყ đầυ tròn trịa cực đại hết lần này đến lần khác chạm vào chỗ sâu nhất yếu ớt nhất trong cái miệng nhỏ, mỗi lần qυყ đầυ lướt qua vách thịt và hoa huyệt đều khiến Triệu Vũ Bạch nhẹ nhàng run rẩy, Hứa Thầm Hà khẽ nhíu mày.

Hắn đang khống chế sức mạnh và chiều sâu.

Hoa huyệt của cô gái non mềm, không chịu nổi hắn thô bạo mà làm. Mỗi lần Hứa Thầm Hà tiến vào đều để lại một nửa ở bên ngoài, cũng đã khiến cô gái nhỏ nhắn dưới thân khóc lóc thở hổn hển.

“Ưʍ.. Ngày mai còn phải đi học... cậu nhẹ một chút đi.” Khóe mắt Triệu Vũ Bạch ướŧ áŧ, là sảng khoái mà khóc. Cô nắm chặt ga trải giường dưới thân, mười ngón tay phiếm hồng.

Hứa Thầm Hà nhẹ nhàng gặm cắn bầu ngực đã tràn đầy dấu hôn đỏ ửng của Triệu Vũ Bạch, để lại thêm mấy dấu vết mờ ám, cuối cùng ngậm lấy đầu nhũ bị cắn đến đỏ thắm nói: “Được, mình biết rồi… xong liền đây, ưm?”

Hai tay hắn dùng sức nhẹ nhàng ôm vòng eo mềm mại của Triệu Vũ Bạch, tăng tốc chạy nước rút.

Qυყ đầυ đập mạnh vào hoa tâm yêu kiều, làm cái miệng nhỏ ở cổ tử ©υиɠ đang nhắm chặt mở ra, cô gái yêu kiều rêи ɾỉ một tiếng, tay chống lên cơ bắp căng chặt của Hứa Thầm Hà, đường cong trước ngực rõ ràng, sau này lui lại né tránh, lại bị Hứa Thầm Hà kéo trở về, côn ŧᏂịŧ lui ra ngoài cửa huyệt, sau đó đâm mạnh vào hoa huyệt sưng đỏ, nghiền ép chỗ thịt non mẫn cảm nhô lên ở sâu bên trong.

Từ đùi đến đầu ngón chân của Triệu Vũ Bạch đều căng thẳng, há miệng thở dốc, kɧoáı ©ảʍ cọ rửa đầu óc không tỉnh táo của cô từng đợt từng đợt, cao trào lần thứ ba. Hoa huyệt co rút lại, xoắn chặt côn ŧᏂịŧ đang đấu đá lung tung ở trong cơ thể.

Hứa Thầm Hà kêu lên một tiếng, để hoa huyệt trũng xuống, bắn thẳng ra. Cho cô cách một lớp BCS, Triệu Vũ Bạch cũng cảm nhận được rõ ràng lực bắn mạnh mẽ và độ nóng của tϊиɧ ɖϊ©h͙.

Đầu Hứa Thầm Hà căng như dây đàn, khống chế sức lực để không cắm vào toàn bộ, đã dùng hết tất cả tự chủ rồi, bị hoa huyệt kẹp một cái liền phun tất cả ra.

Sau khi bắn xong, hắn thở dài một tiếng, căm giận cắn một cái không nhẹ không nặng lên đầu nhũ của cô gái, ghé vào lỗ tai còn đang thất thần của Triệu Vũ Bạch, than thở: “Thật sự bị cậu kẹp chết.”

Hứa Thầm Hà miễn cưỡng thỏa mãn được du͙© vọиɠ vén mái tóc ngắn ướt đẫm mồ hôi trên má Triệu Vũ Bạch lên, hàng loạt nụ hôn nhẹ nhàng rơi xuống bên tai và gương mặt cô.

Triệu Vũ Bạch đẩy đẩy hắn, yếu ớt nói: “Tránh ra, mình muốn đi tắm rửa. Cậu không trở về nhà sao?”

“Phải về nhà chứ. 6 giờ sáng mai ba mẹ mình sẽ về đến nhà.” Hứa Thầm Hà bế cô lên, giọng nói sau khi thỏa mãn trầm khàn làm lỗ tai Triệu Vũ Bạch ngứa ngáy, “Thật đáng tiếc, vốn dĩ mình muốn ngủ lại ở chỗ cậu.”

Triệu Vũ Bạch liếc mắt nhìn đồng hồ trong phòng ngủ, 11 giờ 40.

Cô nhớ lúc 10 giờ 40 cô đã đắp chăn ngoan ngoãn chuẩn bị đi ngủ tiễn khách, đều do Hứa Thầm Hà, lại buông thả.

Buổi sáng hôm sau tỉnh lại, tinh thần Triệu Vũ Bạch khá tốt —— sau khi mệt mỏi, cô ngủ rất sâu, chỉ là giữa hai chân vẫn hơi đau đớn, đầu nhũ cũng đau nhói. Triệu Vũ Bạch cẩn thận vén áo ngủ lên nhìn thoáng qua, đầu nhũ ngày thường hồng hào non mềm bây giờ hơi sưng đỏ, thậm chí còn thấy dấu răng mờ mờ.

Hứa Thầm Hà thuộc giống chó hả.

Rõ ràng ngày thường là một người dịu dàng cấm dục, vừa lên giường đã cực kỳ ham muốn, cực kỳ ngang ngược. Cho dù đã làm rất nhiều lần, hoa huyệt nhỏ hẹp của Triệu Vũ Bạch vẫn không thể hoàn toàn tiếp nhận kích thước khủng bố của hắn.

Thật sự là vừa yêu vừa sợ.